Chương 1016: Bí mật Khương Thánh Y giữ trong lòng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ý tưởng của Quân huynh thật là, à... mới lạ.” Vũ Hóa Vương cũng có chút xấu hổ.
Coi thiên kiêu cấm kỵ vô thượng làm sủng vật, cũng không ai cũng làm được
Khương Thánh Y cũng cong môi cười, nghĩ tới khi còn ở Hoang Thiên Tiên Vực thì Quân Tiêu Dao đã có thói quen thu nô lệ.
Tuy rằng chỉ thu nữ nô xinh đẹp.
Nhưng Khương Thánh Y cũng không cự tuyệt, nàng cũng không phải thánh mẫu, làm sai tất nhiên phải trả giá.
“Kế tiếp chỉ có hai lựa chọn, chết, hoặc là buông hạn chế nguyên thần ra, để Thánh Y tỷ gieo nô ấn.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Bản thể của Thần Tàm công chúa run lên bần bật. Nàng biết nếu mình dám nói một chữ “Không” thì Quân Tiêu Dao tuyệt đối dám giết nàng.
Phóng mắt nhìn khắp cửu thiên thập địa, không có người nào mà Quân Tiêu Dao không dám giết!
“Ta... Ta nguyện ý.” Thần Tàm công chúa khuất nhục mà nói, buông hạn chế nguyên thần ra.
Khương Thánh Y cũng ngưng tụ ra nô ấn rồi trồng vào.
Thần Tàm công chúa phải trả giá vì hành vi của mình, trở thành sủng vật của Khương Thánh Y. nhất niệm của Khương Thánh Y cũng có thể quyết định sinh tử của nàng.
"Thánh Y tỷ, vết thương của tỷ..."
Nhìn vết thương trên người Khương Thánh Y, Quân Tiêu Dao nhíu mày.
Mặc dù có Thánh thể tinh huyết trợ giúp, Khương Thánh Y vẫn khó mà khôi phục lại trong khoảng thời gian ngắn được.
Lúc này, Ngu Thanh Ngưng mở miệng nói: "Chớ có lo lắng, Thánh Y chỉ cần tiếp nhận trọn vẹn tẩy lễ Dao Trì, và luyện hóa độ kiếp Tiên Liên, thương thế của nàng chẳng những sẽ khỏi hẳn, thiên phú và cảnh giới đều sẽ lần nữa chuyển biến."
"Vậy thì tốt, Thánh Y tỷ, tỷ mau đi luyện hóa cơ duyên ở đây đi, ta muốn xem xem, ai dám tranh với tỷ."
Ánh mắt Quân Tiêu Dao đảo mắt một vòng.
Đám thiên kiêu đứng xung quanh vốn muốn chờ để vơ vét, đều vô thức lui ra phía sau một bước.
Dao Trì tẩy lễ và độ kiếp Tiên Liên mặc dù mê người, nhưng cũng còn phải xem có còn mạng mà lấy không nữa.
Sau khi chứng kiến thủ đoạn Quân Tiêu Dao đối phó với đám người Thần Tàm công chúa, chỉ có kẻ ngốc mới dám tranh đoạt cơ duyên Tây Vương Mẫu.
"Những kẻ không có việc gì ở đây đều mau cút hết cho ta!"
Quân Tiêu Dao hất ống tay áo lên, hơn ngàn vị thiên kiêu đứng xung quanh không ngừng lui về phía sau, vội vàng rút lui không dám dừng lại.
Chỉ có đám người Vũ Hóa Vương, Vũ Vân Thường vẫn ở nguyên chỗ cũ.
"Thánh Y tỷ, tỷ mau đi đi." Quân Tiêu Dao nói.
Khương Thánh Y khẽ gật đầu.
Tất cả mọi việc Quân Tiêu Dao làm vì nàng, nàng đều nhìn thấy cả.
Mặc dù trong con mắt người ngoài, vì Quân Tiêu Dao nàng đã bỏ ra rất nhiều.
Nhưng tại sao Quân Tiêu Dao lại phụ nàng chứ?
Chỉ là bởi vì Quân Tiêu Dao có con đường của mình muốn đi, tạm thời không có thời gian dư thừa để quan tâm chuyện nhi nữ tình trường thôi.
"Tiêu Dao, đừng quên chuyện của Lạc Ly đấy." Khương Thánh Y lại lần nữa dặn dò.
"Ta biết rồi." Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Khương Thánh Y nghe vậy, nhìn Quân Tiêu Dao một chút, sau đó bỗng nhiên tiến lên, nhào vào trong ngực Quân Tiêu Dao.
