Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1019 - Chương 1019 - Nguyên Linh Đạo Thể Biến Thành Nguyên Linh Tiên Thể

Chương 1019 - Nguyên linh đạo thể biến thành nguyên linh Tiên thể
Chương 1019 - Nguyên linh đạo thể biến thành nguyên linh Tiên thể

Chương 1019: Nguyên linh đạo thể biến thành nguyên linh Tiên thể

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thực ra Quân Tiêu Dao cũng không lo lắng cho sự an nguy của Khương Lạc Ly.

Không phải là vì hắn không quan tâm đến Khương Lạc Ly, mà vì hắn biết Khương Lạc Ly hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì.

Quân Tiêu Dao tu luyện tam thế nguyên thần, vì thế hắn có thể nhìn trước được vận mệnh.

Hắn vẫn có chút cảm ứng trong cõi u minh.

Nếu như Khương Lạc Ly thật sự xảy ra chuyện gì, hắn không thể không phát giác ra điểm báo hiệu gì được.

Dưới mắt, Khương Lạc Ly ngủ say trong Thế giới chi Kiển, dường như mọi sức mạnh của thế giới tàn phá, đều tập trung vào trên người nàng.

"Thể chất của nàng..." Quân Tiêu Dao lộ ra kinh ngạc.

Hắn có thể cảm giác được, thể chất của Khương Lạc Ly dường như có sự biến hóa vi diệu.

Mặc dù vẫn là ba động của nguyên linh đạo thể như trước, nhưng lại cảm giác không chỉ có nguyên linh đạo thể.

"Chẳng lẽ..." Quân Tiêu Dao nghĩ đến một khả năng nào đó.

Đó chính là nguyên linh Tiên thể cực hạn hơn nhiều so với nguyên linh đạo thể.

Nghe đồn loại thể chất này tu luyện tới đại thành, có thể phun ra nuốt vào hải lượng tiên khí, vô cùng cường đại.

Nếu thật sự mang ra để so sánh, đoán chừng cũng không khác lắm so với nhân Tiên thể của truyền nhân Tiên giáo.

Có điều hai loại thể chất này, một loại là phun ra nuốt vào tiên khí, một loại khác là dùng tiên khí tôi thể, tạo ra nhân tiên thân thể.

Trước đó Khương Lạc Ly mang trong mình nguyên linh đạo thể, thật ra đã được coi như là đỉnh cấp thể chất rồi.

Nếu so sánh với Thái cổ thánh thể và tiên thiên đạo thai thì vẫn có sự chênh lệch.

Nhưng trước mắt, nếu Khương Lạc Ly thật sự lột xác thành nguyên linh Tiên thể, thì chắc chắn có thể xếp vào vị trí mười năm thể chất đầu tiên trong ba nghìn thể chất.

"Quả nhiên, cô nàng này cũng có cơ duyên thuộc về mình." Quân Tiêu Dao nói.

Khương Thánh Y đạt được truyền thừa Tây Vương Mẫu.

Mà Khương Lạc Ly có vẻ như cũng đã nhận được truyền thừa, hơn nữa nhìn thì cũng không phải là truyền thừa của Tiên Vực đế giả.

Nhưng cho dù truyền thừa này từ đâu mà đến thì Quân Tiêu Dao cũng không để tâm.

Điều quan trọng là người sử dụng sức mạnh chứ không phải nơi khởi nguồn của sức mạnh.

Quân Tiêu Dao tiến lên, tới gần Thế giới chi Kiển.

Ngọc thể xinh xắn lanh lợi của Khương Lạc Ly hoành hiện ở trong đó, có chút co ro, đôi tay ngọc ôm lấy đầu gối.

Cực kỳ giống với hài nhi bên trong bụng mẹ.

Nhìn vô cùng đáng yêu.

"Tiêu Dao... Ca ca..."

Cô nàng lầm bầm trong miệng.

"Vẫn còn nằm mơ sao?" Quân Tiêu Dao cười nhạt một tiếng.

Nhưng nói thật, Quân Tiêu Dao thật sự không ngờ rằng với tính tình của Khương Lạc Ly mà cô nàng lại có dũng khí tiến vào Sinh Tử Môn.

Nếu như dựa vào tính cách trước đây của Khương Lạc Ly, hẳn là có thể sẽ bị bọn người trộm cắp bắt lấy, sau đó chờ hắn và Khương Thánh Y đi cứu.

"Cuối cùng cũng trưởng thành rồi, mặc dù vóc dáng vẫn giống như trước kia."

