Chương 1013: Thà chọc trời chứ đừng chọc ta!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Sao... Sao có thể...”
Sự hối hận sâu sắc tràn ngập đồng tử Yêu Nguyệt Không. Nếu có thể làm lại một lần, hắn tuyệt đối sẽ không cùng Thần Tàm công chúa trêu chọc Khương Thánh Y.
Câu nói kia phải nói như thế nào đây, liếm cẩu không chết tử tế được!
Nam nhân liếm nữ nhân đều sẽ không có kết cục tốt!
Một lát sau, Yêu Nguyệt Không đình chỉ hô hấp, nguyên thần của hắn ta sớm đã bị dao động của Loạn Cổ Phủ làm vỡ nát.
Mà bên kia, Thần Tàm công chúa càng khiến người ta ngạc nhiên.
Bởi vì phong thái tuyệt thế ban đầu của Thần Tàm công chúa đã không còn, thay vào đó lại là một Thần Tàm kim sắc, mặt ngoài có chín thần hoàn màu sắc rực rỡ.
Giờ phút này, khắp cả con Thần Tàm kim sắc kia cũng đều là thương, đôi mắt trong suốt to lớn tràn đầy sợ hãi, nhưng nàng ta đã bị thương nặng, khó có thể nhúc nhích.
“Này... Thần Tàm công chúa lại bị đánh trở về nguyên hình?” Tất cả thiên kiêu đều ngạc nhiên.
Quân Tiêu Dao dùng một rìu chém cho Thần Tàm công chúa trở về nguyên hình, điều này thật sự có hơi thái quá.
“Ta biết rồi, nghe đồn nhất tộc Thần Tàm sẽ khởi động cơ chế phòng ngự khi gần chết, trở về tằm thể, nếu có thể tìm được đường sống trong chỗ chết thì có khả năng tiếp tục lột xác!”
“Trước đó Thần Tàm công chúa đã lột xác chín lần, nếu tiếp tục lột xác thì chẳng lẽ sẽ trở thành Thập Biến Thần Tàm?” Rất nhiều thiên kiêu kinh dị.
Nhất tộc Thần Tàm thân là thái cổ hoàng tộc đỉnh cấp, tất nhiên có điểm độc đáo của bọn họ.
Một rìu này của Quân Tiêu Dao trực tiếp bổ Thần Tàm công chúa tới trạng thái gần chết, cho nên mới kích phát cơ chế lột xác.
“Thì ra là thế.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hết sức lạnh nhạt, không để ý chút nào.
Cuối cùng hắn lại nhìn về phía Huyền Nguyệt, làm hắn bất ngờ chính là, tuy rằng Huyền Nguyệt cũng có thương tích, nhưng rõ ràng tốt hơn một chút.
Không hổ là một trong Nghịch Quân Thất Hoàng, quả nhiên khác với thiên kiêu tầm thường.
Đôi mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy, lạnh nhạt nói: “Luyện vạn loại huyết mạch thể chất trong một thân, con đường này quả nhiên không kém, nhưng đáng tiếc, hôm nay phải bị cắt đứt...”
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra sát ý lạnh lẽo.
Nhìn Quân Tiêu Dao, không biết vì sao, trái tim Huyền Nguyệt có cảm giác đau đớn run rẩy.
Ánh mắt mang theo căm thù và sát ý này của Quân Tiêu Dao khiến nàng ta cảm thấy thực chói mắt, trong lòng khó chịu đến lạ thường.
Huyền Nguyệt nắm chặt tay ngọc, móng tay đâm thủng lòng bàn tay, máu tươi thẩm thấu ra từng giọt rồi rơi xuống, nhưng nàng ta lại không hề hay biết.
Quân Tiêu Dao tiếp tục ra tay, cầm lạc ấn Loạn Cổ Phủ trong tay, trấn sát về hướng Huyền Nguyệt.
Phủ quang lộng lẫy trảm nát thiên hoang, một rìu đã có thể tùy ý đánh chết thánh nhân, Thánh Nhân Vương cũng bị chém đến chết khiếp.
Nhưng không thể không nói, Huyền Nguyệt rất mạnh, thân là đứng đầu của mười ba đạo tặc, nàng ta còn tạo ra con đường luyện vạn loại thể chất huyết mạch, hình như tương tự với một tồn tại cấm kỵ nào đó trong cổ sử.
Hơn nữa, Huyền Nguyệt còn là một trong những Nghịch Quân Thất Hoàng, dung hợp một Chứng Đạo Đế Ấn, khiến thực lực của nàng ta tăng vọt.
