Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1059 - Chương 1059 - Nghịch Quân Thất Hoàng Gặp Nhau

Chương 1059 - Nghịch Quân Thất Hoàng gặp nhau
Chương 1059 - Nghịch Quân Thất Hoàng gặp nhau

Chương 1059: Nghịch Quân Thất Hoàng gặp nhau

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Cái gì, Quân Tiêu Dao kia đã mạnh đến mức này, Bá Vương cũng không thể đấu lại được hắn sao?” Vệ Thiên Thiên trợn tròn đôi mắt, cảm thấy không thể tin nổi.

Chư vị truyền nhân Tiên Thống cũng cảm thấy tâm thần chấn động, khó có thể bình tĩnh.

Trước đó tuy rằng Bá Vương thần bí đến cực điểm, nhưng lại được công nhận là một trong những thiên kiêu cấm kỵ vô thượng mạnh nhất cổ lộ chung cực. Kết quả lại bị Quân Tiêu Dao đánh bại nhục nhã như vậy.

“Quân Tiêu Dao...” Vẻ mặt Linh Diên cũng xuất hiện một tia ngưng trọng.

Nàng cho rằng mình trải qua cơ duyên rừng Tiên Bia, lại có được lạc ấn Thiên Đế Bảo Tọa, muốn trấn áp Quân Tiêu Dao đã không còn là vấn đề lớn.

Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao lại đổi mới nhận thức của thế nhân đối với hắn, cứ như nam tử này vẫn luôn sáng tạo kỳ tích.

“Quả nhiên, phải chấp hành kế hoạch, đơn đả độc đấu đối phó Quân Tiêu Dao thì phần thắng không lớn.” Cổ Đế Tử cũng nhíu mày.

Lời hắn nói khiến một ít truyền nhân Tiên Thống đều kinh hãi. Cổ Đế Tử chính là một trong những thiên kiêu mạnh nhất Tiên Đình, trên người có Phục Hy Thánh Thể.

Đối thủ có thể làm cả hắn ta cũng không tự tin chiến thắng khi đánh một mình thì có thể thấy được uy danh của Quân Tiêu Dao mạnh đến mức nào.

“Linh Diên, bàn chuyện một chút đi.” Cổ Đế Tử nói.

Trong âm thầm, hắn cũng không gọi nàng ta là Thiếu Hoàng đại nhân.

Linh Diên khẽ gật đầu.

Đợi đến khi các thiên kiêu Tiên Đình khác đi rồi, Linh Diên mới mở miệng nói: “Cho nên kế hoạch của ngươi là?”

“Ta cảm thấy, trước tiên phải tìm được những người khác trong Nghịch Quân Thất Hoàng.” Cổ Đế Tử nói.

“Ngươi cho rằng mình không ứng phó được, cho nên quyết định liên thủ?” Linh Diên nói.

“Nếu trời cao khâm điểm Thất Hoàng, vậy có nghĩa là một người khó có thể đánh bại Quân Tiêu Dao.” Cổ Đế Tử nói.

“Có thể đừng nói mình sợ một cách đường hoàng như thế không?” Dưới đáy mắt Linh Diên hiện ra một tia khinh thường nhàn nhạt.

Tuy hiện tại nàng ở cùng trận doanh với Cổ Đế Tử, nhưng không thể không nói, Cổ Đế Tử vẫn không thể so được với Quân Tiêu Dao.

Đó không phải là chênh lệch cảnh giới, mà là sự khác biệt tâm thái và khí chất.

Tuy rằng Cổ Đế Tử cũng có khí tượng vương giả, nhưng so sánh với khí phách tự cao tự đại, vô địch thế gian của Quân Tiêu Dao thì vẫn thua kém rất nhiều.

“Người có thể tồn tại cười đến cuối cùng mới làm chúa tể kỷ nguyên này, đoạt được thiên mệnh.” Cổ Đế Tử cười lạnh và nói.

Hắn ta cũng là nhân vật kiêu hùng không từ thủ đoạn, chỉ cần có thể làm Quân Tiêu Dao ngã xuống, hắn không ngại dùng bất cứ thủ đoạn không quang minh gì.

“Tuy rằng Nghịch Quân Thất Hoàng không biết thân phận của nhau, nhưng vận mệnh đã định sẵn sẽ có một loại cảm ứng, sau này có thể tìm cơ hội chạm mặt.”

“Sau đó thì sắp xếp gài bẫy ở thế giới Thần Khư, mảnh đất thí luyện chung cực, vậy thì chuyện diệt sát Quân Tiêu Dao cũng không khó.” Cổ Đế Tử nói chắc nịch.

Cuối cùng, Cổ Đế Tử thuật lại một phần kế hoạch cho Linh Diên nghe, nhưng cũng không nói hoàn toàn.

Hiển nhiên, hắn ta cũng không tin tưởng Linh Diên trăm phần trăm.

Linh Diên cũng không để ý chút nào.