Quân Tiêu Dao thầm cười một tiếng, trong mắt có tia vui mừng nhàn nhạt.

Sao lại có cảm giác giống như lão phụ thân nhìn nữ nhỉ dần lớn lên chứ?

Quân Tiêu Dao lắc đầu, xóa bỏ loại cảm xúc quái dị này ra khỏi đầu.

Hẳn là bởi vì gương mặt vạn năm không đổi kia của Khương Lạc Ly, khiến Quân Tiêu Dao sinh ra ảo giác nàng vẫn là một đứa trẻ.

Thật ra số tuổi của nàng và Quân Tiêu Dao không chênh lệch nhau là bao.

Dường như đã nhận ra có người ngoài đến, toàn bộ Thế Giới chi Kiển, bắt đầu rung động.

Mà Khương Lạc Ly bị bao khỏa trong Thế Giới chi Kiển, lông mi dài cũng khẽ run lên.

Bất chợt, đôi mắt linh tú thanh tịnh mở ra.

Trong mắt nàng vẫn còn sự mờ mịt và mông lung, giống như là vẫn đang nửa mê nửa tỉnh, thần thức mơ hồ.

Trong lúc mơ hồ, Khương Lạc Ly nhìn thấy một bóng người mặc áo trắng cao ráo, nhàn nhạt đứng thẳng cách đó không xa, nhìn chăm chú vào nàng.

Khuôn mặt tuấn tú vô luân kia lộ ra ý cười ôn hòa, đủ để khiến trái tim của bất kỳ cô gái nào cũng đều phải thổn thức

"Tiêu Dao ca ca?" Đôi mắt xinh đẹp Khương Lạc Ly có chút trợn to, khóe miệng chợt lộ ra ý cười đắng chát.

"Mình lại đang nằm mơ sao?"

Không biết rằng trong giấc mống Khương Lạc Ly đã mơ tới Quân Tiêu Dao bao nhiêu lần.

Hơn nữa hiện tại, nàng vẫn đang nửa mê nửa tỉnh, trong đầu là một mảnh ảm đạm hỗn độn, tự nhiên vô ý thức cho rằng, đây cũng là đang nằm mơ.

Dù sao thì Quân Tiêu Dao sao lại đột nhiên xuất hiện ở trước mắt nàng được.

Thân hình Quân Tiêu Dao chậm rãi tới gần Khương Lạc Ly.

Nhìn thấy người mà mình ngày đêm thương nhớ ở trước mặt, khóe miệng Khương Lạc Ly nhu hòa cười nói: "Có thể nhìn thấy Tiêu Dao ở trong mơ, người ta cũng thấy đủ rồi."

"Dù sao, Tiêu Dao ca ca còn có con đường của mình muốn đi, Lạc Ly cũng không muốn tụt lại phía sau."

"Còn nữa còn nữa, lần này Lạc Ly cũng không gây phiền phức cho Tiêu Dao ca ca, ta tuyệt đối sẽ không bị đám ghê tởm kia bắt được, sau đó khiến cho Tiêu Dao ca ca lâm vào thế bị động."

Nghe thấy lời Khương Lạc Ly, trong mắt Quân Tiêu Dao càng vui mừng.

Dù sao trước đó Khương Lạc Ly cũng là hòn ngọc quý trên tay Khương gia.

Chính là kiểu nâng trong tay sợ rơi mất, ngậm trong miệng sợ tan .

Thiếu nữ trưởng thành ở trong môi trường này, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút ngang ngược tự phụ.

Nhưng Khương Lạc Ly, lại đang vì Quân Tiêu Dao mà cố gắng, thay đổi tính cách bản thân.

Loại thái độ này, cũng đủ để chứng minh, Khương Lạc Ly nguyện ý vì Quân Tiêu Dao thay đổi mọi thứ.

"Ngoan, làm rất tốt." Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Thanh âm ôn nhu càng khiến hắn thêm tuấn tú, hắn giống như là nắng ấm khiến trái tim Khương Lạc tan chảy.

"Vậy mà lại có thể cử động được?" Khương Lạc Ly không nghĩ tới.

Bởi vì trước đó Quân Tiêu Dao trong mơ đều chỉ trầm mặc.

Điều này khiến trái tim của Khương Lạc Ly hơi đập lỗi nhịp, sau đó như hươu con xông loạn.

Gương mặt xinh đẹp của nàng có chút phiếm hồng, đôi mắt to thanh tịnh tú lệ cũng ngân ngấn nước.

Bình Luận (0)
Comment