Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1015 - Chương 1015 - Vô Cùng Khuất Nhục

Chương 1015 - Vô cùng khuất nhục
Chương 1015 - Vô cùng khuất nhục

Chương 1015: Vô cùng khuất nhục

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“A...” Quân Tiêu Dao cười than lắc đầu.

Hắn không để bụng nhất chính là dùng bối cảnh uy hiếp.

Quân Tiêu Dao chậm rãi khép năm ngón tay lại.

Thần Tàm công chúa lập tức cảm thấy áp lực che trời lấp đất chung quanh nghiền áp đến, khiến thân thể Thần Tàm của nàng ta như muốn vỡ nát.

Cảm giác này giống như thần thoại truyền thuyết về con thạch hầu Yêu tộc nào đó bị đế giả thần thoại chí cường nhất mạch Phật đạo dùng năm ngón tay biến ra Ngũ Chỉ Sơn để trấn áp.

“Quân Tiêu Dao, dừng lại, ngươi muốn thế nào?” Thần Tàm công chúa phát ra tiếng thét chói tai bằng thần niệm.

Nàng thật sự không thể chịu đựng được cách chết nghẹn khuất này, bị Quân Tiêu Dao bóp chết giống như bóp nát một con sâu.

“Nên làm thế nào đây?” Quân Tiêu Dao cũng đang suy tư.

Mà đúng lúc này, trên trời cao lại có vô số những bóng dáng hiện lên.

Người cầm đầu rõ ràng là đám người Vũ Hóa Vương và Vũ Vân Thường.

“Quân huynh, tốc độ của ngươi thật sự rất nhanh, xem ra ta lại bỏ lỡ một trò hay.”

Vũ Hóa Vương mặc một bộ áo choàng tuyết trắng, giày vớ cũng màu trắng, tóc bạc phiêu phiêu, phong thần tuấn lãng.

Vũ Vân Thường bên cạnh thì chớp chớp đôi mắt, nhìn mảnh thiên địa hỗn độn trước mắt, nàng rất tò mò mình đã bỏ lỡ cái gì.

“Là Vũ Hóa Vương, không ngờ hôm nay có thể nhìn thấy nhiều yêu nghiệt đỉnh cấp như vậy.” Thiên kiêu nơi đây kinh ngạc cảm thán.

“Con Thần Tàm trong tay ngươi, chẳng lẽ là...”

Ánh mắt Vũ Hóa Vương dừng lại trong lòng bàn tay Quân Tiêu Dao, nhất thời cũng sửng sốt.

“Một con sâu nhỏ không ngoan thôi.” Quân Tiêu Dao dùng ngón tay bóp bản thể của Thần Tàm công chúa và nói.

“A a a...” Thần Tàm công chúa phát ra tiếng thét chói tai bằng thần niệm.

Khó có thể tưởng tượng, lấy tính cách của nàng ta lại có lúc mất kiểm soát như vậy.

Thật ra là bởi vì quá khuất nhục, bị Quân Tiêu Dao nói thành sâu nhỏ, còn bị lăn qua lộn lại mà đùa bỡn, sờ khắp toàn thân.

Tuy rằng chỉ là bản thể Thần Tàm, nhưng cũng có cảm giác, thậm chí sẽ càng nhiều điểm mẫn cảm.

Giờ phút này Thần Tàm công chúa thật muốn chết cho xong.

“Nếu bên cạnh bản công chúa không phải tên phế vật Yêu Nguyệt Không kia, mà là nhân vật giống như Quân Tiêu Dao thì sao ta lại thua thê thảm như thế?” Thần Tàm công chúa khuất nhục thầm nghĩ dưới đáy lòng.

Trong khoảng thời gian ngắn, nàng lại có chút hâm mộ và ghen ghét Khương Thánh Y vì có được một nam tử cường đại tuyệt thế như vậy bảo hộ nàng.

Vũ Hóa Vương đã nghe được những chuyện xảy ra vừa rồi từ lời kể của một thiên kiêu bên cạnh. Khuôn mặt tuấn lãng của hắn ta đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười khổ lắc đầu và nói: “Chọc phải Quân huynh thật sự có chút thê thảm.”

Còn Vũ Vân Thường thì trong mắt liên tục lập loè tia sáng kỳ dị.

Quân Tiêu Dao mới nghiền áp đám người Kim Ô Thập Thái Tử, hiện tại lại quét ngang bọn Tru Tiên Đạo, Thần Tàm công chúa, thật sự là vô địch đẩy ngang cổ lộ sao?

Cả cấm kỵ vô thượng cũng không ngăn được công phạt của Quân Tiêu Dao.

Mỹ nhân yêu anh hùng.

Huống chi Quân Tiêu Dao đã không đơn thuần là anh hùng, hắn chính là một truyền kỳ không gì sánh được!

