Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1080 - Chương 1080 - Kinh Động Lão Cổ Sâu Trong Đế Thành

Chương 1080 - Kinh động lão cổ sâu trong Đế Thành
Chương 1080 - Kinh động lão cổ sâu trong Đế Thành

Chương 1080: Kinh động lão cổ sâu trong Đế Thành

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Vô Hối là người mà một Chuẩn Chí Tôn Thái gia nho nhỏ như ông ta có thể so sánh sao?

Oanh!

Hai người lại giao thủ một chiêu, làm mọi người mở rộng tầm mắt chính là, cho dù Thái Cơ nghiêm túc động thủ thì vẫn không thể áp chế Quân Tiêu Dao.

“Thật là cùi bắp quá!” Vũ Vân Thường cười.

Mà cùng lúc đó, ở nơi sâu nhất trong Nguyên Thủy Đế Thành, trong từng đoạn không gian đứt gãy nào đó, một ít lão cổ bối phận rất lớn đang ngồi xếp bằng tu luyện tại đây.

Bỗng nhiên, những lão cổ đó sôi nổi mở mắt ra, thức tỉnh từ tu luyện.

“Sao lại thế này, trận văn phòng ngự của Đế Thành bị kích hoạt rồi?”

“Có khí tức cấp bậc chí tôn đang đánh nhau!”

“Chẳng lẽ có chí tôn dị vực ẩn núp lẻn vào Đế Thành?”

“Hả, khí tức kia, là người của Thái gia!” Có lão cổ nói.

Trong đám người, một lão giả Thanh Y thay đổi sắc mặt.

Lão là một lão tổ của Thái gia, tên là Thái Sùng.

“Là tiểu tử Thái Cơ kia, không đúng, đối thủ của hắn, khí tức kia...”

Như cảm ứng được cái gì, vẻ mặt của Thái Sùng chuyển từ nghi hoặc thành đại biến.

“Đáng chết, không phải trêu chọc nhà kia đó chứ?” Thái Sùng vội vàng đứng dậy.

Ở biên quan này có không ít di lão thủ quan đến vì nhà kia.

“Thái Sùng đạo hữu, làm sao vậy?” Một lão giả áo lam và một bà lão hồng y đi lên hỏi.

Bọn họ là một trong những lão tổ của Bàng gia cùng Hồng gia, ba nhà xem như có quan hệ tương đối thân cận.

“Đã xảy ra chuyện.” Thái Sùng không quay đầu lại mà rời khỏi không gian này.

Lão tổ hai tộc còn lại cũng nhìn nhau, đều hồ nghi, sau đó đi theo.

Cũng cùng lúc đó, trong một không gian khác, có một tòa tháp cao.

Một lão giả mặc áo đai ngồi xếp bằng trên tháp, quanh thân quấn quanh hỗn độn chi khí, không ngừng phun ra nuốt vào, không gian cũng nhộn nhạo lên vô số sóng gợn.

Đây rõ ràng là một cường giả khủng bố chí tôn Đệ Thất Cảnh, cấp bậc Hỗn Độn Đạo Tôn!

Nhưng khiến người ta chú ý nhất là trên trán lão giả có bốn vết cào khủng bố. Đó là vết thương mang tính vĩnh cửu để lại khi lão đánh nhau với cường giả đỉnh cấp nhất mạch Nghiệt Long dị vực.

Bởi vì trên trán có bốn vết sẹo, cho nên người ở Nguyên Thủy Đế Thành và biên quan đều gọi lão là Ba Tứ Gia.

Ba Tứ Gia là một di lão biên quan có bối phận địa vị cực cao, vô số thế hệ tổ tiên của lão đều chết trên chiến trường dị vực, vô cùng bi tráng, cuối cùng chỉ còn lại một mình lão.

Sự hy sinh này làm Ba Tứ Gia có uy vọng cực cao ở Nguyên Thủy Đế Thành và biên quan, gần như là nhân vật cấp nguyên lão của nhất mạch Thủ Quan Giả.

Cho dù một ít lão tổ của gia tộc Thủ Quan Giả, nhìn thấy lão cũng phải cung cung kính kính mà chắp tay.

Giờ phút này, Ba Tứ Gia vốn đang nhắm mắt đả tọa bỗng bừng hai mắt, trong mắt có một tia kinh sắc.

“Khí tức kia là huyết mạch của ân nhân!”

Ba Tứ Gia đứng dậy, khí hỗn độn quanh thân quay cuồng, mãnh liệt như nước.

Nhưng lão như cảm giác được cái gì, trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ xưa nay chưa từng có.

