Chương 1046: Bắt đầu bàn điều kiện
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Lúc trước bản thần tử muốn nói, các ngươi lại muốn ra tay, bây giờ lại muốn nói rồi à?” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao không thay đổi gì, nhưng trong giọng nói lại ẩn chứa sự châm chọc.
Mặt Long Uyên lúc xanh lúc trắng, trong lòng vô cùng căm hận. Nhưng người ông ta hận không phải Quân Tiêu Dao, mà là Phách Thiên Tuyệt kia. Nếu không phải tại Phách Thiên Tuyệt kích động ra tay, có lẽ mọi chuyện đã không ra nông nỗi này.
Đúng lúc này, trong không trung lại có quang hoa màu vàng tỏa ra. Một bóng người mặc Hoàng Kim Thần Giáp xuất hiện.
“A, là cổ lộ chấp pháp giả, sao bây giờ bọn họ mới xuất hiện?” Một vài thiên kiêu nhìn sang.
Chấp pháp giả Chí Tôn này cũng hơi xấu hổ. Lúc nãy có thể xem như là thần tiên đánh nhau, hắn ta không thể đắc tội bên nào được.
Có điều chấp pháp giả này vẫn nhắm mắt nói: “Thần tử, chấp pháp giả bọn ta hi vọng thần tử có thể tạm thời ta cho Phách Vương một mạng. Suy cho cùng các người đều là tồn tại có hi vọng trở thành “hạt giống”.”
“Hạt giống?” Trong mắt Quân Tiêu Dao lóe ánh sáng.
“Thiếu chủ, chấp pháp giả có chút quan hệ với thủ quan giả.” Chiến Thần Man nói.
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Thủ quan giả có danh tiếng lẫy lừng, được vô số tu sĩ Cửu Thiên Tiên Vực kính trọng. Họ là những cường giả chí công vô tư, đã trấn giữ biên quan dị vực vô số kỷ nguyên. Có một số cổ lộ chấp pháp giả là hậu duệ của thủ quan giả.
Quân Tiêu Dao cũng chỉ xem Long Dao Nhi như một thẻ đánh bạc mà thôi.
“Chỉ cần có thể đáp ứng điều kiện của bản thần tử, muốn ta thả Long Dao Nhi cũng không phải là chuyện không thể.” Quân Tiêu Dao nói.
“Thần tử quả nhiên rộng lượng, trong lòng chất chứa sơn hà nhật nguyệt.” Chấp pháp giả chắp tay tán thưởng.
Long Uyên cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể bàn bạc là được.
“Điều kiện rất đơn giản, bản thần tử muốn Thiên Thư mà Long Dao Nhi đang tu luyện!” Quân Tiêu Dao nói.
“Cái gì, Thiên Thư?”
Thiên kiêu khắp bốn phương tám hướng đều sững sờ, sau đó thay đổi sắc mặt.
Có thể nói tại Cửu Thiên Tiên Vực, không có ai là không biết tới Cửu Đại Thiên Thư, đại biểu cho chín cực hạn chi đạo. Thiên kiêu bình thường có được một quyển Thiên Thư đã có thể bay thẳng lên trời, tu luyện đạo của mình tới cực hạn. Đồn rằng nếu có thể tập hợp đủ Cửu Đại Thiên Thư thì có thể biết được sự huyền bí trong đó, nhìn thấy một đạo trước nay chưa từng xuất hiện.
Dù cho từ cổ chí kim, từ xưa đến nay cũng chưa từng có ai tập hợp đủ Cửu Đại Thiên Thư, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng đến tưởng tượng của tất cả các tu sĩ.
Một số thiên kiêu ở đây chợt hiểu ra vì sao Long Dao Nhi lại có năng lực khôi phục kinh khủng đến như thế. Dù cho là Thương Thiên Phách Thể cộng thêm huyết mạch Cổ Long thì sức khôi phục cũng không thể nào đạt đến mức đó được. Khả năng duy nhất chính là…
“Hóa ra là Sinh Thư trong Cửu Đại Thiên Thư!” Tất cả mọi người hiểu ra, tất cả những nghi ngờ lúc trước đều được giải đáp.
Sinh Thư cũng có thể gọi như là Sinh Mệnh Chi Thư, Sinh Cơ Chi Thư, khống chế con đường sinh mạng. Trong các ghi chép thời cổ xưa, có không ít các thiên kiêu từng đạt được Sinh Thư. Mặc dù Sinh Thư không thể mang đến cho tu sĩ một sức sát thương cường đại, nhưng lại có thể tạo ra sinh mệnh lực và sức khôi phục biến thái!
