Chương 1078: Mặc kệ sau lưng ngươi là ai
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, ánh mắt lạnh nhạt không mang theo chút tình cảm nào. Hắn tùy ý điểm ra một ngón tay, Lôi Đế Chỉ ầm ầm xuyên thủng hư không, nghiền áp về hướng Thái Tung.
“Không, đại nhân cứu ta!” Thái Tung đã sợ tới mức đái trong quần.
Cảm giác kề bên tử vong này làm hắn ta như rơi vào động băng.
Đúng lúc này, một tinh quang hùng mạnh rơi xuống từ trong hư không, ầm ầm va chạm với Lôi Đế Chỉ.
Một bóng dáng khoác áo choàng màu bạc, mặt đeo mặt nạ màu trắng, hiện lên trong hư không.
Một luồng dao động Đại Thánh Cảnh đang tràn ra.
“Hừm?” Quân Tiêu Dao khẽ nhướng lông mày lên.
Mọi người xung quanh cũng kinh ngạc, không nghĩ tới có người dám ngăn cản Quân Tiêu Dao vào lúc này.
“Quân Tiêu Dao, ở Nguyên Thủy Đế Thành còn dám tùy ý làm bậy như thế, không có quy tắc, có phải quá đáng rồi không.”
Người hiện thân tất nhiên là Tinh Thánh Hộ, cũng là tùy tùng của vị đại nhân thần bí mà đám người Thái Tung nhắc đến.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì hơi suy tư, cũng biết đại khái một vài điều.
Trước đó hắn cũng cảm thấy kỳ quái, hậu duệ của Thủ Quan Giả ăn chơi trác táng đến mức nào thì cũng không đến mức làm ra chuyện nhìn thấy Thái Âm Thánh Thể thì cướp đi.
Hẳn sau lưng vẫn còn ẩn tình.
Quả nhiên, thì ra đám người Thái Tung chỉ là chó săn mà thôi.
“Bọn Thái Tung mang Ngọc Thiền Quyên đi là vì chủ của ta, ta khuyên ngươi, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, từ bỏ đi.” Tinh Thánh Hộ lạnh nhạt nói.
Nghe thấy lời này, rất nhiều thiên kiêu chung quanh đều ngạc nhiên.
Bọn họ có thể cảm giác được khí tức tu vi của Tinh Thánh Hộ cũng không kém thiên kiêu cấm kỵ vô thượng bao nhiêu.
Kết quả hắn ta chỉ là tùy tùng?
Chủ nhân sau lưng hắn ta lại là tồn tại khủng bố đến cỡ nào?
“Chẳng lẽ... Là ‘Chủng Tử’ sắp xuất thế?” Vẻ mặt Vũ Hóa Vương cũng hơi nghiêm túc lên.
“Ca ca, ý của ngươi là, sau lưng bọn họ là nhân vật cấp Chủng Tử?” Vũ Vân Thường cũng biết được một ít chuyện.
“Không sai, nếu là như vậy thì có nghĩa là có lẻ Chủng Tử chôn giấu trong cổ sử đã ngo ngoe rục rịch, sắp phá mầm nở hoa rồi.”
“Đến lúc đó, cách cục của thế hệ trẻ Tiên Vực sẽ thay đổi, tẩy bài lại lần nữa, có lẽ Quân huynh còn muốn làm đệ nhất nhân của thế hệ trẻ cũng sẽ rất khó khăn.” Vũ Hóa Vương khe khẽ thở dài và nói.
Người có thể được coi là Chủng Tử, không ai không phải là thiên kiêu cao cấp nhất trong các kỷ nguyên.
Đương nhiên, người có cấp bậc như Quân Tiêu Dao và Nghịch Quân Thất Hoàng, cả những thiên kiêu cấm kỵ vô thượng bọn họ, theo lý thuyết, cũng có tư cách làm nhân vật cấp Chủng Tử thời đại này.
Chỉ là thời gian bọn họ trưởng thành còn ngắn hơn một số ‘Chủng Tử’ kia quá nhiều quá nhiều, cho nên hơi bất lợi.
Lời Tinh Thánh Hộ nói khiến mọi người ở đây liên tưởng đến rất nhiều. Sợ là sau lưng hắn ta có một nhân vật bất phàm cực độ đang đứng.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao không có biến hóa gì, lạnh nhạt nói: “Bản Thần Tử không muốn nói chuyện với chó săn, bỏ người sau lưng ngươi cút ra đây!”
“Quân Tiêu Dao... Ngươi!” Trong mắt Tinh Thánh Hộ bắn ra ánh sắc lạnh.
