Chương 1060: Cách cục của Nghịch Quân Thất Hoàng quá nhỏ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhớ tới chuyện bị đoạt hôn, Linh Diên cảm thấy mất mặt thay cho Cổ Đế Tử.
Cái hắn mất không chỉ là mặt hắn, còn là mặt của toàn bộ Tiên Đình.
“Đúng vậy, đó chính là ký ức quý giá duy nhất của ta, chỉ có Quân công tử thiệt tình đối đãi với ta, tiến đến đoạt hôn, mang ta đi.”
Thiên Nữ Diên nghĩ đến đây thì trong đôi mắt đẹp đã hiện ra sự dịu dàng xưa nay chưa từng có.
Linh Diên vốn nên thân mật nhất với nàng lại xem nàng như công cụ. Ngược lại Quân Tiêu Dao ở phe đối lập lại tiến đến đoạt hôn, mang nàng thoát ly khổ hải.
Điều này châm chọc biết bao?
Linh Diên nghe thấy lời này, lại nghĩ đến dấu ấn giữa hai chân và nghiệt duyên muôn đời kia, trong lòng lập tức bừng lên một ngọn lửa vô danh.
Chát!
Linh Diên tát một cái lên mặt Thiên Nữ Diên.
Khóe môi Thiên Nữ Diên có máu tươi chảy xuống.
Nàng bụm mặt cười lạnh và nói: “Thế nào, tức giận à, ký ức quý giá giữa ta và Quân công tử là thứ ngươi không thể cướp đi.”
Lời nói của Thiên Nữ Diên làm mắt phượng Linh Diên bắn ra tia sáng lạnh lẽo.
Nghe những chuyện Thiên Nữ Diên và Quân Tiêu Dao từng trải qua, nàng cảm thấy trong lòng không khoẻ.
Có thể là vì tình duyên muôn đời đã ảnh hưởng tới nàng một cách vô tri vô giác. Còn có Thiên Nữ Diên, nàng ta vốn là nhất thể song hồn với nàng, cũng có thể âm thầm ảnh hưởng.
Nhưng như nghĩ tới cái gì, khóe môi Linh Diên lại nhếch lên một nụ cười lạnh thật quyến rũ.
Nàng vươn tay ngọc ra, ôn nhu chùi đi vết máu trên khóe môi Thiên Nữ Diên.
“Diên, ngươi đừng chọc giận bổn cung, sau này bổn cung sẽ dẫn ngươi đi gặp Quân Tiêu Dao.” Linh Diên nói.
“Cái gì?” Vẻ mặt của Thiên Nữ Diên đột nhiên thay đổi, không thể bình tĩnh.
Nổi nhớ của nàng đối với Quân Tiêu Dao tích luỹ trong tim, đã thành sông nước, khó có thể đè nén được.
Nhưng Linh Diên khống chế mạch máu sống chết của nàng, cho nên nàng không có khả năng rời khỏi đây đi tìm Quân Tiêu Dao.
Nhưng hiện tại, Linh Diên lại nói muốn dẫn nàng đi gặp Quân Tiêu Dao.
Quả thực khiến người ta không thể tin nổi.
Quả nhiên, ngay sau đó, Linh Diên lạnh lùng nói: “Ta sẽ dẫn ngươi đi chứng kiến cái chết của Quân Tiêu Dao.”
“Hắn sẽ ngã xuống ở thí luyện chung cực, thế giới Thần Khư!”
“Không... Không có khả năng, Quân công tử vô địch cùng thế hệ, các ngươi là không có khả năng thành công.” Thiên Nữ Diên lắc đầu, không tin tưởng.
“Phải không, nếu Nghịch Quân Thất Hoàng đồng loạt ra tay thì sao?” Linh Diên nói.
Đồng tử của Thiên Nữ Diên chấn động, nói không ra lời.
Thất Hoàng được ý chí Tiên Vực khâm điểm đồng loạt đối phó Quân Tiêu Dao. Kết cục như thế nào cũng rất khó nói!
Nhìn thấy Thiên Nữ Diên trầm mặc, Linh Diên cười, vươn tay ngọc ra ôn nhu vuốt ve một bên má nàng.
“Yên tâm, chờ Quân Tiêu Dao ngã xuống, chấp niệm trong lòng ngươi có thể bị trảm trừ, ngươi vẫn thuộc về bổn cung.”
Còn có một câu Linh Diên không nói, chính là tình duyên muôn đời trong lòng nàng ta cũng được xoá bỏ.
Linh Diên xoay người muốn rời đi.
“Các ngươi sẽ không thành công, Quân công tử là người có thể sáng tạo kỳ tích.” Thiên Nữ Diên gằn từng chữ.