Cánh tay ôm thật chặt thân thể Quân Tiêu Dao.
Tư thái dùng sức như vậy, giống như là muốn nàng và Quân Tiêu Dao hòa vào làm một vậy.
"Thánh Y tỷ?"
"Tiêu Dao, lần sau... Đừng đi mà không từ biệt nữa, ta sợ."
Giọng nói của Khương Thánh Y mang theo sự nghẹn ngào nhàn nhạt.
Chỉ có bản thân nàng mới hiểu, khi một mình nàng tỉnh lại, phát hiện ra Quân Tiêu Dao đã một thân một mình bước vào chung cực cổ lộ lúc.
Nỗi bi thương và sự mất mát sâu sắc ấy dường như khiến tâm trí nàng trống rỗng.
"Xin lỗi Thánh Y tỷ, sẽ không có lần sau đâu." Quân Tiêu Dao nắm bờ vai Khương Thánh Y.
Một nữ nhân thành thục tài trí, cho dù ở bất kỳ tuyệt cảnh nào đều có thể dùng sự cứng cỏi để đối mặt với mọi việc.
Nhưng lại vì việc hắn đi không từ giã, mà đau lòng rơi lệ.
Điều này đủ để chứng minh, Quân Tiêu Dao có địa vị trung tâm tuyệt đối trong lòng Khương Thánh Y, bất luận là ai cũng không sánh nổi.
Nhìn đôi bích nhân đang ôm nhau, chẳng biết tại sao Vũ Vân Thường bỗng nhiên cảm giác, tình yêu sét đánh của mình lại nông cạn đến vậy.
Vành mắt của nàng cũng đỏ ửng lên.
"Được rồi, Tiêu Dao, mau đi tìm Lạc Ly đi." Khương Thánh Y không nỡ buông tay ra.
Cánh bướm thon dài cuộn lại trên lông mi, treo một giọt nước mắt óng ánh.
Đôi mắt đẹp chăm chú nhìn Quân Tiêu Dao, dường như có gì muốn nói rồi lại thôi.
"Thôi, đừng nói cho Tiêu Dao nữa, tránh cho hắn lại lo lắng." Trong lòng Khương Thánh Y thầm than.
Nàng vốn muốn nói Quân Tiêu Dao về huyễn cảnh mà nàng nhìn thấy về Tây Vương Mẫu và Vô Chung Đại Đế.
Bởi vì đó có thể là con đường tắt để luyện thành Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.
Chỉ riêng với Thái cổ Thánh thể đã khiến Quân Tiêu Dao đủ yêu nghiệt rồi, nếu luyện thành công Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai nữa, vậy thì hắn sẽ trở thành vạn thế vô song, từ xưa nay chưa từng có, ngay cả Vô Chung Đại Đế cũng khó mà sánh được.
Nhưng nghĩ đến việc Quân Tiêu Dao sẽ vì thế mà lo lắng cho nàng, Khương Thánh Y lại không nhiều lời nữa.
Đây coi như một bí mật nàng tự giữ trong lòng thôi.
Nếu thật sự có một ngày như vậy…
Nét mặt Khương Thánh Y tái nhợt cười với Quân Tiêu Dao, nàng không nói gì, sau đó quay người tiến vào Dao Trì.
Xa cách thật lâu mới gặp mặt, vẻn vẹn chỉ là một cái ôm, cũng đủ để bao hàm hết thảy.
"Quân huynh, huynh có thể yên tâm đi, ta cũng không ngại chờ huynh ở đây một thời gian đâu." Vũ Hóa Vương khẽ mỉm cười nói.
"Đa tạ." Quân Tiêu Dao gật đầu.
Hắn biết Vũ Hóa Vương muốn ở đây làm hộ pháp cho Khương Thánh Y
Có Vũ Hóa Vương thiên kiêu vô thượng cấm kỵ ở đây, chắc hẳn cũng sẽ không có thiên kiêu không có mắt nào tới quấy rầy Khương Thánh Y tu luyện.
"Yên tâm đi, có chúng ta ở đây, sẽ không có người quấy rầy nàng ấy đâu." Vũ Vân Thường nói.
"Ừm, đa tạ." Quân Tiêu Dao mỉm cười nhàn nhàn, khẽ gật đầu với Vũ Vân Thường.
Vũ Vân Thường thấy đáy lòng ngòn ngọt, khuôn mặt đỏ lên.
Quả nhiên...
Nàng vẫn muốn làm nhị phòng của Quân Tiêu Dao!