Chương 1086: Thiên kiêu ẩn mạch đã đến,
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Không khí áp lực đến mức khiến người ta hít thở không thông, thật sự là bởi vì loại giằng co này quá hiếm thấy.
Người nào trong chín truyền nhân của Tiên Thống Tiên Đình đều thực bất phàm, có thể nói là tinh anh tuyệt đối trong thế hệ trẻ Tiên Đình.
Càng đừng nói Linh Diên còn là Thiếu Hoàng Tiên Đình, thân phận có thay đổi vượt bậc so với trước đó.
Mà ở phía Quân gia, ba đầu sỏ trẻ tuổi sớm đã danh chấn cổ lộ.
Quân Lăng Thương và Quân Mạc Tiếu, nhìn như không nổi bật bằng Quân Tiêu Dao, nhưng chỉ là tương đối mà nói.
So với thiên kiêu cấm kỵ vô thượng khác thì bọn họ chỉ mạnh chứ không yếu!
Hiển nhiên trận quyết đấu ở trình độ này rất hấp dẫn bát phương chú ý.
“Tiên Đình các ngươi đã quen lấy nhiều khi ít, ta ra đấu với các ngươi, thế nào?”
Quân Lăng Thương đưa một tay ra sau người, đôi trọng đồng của hắn đã không cần dùng vải đen phong ấn nữa, nhìn qua không khác gì người thường. Nhưng khi ánh mắt của Quân Lăng Thương quét về phía chín truyền nhân của Tiên Thống, đồng tử đơn mơ hồ muốn tách ra, hóa thành trọng đồng.
Uy thế kia quả thực như tách ra thiên địa, khí tức khiến lòng người kinh hãi.
“Xem ra vị đường ca này cũng thu hoạch không nhỏ.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Trước đó nghe đồn Quân Lăng Thương có được truyền thừa của Trọng Đồng Giả cổ đại nào đó, hiện tại xem ra cũng không giả.
“Nhân số nhiều, không có nghĩa là các ngươi có thể đè đầu chúng ta, thật ra ta lại cảm thấy, chỉ dựa vào một mình Tiêu Dao cũng có thể đàn áp tất cả các ngươi, ta và Lăng Thương chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.” Quân Mạc Tiếu cầm lấy hồ lô rượu treo bên hông rồi uống một ngụm, có vẻ lười nhác mà lại tùy ý.
Giống như không để bụng chín truyền nhân Tiên Thống trước mặt chút nào.
“Ta cũng hy vọng các ngươi ra tay, nhưng đừng giống như trước đó, làm ta quá thất vọng.” Quân Tiêu Dao cũng phẩy nhẹ ống tay áo, giọng điệu thật tùy ý bâng quơ.
Nhìn thái độ của ba đầu sỏ Quân gia, tu sĩ toàn trường đều líu lưỡi, cũng chỉ có bọn họ mới dám bày ra thái độ này trước mặt truyền nhân Tiên Đình.
“Quả thực không phải người một nhà thì không vào một cửa, miệng lưỡi này đều là một dạng...” Một vài tu sĩ không biết nói gì.
“Quân gia toàn xuất hiện cuồng nhân sao, cả đám đều tiêu sái tùy ý như thế, không đặt tất cả vào trong mắt.”
“Quả thực đều có tính cách khiến người ta căm ghét.” Ánh mắt Cổ Đế Tử thật âm trầm.
Bỗng nhiên, đúng lúc này, trên trời cao lại có hai khí tức hiện lên.
Điều này khiến rất nhiều người kinh ngạc, đưa mắt nhìn qua, chẳng lẽ còn có người tới xem náo nhiệt.
Cảm ứng được khí tức này, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia kinh ngạc.
Bên kia, trong mắt Cổ Đế Tử cũng có một tia khó hiểu.
Khí tức của hai bóng dáng này đều mạnh mẽ tuyệt đối, đạt tới trình độ thiên kiêu cấm kỵ vô thượng.
Trong ánh hào quang, một nam một nữ hiện lên.