“Đáng chết, ân nhân trấn thủ biên quan nhiều năm, uy danh chấn động dị vực, mà huyết mạch của ngài lại bị trấn áp ở Đế Thành!”

“Ai làm, lão tử lột da hắn ra!” Ba Tứ Gia gầm lên.

Cảm giác này giống như tướng quân thiết huyết canh giữ biên quan vì nước, xông pha khói lửa, kết quả con nối dõi của ngài lại bị ức hiếp.

Sao có thể không khiến người ta tức giận?

Ba Tứ Gia trực tiếp xé rách hư không, mơ hồ mang theo phẫn nộ ngập trời mà lao đi!

Khu vực bên ngoài Nguyên Thủy Đế Thành có tiếng hư không rách nát nổ vang, có gợn sóng pháp lực đang cuộn trào.

Chẳng qua cuộc giao thủ này khiến tất cả mọi người rất ngạc nhiên.

Chuẩn Chí Tôn đối đầu với Đại Thánh, theo lý mà nói, đáng lẽ hoàn toàn là nghiền áp không có gì bất giờ.

Nhưng tình huống hiện tại lại là, chủ sự Thái gia là Thái Cơ đã giao thủ với Quân Tiêu Dao mười mấy chiêu, lại chậm chạp không trấn áp được.

Đương nhiên, Thái Cơ cũng không có vận dụng thần thông át chủ bài gì. Nếu đối phó với một Đại Thánh mà còn vận dụng át chủ bài thì thật sự là vứt hết mặt mũi đi.

Thái Cơ đừng nghĩ lăn lộn ở Nguyên Thủy Đế Thành nữa.

“Cho dù chỉ là một ngón tay của Chuẩn Chí Tôn, cũng đủ để làm bị thương nặng cường giả cấp Thánh Chủ, chính lại không làm gì được Thần Tử Quân gia.”

“Hơn nữa đừng nói bị thương, thậm chí Thần Tử Quân gia còn không có chút cảm giác gắng gượng nào cả.”

Đối mặt với chiêu thức của Thái Cơ, Quân Tiêu Dao ứng phó rất thong dong.

Lấy tu vi hiện tại của hắn, đối phó với dạng Chuẩn Chí Tôn yếu kém như Thái Cơ thì thật sự không cần kiêng kị cái gì.

Đúng lúc này, hư không chấn động, bóng dáng ba lão nhân tràn ngập uy áp chí tôn hiện lên.

“Dừng tay!” lão giả mặc áo xanh cầm đầu quát chói tai một tiếng.

Đó là lão tổ Thái Sùng của Thái gia.

Mặt khác, lão tổ Bàng gia và bà lão Hồng gia cũng đi theo tới.

“Lão... Lão tổ...” Thái Cơ thấy thế thì vẻ mặt vừa xấu hổ lại luống cuống.

Xấu hổ chính là, ông ta và Thái Tung thật sự làm Thái gia mất hết mặt mũi.

Luống cuống chính là, tuy rằng ông ta biết rõ những chuyện mà Thái Tung làm, nhưng cũng chỉ mở một mắt nhắm một mắt, càng không báo lại cho lão tổ.

Bởi vì theo ông ta thấy, chuyện ôm đùi này cũng có lợi cho Thái gia.

Nói thật, ông ta thật sự chán ghét trấn thủ biên quan. Vì sao những đó gia tộc Thủ Quan Giả bọn họ không thể giống như các thế lực bất hủ kia, được an nhàn mà phát triển trong Tiên Vực.

Cũng vì sự bất mãn và tư tâm này, Thái Cơ mới bao che Thái Tung làm những chuyện đó.

“Đây là đánh xong nhỏ rồi tới già sao?” Quân Tiêu Dao tạm thời thu tay lại, lạnh lùng cười.

“Ngươi thật sự là... Con của hắn?” Trong lòng Lão tổ Thái Sùng thầm cả kinh.

Lão thầm mắng người trong nhà, sao lại dám trêu chọc phiền phức lớn như vậy kia chứ.

“Gia phụ chính là Quân Vô Hối, ta cũng muốn xem các ngươi xử lý việc hôm nay như thế nào.” Quân Tiêu Dao khoanh tay đứng trên không trung, bạch y tung bay.

Lão tổ Thái Sùng càng xem càng kinh hãi. Khí chất hình tượng của Quân Tiêu Dao này quả thực như khắc từ một khuôn ra với vị Bạch Y Thần Vương kia.

Không...

Hình như còn càng xuất chúng hơn!

Nói không chừng tương lai hắn cũng là một đại nhân vật tuyệt thế vượt qua cả Bạch Y Thần Vương!

Bình Luận (0)
Comment