Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1014 - Chương 1014 - Ánh Mắt Của Đồ Nhi Nhà Ta Không Tồi

Chương 1014 - Ánh mắt của đồ nhi nhà ta không tồi
Chương 1014 - Ánh mắt của đồ nhi nhà ta không tồi

Chương 1014: Ánh mắt của đồ nhi nhà ta không tồi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà Huyền Nguyệt chỉ phun ra một búng máu, máu tươi nhỏ giọt dưới lớp mặt nạ.

Hư không chung quanh nàng ta vỡ ra, đó là dao động của Hư Không Hoàng Thể.

Quân Tiêu Dao cũng từng đụng phải loại thể chất này.

Thân thể Huyền Nguyệt như dung hòa vào hư không, bắt đầu cấp tốc ẩn lui.

“Người mà bản Thần Tử muốn trấn áp còn chưa từng có kẻ nào chạy thoát được.” Quân Tiêu Dao chân đạp Côn Bằng bộ pháp, muốn đuổi theo sau.

Nhưng đúng lúc này, Khương Thánh Y lại hô lớn: “Tiêu Dao, từ từ!”

“Hả?” Bước chân Quân Tiêu Dao khựng lại.

Có lẽ Khương Thánh Y có chuyện gì muốn nói với hắn.

Mà lúc này, thân thể Huyền Nguyệt cũng biến mất trong khe hở không gian.

Quân Tiêu Dao nhăn mày lại, nhưng rất nhanh đã giãn ra.

Nếu Huyền Nguyệt dung hợp Chứng Đạo Đế Ấn, trở thành một trong những Nghịch Quân Thất Hoàng thì ngày sau nhất định sẽ tiếp tục tìm hắn, không chỉ vì ý chí của chính Huyền Nguyệt, còn có tác dụng của ý chí tiên vực.

Có được chỗ tốt, dung hợp Chứng Đạo Đế Ấn thì chắc chắn phải làm việc.

Nếu không làm thì ông trời cũng nhìn không được, không có khả năng cho không một danh ngạch Nghịch Quân Thất Hoàng.

Cho nên đến lúc đó Huyền Nguyệt vẫn sẽ tìm tới hắn, Quân Tiêu Dao cũng không vội nhất thời.

“Thánh Y tỷ, chuyện gì?” Quân Tiêu Dao đi đến trước người Khương Thánh Y.

“Lạc Ly... Lạc Ly nàng, tiến vào Sinh Tử Môn!”

Lúc này tuyết y của Khương Thánh Y đã nhiễm máu, mặt vẫn rất tái nhợt, cả người cực kỳ suy yếu.

Nhưng hiện tại nàng vẫn đang lo lắng cho Khương Lạc Ly, sợ nàng thật sự xảy ra bất trắc gì.

“Cái gì, Lạc Ly tiến vào Sinh Tử Môn?” Quân Tiêu Dao cũng bất ngờ, nhíu chặt mày lại.

Tuy là lần đầu tiên tới Táng Đế Tinh, nhưng Quân Tiêu Dao cũng nghe nói qua Sinh Tử Môn.

Đây là một trong những cơ duyên nổi tiếng nhất Táng Đế Tinh, đồng thời cũng là hung hiểm nhất.

Từ xưa đến nay thiên kiêu đi vào không có mấy ai đi ra được.

Trong đầu Quân Tiêu Dao nhớ tới cô gái đáng yêu nhỏ nhắn, vạn năm cũng không cao lên được kia. Lấy tính tình của nàng thì sẽ tiến vào Sinh Tử Môn sao?

“Là bị đám người Tham Lang Đạo ép, Tiêu Dao, mau đi xem đi, nếu Lạc Ly thật ra xảy ra chuyện gì...” Khương Thánh Y đầy mặt lo lắng.

Nếu không phải thương thế lúc này của nàng quá nặng thì tuyệt đối sẽ tự mình đi vào đó. Cũng bởi vì tạm thời không hành động được, cho nên nàng mới gọi Quân Tiêu Dao lại, muốn hắn tiến vào tìm kiếm.

“Thánh Y tỷ, ngươi đừng vội, chẳng lẽ ngươi không tin con bé Lạc Ly kia sao?”

Quân Tiêu Dao lại bình tĩnh hơn Khương Thánh Y rất nhiều. Nếu Khương Lạc Ly thật sự có bất trắc gì thì có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ loáng thoáng cảm ứng được một chút, ít nhất cũng sẽ hơi cảm thấy bất an.

Nhưng hiện tại không có gì xuất hiện.

Điều này có nghĩa là, ít nhất hiện tại Khương Lạc Ly còn chưa đến mức có nguy cơ sinh tử.