Hẳn Quân Tiêu Dao cũng đoán được, sau lưng hắn ta chính là nhân vật cấp Chủng Tử, hơn nữa là cấm kỵ tuyệt đối trong các Chủng Tử.
Nhưng dù vậy, Quân Tiêu Dao vẫn không cho chút mặt mũi nào.
“Chủ nhân nhà ta còn chưa xuất thế, chỉ chờ hắn xuất thế, ngươi sẽ...” Tinh Thánh Hộ lạnh lùng mở miệng.
Nhưng không đợi hắn ta nói hết lời, Quân Tiêu Dao đã nhăn mày lại, lập tức giáng thẳng một chưởng xuống.
“Ồn ào!”
Ầm ầm ầm!
Khí huyết kim sắc như thác trời mãnh liệt thổi quét bát phương.
Bàn tay khổng lồ pháp tắc đan chéo giáng xuống Tinh Thánh Hộ, như trời cao kim sắc nghiền áp xuống!
Lấy thực lực Đại Thánh Cảnh đại viên mãn hiện tại của Quân Tiêu Dao, nghiền áp nhân vật như Tinh Thánh Hộ chỉ như giết chó!
“Quân Tiêu Dao, ngươi thật sự dám động thủ, chủ nhân nhà ta...”
Phụt!
Mặc dù Tinh Thánh Hộ gầm lên, bùng nổ toàn bộ thực lực, thậm chí còn có dị tượng ngân hà tràn ngập, nhưng hắn ta vẫn biến thành tro bụi dưới một chưởng này.
Thân thể sụp đổ, nguyên thần tiêu tán, hình thần đều bị diệt!
“Mặc kệ sau lưng ngươi là ai, hắn dám xuất thế thì ta khiến hắn qua đời!”
Quân Tiêu Dao phẩy nhẹ tay áo, không để bụng chút nào.
Người ở đây đều trợn tròn mắt, một cường giả có thực lực gần bằng thiên kiêu cấm kỵ vô thượng lại bị Quân Tiêu Dao tát một cái chụp chết.
Đều là Đại Thánh Cảnh, sao chênh lệch có thể lớn như vậy.
Thậm chí cho dù Thánh Chủ cảnh đối phó Đại Thánh Cảnh, còn phải tung ra ba bốn chiêu kia mà.
“Không phải đại đế chuyển thế, lại còn hơn đại đế chuyển thế.” Đế Phật Tử chuyển thế lộ ra ánh mắt thâm thúy.
“Hắn mạnh đến mức này sao?” Trong sương đen cuồn cuộn, ánh mắt Diêm Ma Thiên Tử cũng rất nặng nề.
“Không hổ là ngươi.” Diệp Cô Thần cũng có chút cảm khái.
Có thể nói, tuy rằng cảnh giới của Quân Tiêu Dao là Đại Thánh đại viên mãn, nhưng thực lực của hắn lại hơn xa cường giả Đại Thánh Cảnh.
Thậm chí có thể nói như vầy, Quân Tiêu Dao cũng không yếu hơn những Chủng Tử sắp xuất thế kia.
Quân Tiêu Dao trực tiếp lấy độ tuổi hơn hai mươi mà đuổi theo những Chủng Tử cấm kỵ tuyệt đỉnh được chôn giấu trong cổ sử kia!
Thiên tư cùng thực lực này khiến người ta chấn động!
“Ngươi... Ngươi giết Tinh Thánh Hộ đại nhân...” Thái Tung sợ tới mức mất hồn mất vía.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lạnh lẽo, chỉ lạnh nhạt nói: “Thân là hậu đại của anh hùng Thủ Quan Giả, lại cam tâm làm chó săn của người khác, khom lưng uốn gối, luồng cúi nịnh bợ, bản Thần Tử cũng mất mặt thay tổ tiên ngươi.”
“Ngươi... Ngươi dám bôi nhọ nhất mạch Thủ Quan Giả chúng ta!” Mặt Thái Tung đỏ lên.
Quân Tiêu Dao nhục nhã hắn ta trước mặt mọi người như vậy, thật sự là cực kỳ sỉ nhục.
“Cần gì vô nghĩa, nếu không ngươi cùng ta đi vào thế giới Thần Khư, chúng ta so xem ai giết được nhiều sinh linh dị vực hơn?” Quân Tiêu Dao cười lạnh và nói.
Thái Tung lập tức ngậm miệng.
Lấy thực lực rác rưởi của hắn ta, đến thế giới Thần Khư không phải là đưa đồ ăn cho các thiên kiêu dị vực sao?
Chết cũng không biết chết như thế nào!