“Vậy rửa mắt mong chờ đi.” Linh Diên không quay đầu lại, ngồi trên Thiên Đế Bảo Tọa, trực tiếp rời đi.
“Quân công tử...” Thiên Nữ Diên ngồi liệt dưới đất, trong mắt có nước mắt dâng trào.
“Diên, nhớ chàng...”
...
Táng Đế Tinh, trong một cổ động phong bế.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng, chung quanh có vô số cổ tự như đại tinh không ngừng xoay tròn quanh hắn.
Từng luồng kinh văn huyền ảo hiện lên trong đầu Quân Tiêu Dao.
Hắn lĩnh ngộ Sinh Thư đã được một thời gian. Ở trước mặt hắn, trừ Sinh Thư ra thì còn một khối tinh thạch.
Phong ấn bên trong là Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Giờ phút này, từng giọt nước suối trong suốt như có tiên khí lưu chuyển hiện lên, dung nhập vào cơ thể Quân Tiêu Dao.
Vào thời khắc nào đó, Quân Tiêu Dao bỗng mở đôi mắt thâm thúy lên.
Thân thể hắn toả ra quang minh, trong cơ thể mơ hồ có tiếng tụng kinh vang lên.
Cứ như vô số thần linh cổ phật ngồi xếp bằng trong cơ thể Quân Tiêu Dao, Phạn xướng kinh văn bất tử bất diệt.
“Thuật Thần Linh Bất Diệt!”
Đôi mắt Quân Tiêu Dao thật trầm tĩnh, phóng thích ánh hào quang.
Hắn ngộ ra đại thuật cấm kỵ cất giấu trong sinh thư, tên là thuật Thần Linh Bất Diệt.
Tu thành thuật này được coi là bất tử bất diệt, thần linh khó hủy!
“Không tồi, thuật này không chỉ có thể khôi phục thân thể, thậm chí tổn thương nguyên thần cũng có thể phục hồi như cũ, lại có thêm Loạn Cổ Đế Phù chuyên bảo vệ nguyên thần...”
“Đừng nói dưới chí tôn, cho dù là chí tôn cũng có thể giết ta mấy lần?!”
Quân Tiêu Dao thật trầm tĩnh, khóe môi nhếch lên một nụ cười.
Thuật Thần Linh Bất Diệt cộng thêm Hoang Cổ Thánh Thể có năng lực khôi phục biến thái, lại chồng lên đế binh Loạn Cổ Đế Phù, chỉ hỏi trong thế hệ trẻ có ai giết được hắn?
Cho dù những nhân vật Chủng Tử được chôn giấu trong cổ sử xuất hiện, cũng không làm gì được hắn!
Đây là sự tự tin của Quân Tiêu Dao!
“Cổ lộ chung cực cũng sắp đến cuối, vậy chắc đám người Nghịch Quân Thất Hoàng đã chịu không nổi.”
“Nói không chừng hiện tại chúng đang tính toán nên làm sao để hoàn toàn diệt sát ta ở thí luyện chung cực, để có được khen thưởng của Thiên Đạo.”
“Nhưng đáng tiếc...”
“Cách cục của các ngươi vẫn còn quá nhỏ...”
Quân Tiêu Dao thở dài một tiếng.
Các nhân vật Nghịch Quân Thất Hoàng bọn Cổ Đế Tử chỉ nghĩ nên làm sao để đối phó hắn.
Mà Quân Tiêu Dao thì sao?
Ánh mắt của hắn sớm đã nhảy ra khỏi Cửu Thiên Tiên Vực. Dị vực, Vùng cấm sinh mệnh, giới hải, sinh mệnh vùng cấm... Những nơi khủng bố thần bí bên ngoài tiên vực mới là mục tiêu của hắn.
Chỉ đám Nghịch Quân Thất Hoàng kia đã là gì trong mắt hắn?
Có thể được xem là gì chứ?
“Chờ ta luyện hóa Sinh Mệnh Chi Tuyền vào Nội Vũ Trụ, vậy thực lực cảnh giới sẽ cất cao thêm một tầng.”
“Đến lúc đó giết hết những tên chướng mắt ở thí luyện chung cực.”
Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng bâng quơ mà nói, như đang nói về một chuyện không thể đơn giản hơn.
Hắn bắt đầu luyện hóa Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Cùng lúc đó, ở một cổ tinh nóng cháy như thái dương, vài bóng người đang ở trong đó.
Một nam tử trẻ tuổi trong đó có mái tóc xỏa tung kim sắc, đồng tử cũng có màu vàng.
Cả người vô cùng siêu nhiên, giống như một Thái Dương Thần Vương.
Đó chính là Kim Ô Thập Thái Tử.