“Ta tin, nhưng mà...” Khương Thánh Y muốn nói lại thôi.

“Thánh Y tỷ, nóng vội sẽ bị loạn, sau đó ta nhất định sẽ đi đến Sinh Tử Môn điều tra tung tích của Lạc Ly, nàng sẽ không có việc gì.” Quân Tiêu Dao an ủi.

“Ừ, có Tiêu Dao ở đây thì ta an tâm rồi.” Khương Thánh Y hơi thả lỏng một chút.

Nàng cũng phản ứng lại, hiện tại Khương Lạc Ly xưa đâu bằng nay, hẳn không đến mức rơi vào tử cảnh.

“A, khó trách có thể làm Thánh Y ngày nhớ đêm mong, ánh mắt đồ nhi nhà ta quả nhiên không tồi, thật là một vị công tử tuyệt thế phi phàm.”

Lúc này, một bóng hình xinh đẹp tố y hư ảo hiện lên. Gương mặt nàng ta ung dung, mặt mày như họa, dáng người no đủ, có một vẻ đẹp thành thục mỹ lệ.

Đó chính là Ngu Thanh Ngưng.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi loé.

Lão a di trong nhẫn?

Không, hẳn là đại tỷ tỷ trong nhẫn mới đúng.

“Tiêu Dao ra mắt tiền bối, xem ra Thánh Y tỷ cũng gặp được cơ duyên của mình.” Quân Tiêu Dao hơi chắp tay, ôn tồn lễ độ.

“Thật là một chàng trai làm người ta thích.” Ngu Thanh Ngưng cười cười.

Ban đầu Ngu Thanh Ngưng cực kỳ tò mò về người mà Khương Thánh Y luôn ngày đêm tơ tưởng. Dù sao có thể làm một nữ tử ưu tú như Khương Thánh Y nhớ ngày đêm nhớ sẽ là người ưu tú tới mức độ nào?

Tới bây giờ nàng ta cũng gặp được Quân Tiêu Dao, dung nhan tuyệt thế, còn có chiến lực nghịch thiên. Ở thời đại của Ngu Thanh Ngưng cũng không tìm được một ai như vậy.

Cho dù là một ít đại đế cổ đại khi còn trẻ cũng thua kém Quân Tiêu Dao phong tư tuyệt đại trước mắt. Nói thật, nếu Quân Tiêu Dao xuất hiện trong thời đại của Ngu Thanh Ngưng thì nàng ta cũng sẽ khuynh mộ chung tình với Quân Tiêu Dao.

Dù sao nam tử ưu tú như vậy cũng hiếm thấy trên đời.

“Thiếu chút nữa quên mất một chuyện, tiền bối, Thánh Y tỷ, chờ một lát.”

Quân Tiêu Dao như nghĩ đến cái gì, hắn xoay người, ánh mắt dừng lại trên vật nhỏ đang giãy giụa muốn đào tẩu trên mặt đất kia,.

Quân Tiêu Dao tiến lên, duỗi tay bóp lấy nó.

Đó là Thần Tàm công chúa bị đánh trở về nguyên hình.

Lúc này Thần Tàm công chúa đã biến thành một con Thần Tàm kim sắc mũm mĩm, đôi mắt to tròn tràn đầy sợ hãi, không ngừng giãy giụa dưới ngón tay của Quân Tiêu Dao.

“Quân Tiêu Dao, buông bản công chúa ra!”

Tuy Thần Tàm kim sắc không thể nói chuyện, nhưng có thể phóng thích thần niệm.

Nhìn Thần Tàm công chúa bị đánh về nguyên hình, bị Quân Tiêu Dao đùa bỡn trong bàn tay kia, tất cả thiên kiêu ở đây đều cảm thấy vô cùng phức tạp.

Cửu Biến Thần Tàm danh chấn cổ lộ, Thần Tàm công chúa được vô số người tôn sùng là nữ thần, lại lưu lạc đến bước đường này ở trước mặt Quân Tiêu Dao.

Dùng một chữ thảm có thể miêu tả đầy đủ sao?

Nàng ta thật sự bị đùa bỡn trong lòng bàn tay, mà không phải từ dùng để hình dung.

“Buông ngươi ra? Bức Thánh Y tỷ đến mức thảm như vậy, còn muốn được tha mạng?” Quân Tiêu Dao cười cười.

Khi hắn cười thì tình huống thật sự không ổn đối với kẻ địch.

“Quân Tiêu Dao, ngươi đã trêu chọc đủ nhiều kẻ địch, chẳng lẽ còn muốn thêm một Thần Tàm cốc sao?” Bản thể của Thần Tàm công chúa truyền ra thần niệm.

Bình Luận (0)
Comment