Đối với những người nắm giữ Sinh Thư, gãy tay gãy chân, chết đi sống lại đều chẳng phải việc gì to tát. Nhỏ máu trùng sinh, máu thịt mọc lại, linh hồn khôi phục, nguyên thần được nuôi dưỡng, sức sống dồi dào. Có thể nói chỉ cần sức sống không cạn kiệt thì đều có thể khôi phục lại theo thời gian. Năng lực này vô cùng nghịch thiên, có thể xem là bùa hộ mạng hàng đầu.
“Chẳng trách năng lực khôi phục của Phách Vương lại khủng bố đến thế, tay đứt chân gãy mà lại có thể mọc ra trong nháy mắt, hóa ra là do tu luyện Sinh Thư.”
“Đáng tiếc, tu luyện Sinh Thư thì đã sao, kết quả cuối cùng vẫn là thảm bại dưới tay thần tử Quân gia.”
“Cơ thể thần tử Quân gia có thể xem là vô song, nếu còn có được Sinh Thư nữa thì…”
Nghĩ đến đây, một số người không dám tưởng tượng tiếp nữa.
Lúc đầu cơ thể Quân Tiêu Dao đã là có một không hai, nếu còn tu luyện Sinh Thư nữa thì tương lai ai có thể hủy diệt cơ thể hắn được? Chắc có lẽ khiêu chiến vượt cấp cũng chẳng đáng nhắc tới. Trừ khi có người cao hơn Quân Tiêu Dao mấy đại cảnh giới, nếu không thì muốn làm hắn bị thương là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.
“Không thể nào, ngươi tuyệt đối không thể có được Sinh Thư!”
Long Dao Nhi đang nằm dưới đất bỗng kích động la lên.
Lúc đầu nàng ta đã thảm bại dưới tay Quân Tiêu Dao như vậy, nếu để hắn có được Sinh Thư thì chẳng phải là Long Dao Nhi chẳng còn chút hi vọng xoay chuyển tình thế nào à?
Ầm!
Quân Tiêu Dao lại đạp thêm một cái lên mông Long Dao Nhi.
“Á!”
Long Dao Nhi la lên, cái mông vừa đỏ vừa sưng.
“Ở đây không có chỗ cho ngươi lên tiếng.” Quân Tiêu Dao lạnh lùng nói.
Long Dao Nhi cắn chặt hàm răng, vô cùng nhục nhã.
Cảm giác bị tra tấn làm nhục thế này khiến nàng ta cảm thấy xấu hổ nhục nhã hơn cả khi chiến bại. Nhưng chẳng hiểu tại sao trong cảm giác nhục nhã vô ngần này, Long Dao Nhi lại cảm thấy hơi sa đọa. Cảm giác khó hiểu này khiến cả người nàng ta đỏ ửng, cơ thể trở nên kỳ lạ.
Quân Tiêu Dao không để ý đến Long Dao Nhi, mà đặt ánh mắt trên người Long Uyên. Đây mới là đối tượng giao dịch của hắn.
Long Uyên siết tay lại thật chặt. Nói thật, ông ta chẳng hề muốn giao Sinh Thư cho Quân Tiêu Dao chút nào. Mặc dù lần này Long Dao Nhi thảm bại nhưng một phần cũng là do Quân Tiêu Dao dùng pháp thân đùa bỡn Long Dao Nhi một lần, khiến tâm cảnh của nàng ta hơi bất ổn.
Nếu Long Dao Nhi biết thẹn sau đó thay đổi, hết lòng tu luyện, Long Uyên sẽ có cách giúp nàng ta tiếp tục tiến bộ, tuy không trực tiếp đánh bại Quân Tiêu Dao nhưng ít nhất cũng cố gắng đuổi kịp. Nhưng nếu giao Sinh Thư cho Quân Tiêu Dao, vậy chắc chắn sẽ giúp hắn như hổ thêm cánh. Thế thì Long Dao Nhi sẽ gần như không có cơ hội trở mình nữa.
Thấy Long Uyên không nói tiếng nào, khóe môi Quân Tiêu Dao cong lên thật lạnh lùng. Hắn đạp một cái lên đầu Long Dao Nhi.
“Xem ra là không thương lượng được. Bản thần tử nể mặt chấp pháp giả, nhưng ngươi lại không xem bản thần tử ra gì.”
Cổ lộ chấp pháp giả thấy thế thì nhíu mày, nói với Long Uyên: “Long Uyên đạo hữu, lùi một bước trời cao biển rộng.”
Long Uyên thở dài rồi vung tay lên, ném một quyển sách cổ xưa cho Quân Tiêu Dao.
Sinh Thư không nằm trên người Long Dao Nhi, mà là được Long Uyên tận tay gìn giữ.
Quân Tiêu Dao thuận tay nhận lấy.