Nhưng nếu tất cả đều được tiến hành theo kế hoạch của Cổ Đế Tử thì nói không chừng Quân Tiêu Dao thật sự có khả năng ngã xuống.

Nghĩ đến đây, không biết vì sao trong lòng Linh Diên lại có một cảm giác đau đớn.

“Không đúng, không chỉ vì nghiệt duyên muôn đời, còn do nàng...” Linh Diên nghĩ tới một người.

Ảnh hưởng cảm xúc của nàng ta cũng không phải chỉ có tình duyên muôn đời kia.

Nghĩ vậy, ánh mắt Linh Diên chợt lóe, nàng lại ngồi lên lạc ấn Thiên Đế Bảo Tọa.

Hư không vặn vẹo, tiên quang vô tận bao phủ lấy nàng, cuối cùng biến mất khỏi nơi đó.

Bên kia, trong một mảnh cổ địa nào đó của Oa Hoàng Tiên Thống.

Dãy núi phập phồng, dao thảo khắp nơi.

Ở khê cốc hoa cỏ rực rỡ, một thiếu nữ tư dung tuyệt đẹp đang nhẹ nhàng múa.

Tứ chi thiếu nữ mềm mại mà uyển chuyển nhẹ nhàng, dáng múa mông lung kinh hồng, tựa như du long, đẹp đến cực điểm.

Mái tóc đen của nàng nhộn nhạo theo dáng múa, trên đôi chân thon dài có đeo tất chân màu trắng được bện thành từ tơ tằm tuyết ngọc, khiến đường cong đôi chân thiếu nữ càng mềm mại đến cực điểm.

Ngũ quan của thiếu nữ cũng tinh xảo tuyệt trần, mi như lông chim trả, da như tuyết trắng.

Vẻ ngoài này có tám phần tương tự với Linh Diên.

Đó chính là Thiên Nữ Diên.

Thiên Nữ Diên đang nhảy điệu múa Lạc Thần Kinh Hồng Vũ.

Chung quanh có vô số mưa hoa lượn lờ, các loại linh thước, bướm tung bay chung quanh, cảnh tượng đẹp như ảo mộng, cứ như một tinh linh đang múa trong rừng.

Bang! Bang! Bang!

Trong hư không, tiên quang xuất hiện, tiếng vỗ tay truyền đến.

“Diên, ngươi múa càng ngày càng tốt.”

Nghe thế giọng nói ngự tỷ như tiếng trời kia, động tác của Thiên Nữ Diên đột nhiên khựng lại.

Trên mặt cũng lập tức khôi phục vẻ lạnh như băng.

Nàng nhìn lại, trong ánh hào quang, một vương tọa hư ảo hiện hóa ra.

Linh Diên đưa một bàn tay ngọc chống lên cái cằm nhọn, đôi chân thon dài bắt chéo, lười biếng mà dựa vào Thiên Đế Bảo Tọa.

“Xem ra đã như ngươi mong muốn, ngươi thành công.” Thiên Nữ Diên lạnh nhạt nói.

Khóe môi Linh Diên hiện lên một nụ cười nhẹ.

Nàng đứng dậy từ Thiên Đế Bảo Tọa, bước xuống hư không, đi từng bước một xuống, như một nữ hoàng bất thế, cuối cùng dừng lại trước người Thiên Nữ Diên.

“Đúng vậy, bổn cung thành công, trở thành Thiếu Hoàng Tiên Đình, thậm chí ngày sau có khả năng trở thành Tiên Đình chi chủ.”

“Diên, muội muội ta, ngươi không nên vui mừng cho sao?”

Linh Diên tiến lên, vươn tay ngọc ra, nhéo cái cằm tuyết trắng của Thiên Nữ Diên, kéo mặt nàng đến trước mặt mình.

“Muội muội?” Thiên Nữ Diên cười.

Đó là một nụ cười vô cùng châm chọc.

“Ngươi và ta là nhất thể song hồn, trước nay ngươi chỉ coi ta như tồn tại dư thừa.”

“Đắp nặn thân thể mới cũng chỉ để nô dịch ta, lợi dụng ta, có từng thật sự xem ta là muội muội?”

Tiếng nói của Thiên Nữ Diên lạnh như sương lạnh.

Trước nay Linh Diên chỉ coi nàng như công cụ để tu luyện mà thôi.

Tình cảm gì?

Căn bản không tồn tại.

“Diên, ngươi sai rồi, bổn cung thực sủng ái ngươi.” Linh Diên đánh giá dung nhan tinh xảo tuyệt đẹp của Thiên Nữ Diên, nói.

“Phải không, cho nên buộc ta và Cổ Đế Tử kia liên hôn?” Thiên Nữ Diên châm chọc.

“Bổn cung cũng không nỡ, chỉ do Tiên Thống tạo áp lực nên bất đắc dĩ làm vậy thôi.”

“Ai ngờ, phế vật Cổ Đế Tử kia còn không thể giữ được ngươi, để ngươi bị Quân Tiêu Dao đoạt đi.”

Bình Luận (0)
Comment