Trong mắt Vũ Vân Thường bắn ra hình trái tim, lồng ngực loạn nhảy bùm bùm.

Nếu trước đó nàng chỉ nhất kiến chung tình, có chút rung động, vậy hiện tại đã thật sự chìm đắm trước mị lực của Quân Tiêu Dao.

Mà đúng lúc này, Vũ Vân Thường đắm chìm trong ảo tưởng bị hiện thực lạnh như băng đánh tỉnh.

“Thánh Y tỷ, Thần Tàm công chúa này để ngươi quyết định đi.” Quân Tiêu Dao đi đến bên cạnh Khương Thánh Y, dịu dàng nói.

Gương mặt quốc sắc thiên hương của Vũ Vân Thường hơi dại ra. Đây là lần đầu tiên nàng ta nghe thấy Quân Tiêu Dao dùng giọng nói ôn nhu như thế trò chuyện với người khác.

Trong lòng nàng, Quân Tiêu Dao luôn ánh trăng sáng cao lãnh, cao cao tại thượng, có cảm giác không thể chạm vào được.

Ánh mắt nàng ta dừng lại nơi phát ra tiếng nói, Vũ Vân Thường đã thấy được giai nhân tuyệt thế bạch y nhiễm máu kia.

Mặc dù đều là nữ tử, nhưng trong mắt Vũ Vân Thường cũng hiện ra một tia kinh diễm.

Trong mắt Khương Thánh Y như chứa ý thơ, tiên nhan như họa, lúc này nàng tái nhợt suy yếu, không những không làm giảm phong tư, mà còn tăng thêm vài phần thê mỹ khiến người ta đau lòng.

Đừng nói nam tử, nữ tử như Vũ Vân Thường nhìn thấy cũng có cảm giác thương cảm.

“Nàng chính là... Vị Thần Nữ Khương gia kia sao, quả nhiên xinh đẹp y như lời đồn.” Vũ Vân Thường có chút thất thần mà nói.

“Ai, nha đầu ngốc này.” Vũ Hóa Vương đứng bên cạnh vỗ vỗ vai ngọc của Vũ Vân Thường.

Thân là huynh muội, sao hắn không nhìn ra tâm tư kia của Vũ Vân Thường. Nhưng Vũ Hóa Vương cũng không thể không thừa nhận, Quân Tiêu Dao thật sự cực kỳ ưu tú, muội muội nhà mình rung động cũng là lẽ đương nhiên.

Chỉ là...

Vũ Hóa Vương thở dài một tiếng trong lòng.

Bên kia, Quân Tiêu Dao giao vận mệnh của Thần Tàm công chúa cho Khương Thánh Y.

Tuy Khương Thánh Y thật sự chán ghét hành vi bỏ đá xuống giếng và tính kế tâm cơ của Thần Tàm công chúa. Nhưng dù sao nàng ta cũng là Thần Tàm cốc công chúa, nếu Quân Tiêu Dao thật sự giết chết nàng ta thì lại tạo ra một kẻ địch.

Tuy rằng Quân Tiêu Dao cũng không để ý, nhưng Khương Thánh Y không muốn gây thêm phiền phức cho Quân Tiêu Dao.

“Không bằng lần này tạm thời buông tha nàng đi.” Khương Thánh Y nói.

Quân Tiêu Dao mặt không đổi sắc. Trong lòng hắn biết, không phải là Khương Thánh Y nổi lòng thánh mẫu, mà chỉ không muốn gây thêm phiền phức cho hắn mà thôi.

Đến lúc này, Khương Thánh Y vẫn toàn tâm toàn ý suy xét cho hắn.

Mà Thần Tàm công chúa trong tay Quân Tiêu Dao lại có chút bất ngờ.

“Nữ nhân này...” Thần Tàm công chúa cũng trầm mặc.

Nàng không nghĩ tới Khương Thánh Y lại mở miệng nói buông tha nàng. Trong phút chốc, trong lòng Thần Tàm công chúa cũng xuất hiện một tia phức tạp.

Tất nhiên Quân Tiêu Dao không có khả năng dễ dàng buông tha cho Thần Tàm công chúa, ánh mắt hắn chợt lóe, nghĩ tới một điều.

“Không bằng Thánh Y tỷ gieo nô ấn cho nàng, một con Cửu Biến Thần Tàm có tiềm lực tiếp tục tiến hóa cũng có tư cách làm sủng vật, coi như để nàng chuộc tội của mình.”

Lời Quân Tiêu Dao nói lập tức làm tứ phương ngạc nhiên.

Hay thật, gieo nô ấn cho Thần Tàm công chúa, thật sự không coi thiên kiêu cấm kỵ vô thượng là người à?

À, Thần Tàm công chúa thật sự không phải người, vậy không có việc gì.

Bình Luận (0)
Comment