Có thể nói, Huyền Nguyệt tuyệt đối là một trong những người trẻ tuổi mạnh nhất hiện tại trên cổ lộ chung cực!
Ngoài ra, mặt nạ quỷ diện kia cũng khiến Quân Tiêu Dao luôn rất để ý.
Hắn quyết định trong lòng, phải trấn áp Huyền Nguyệt trước rồi tra xét ra toàn bộ bí mật sau lưng, sau đó lại đánh chết nàng ta.
Phủ quang cắt qua vòm trời, xé mở từng vết rách hư không.
Quân Tiêu Dao như thần Hồng Hoang khai thiên lập địa cổ đại trong thần thoại, muốn trọng khai thiên địa!
Dưới thế công này, Huyền Nguyệt liên tục bại lui. Nhưng khiến người ta nghi hoặc chính là, Huyền Nguyệt cũng không chủ động ra tay, vẫn luôn bị động phòng ngự.
“Rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Rất nhiều thiên kiêu lộ ra vẻ mặt mê hoặc.
Hành động này của Tru Tiên Đạo rất khó hiểu.
“Chẳng lẽ nhìn thấy Thần Tử Quân gia soái như vậy nên không nỡ ra tay?” Có người phun tào.
“Không có khả năng.” Cũng có thiên kiêu nghiêm túc lắc đầu.
Thủ đoạn của Tru Tiên Đạo rất lãnh khốc tàn bạo.
Trước đó nàng ta đã trực tiếp cắm tay vào ngực Khương Thánh Y ngay trước mặt tất cả thiên kiêu, dùng bí pháp để hấp thu sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai.
Một thiếu nữ hung tàn, mất hết nhân tính như thế thì sao có thể nông cạn như vậy?
Nhưng mọi người không dự đoán được chính là, Huyền Nguyệt thật sự không xuống tay được bởi vì gương mặt của Quân Tiêu Dao.
Cũng không phải vì Quân Tiêu Dao soái, mà vì khóe mắt đuôi lông mày có vài phần tương tự, khiến trong đầu Huyền Nguyệt không ngừng tràn ra hình ảnh quá khứ không muốn nhớ lại.
“Nữ nhân này, sao lại thế này?”
Quân Tiêu Dao cũng đã nhận ra không thích hợp.
Nàng ta vẫn không ra tay, ngược lại có chút do dự và chần chờ. Đây căn bản không giống biểu hiện của một trong những Nghịch Quân Thất Hoàng.
Theo lý thuyết, thân là Nghịch Quân Thất Hoàng, hẳn rất vui lòng đối phó hắn mới đúng.
Trong lúc Quân Tiêu Dao chuẩn bị lấy Cấm Tiên Đệ Tứ Phong giam cầm không gian thì Huyền Nguyệt lại bỗng lui về phía sau.
“Hiện tại muốn chạy?” Quân Tiêu Dao lộ ra ánh mắt nghiền ngẫm, mang theo cười lạnh.
Hắn dùng một tay múa may Loạn Cổ Phủ, một tay đấm ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền.
Dao động cuồn cuộn muốn hủy diệt tất cả phía trước, không gian nát thành mảnh nhỏ.
Quanh người Huyền Nguyệt lại có các loại quang hoa hiện lên. Thần quang ngũ sắc, dao động hư không, tia sáng u ám …v…v...
Cảnh tượng này khiến tất cả thiên kiêu đều kinh ngạc.
“Đó là... Sức mạnh của Ngũ Hành Đạo Cốt?”
“Còn có dao động Hư Không Hoàng Thể?”
“Đó là năng lực Thiên U Ma Đồng!”
Quang hoa các màu trên người Huyền Nguyệt đều là sức mạnh của những loại bảo huyết thể chất. Tùy tiện lấy ra một cái từ trong đó cũng đủ để đắp nặn ra một thiên kiêu đỉnh cấp. Nhưng nhiều thiên phú thần thông như vậy lại tập trung toàn bộ lên người Huyền Nguyệt.
Con đường này khủng bố tới cực điểm!
Rất nhiều thiên kiêu cũng bừng tỉnh, trước đó nghe đồn Tru Tiên Đạo diệt sát cấm kỵ như ăn cơm uống nước, hiện tại xem ra hoàn toàn không phải khuếch đại!
Thiên kiêu bình thường tuyệt đối không thể chịu đựng được thế công áp chế của Quân Tiêu Dao, thiên kiêu cấm kỵ vô thượng cũng sẽ bị thương.