Nam tử trẻ tuổi mặc hoàng bào màu vàng nhạt, thân thể thon dài, có long tư phượng biểu.
Nữ tử mặc một bộ váy hoa, phác họa ra dáng người thướt tha quyến rũ, dung nhan tuyệt đẹp vô cấu, chung quanh có mưa hoa đại đạo bay tán loạn, tôn nàng ta lên giống như một nữ thần.
“Đó là... Quân Ân Hoàng cùng Quân Khuynh Nhan của ẩn mạch Quân gia!”
Có tu sĩ nhận ra thân phận của hai người này.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia dị sắc.
Lúc này, hắn cũng thấy được phía sau hai người có Quân Lam Tịch mặc váy lam đang phất tay với hắn.
“Quả thật là thiên kiêu ẩn mạch.”
Quân Lăng Thương và Quân Mạc Tiếu cũng đưa mắt nhìn qua.
Ẩn mạch Quân gia cũng không yếu hơn chủ mạch Quân gia bao nhiêu, cũng rất cường thịnh, chỉ là họ vẫn luôn kín tiếng, cho nên người ngoài không rõ lắm.
Trước mắt, hai vị thiên kiêu của ẩn mạch xuất hiện khiến cục diện trở nên khó bề phân biệt.
Một ít tu sĩ ở đây cũng mơ hồ biết một ít tình huống.
Tuy rằng ẩn mạch tách ra từ Quân gia, nhưng cũng không phải sự phân liệt mang tính đối kháng như trong tưởng tượng, đơn thuần là vì lý niệm bất đồng mà đường ai nấy đi mà thôi.
Mà hiện tại, hai thiên kiêu ẩn mạch hiện thân, rốt cục có ý nghĩa gì?
Chẳng lẽ ẩn mạch muốn trở về Quân gia?
Nghĩ vậy, rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy kinh hãi.
Quân gia đã đủ mạnh, chỉ chủ mạch thôi đã khiến Tiên Đình kiêng kị. Nếu ẩn mạch trở về, vậy chẳng phải có thể cùng phân chia thiên hạ với Tiên Đình?
Quân Ân Hoàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao, ánh mắt như sương mù khiến người ta không nắm lấy được.
Mà trên gương mặt tuyệt đẹp vô cấu của Quân Khuynh Nhan hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, nói: “Trước đó Khuynh Nhan đã từng nghe đến đại danh của ba vị tộc huynh, hôm nay vừa gặp, quả thực phong thái hơn người.”
Đám người Quân Tiêu Dao nhàn nhạt gật đầu.
Cổ Đế Tử liếc nhìn đám người Quân Ân Hoàng một cái, trong mắt lộ ra suy tư.
Trước mắt, chín truyền nhân của Tiên Thống Tiên Đình là một bên.
Mà ba đầu sỏ Quân gia, có lẽ phải cộng thêm hai thiên kiêu ẩn mạch là một bên.
Cứ như vậy, khí thế của Tiên Đình khó có thể áp đảo Quân gia.
Trên thực tế, cho dù chỉ có một mình Quân Tiêu Dao, Tiên Đình cũng đừng mơ dùng khí thế đè ép được Quân gia.
“Chư vị...” Lúc này, một giọng nói già nua vang lên.
Nó đến từ bên trong Công Huân Điện, đó là một vị di lão biên quan, mở miệng nói: “Xung đột ngay trước Công Huân Điện không được tốt lắm.”
“Hơn nữa thí luyện chung cực sắp mở ra, các ngươi sắp sửa nghênh đón khiêu chiến dị vực, không đến mức bất đắc dĩ thì tạm thời đừng nội đấu.”
Lời di lão nói khiến không khí ở đây dịu lại.
Sự lạnh lẽo trên mặt Cổ Đế Tử biến mất, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khó lường, hắn ta mở miệng nói: “Nếu di lão lên tiếng, vậy quên đi, Quân Tiêu Dao, hy vọng ngươi còn có thể giữ được tâm thái vô địch này ở thế giới Thần Khư.”
Quân Tiêu Dao thấy thế thì lạnh nhạt nói: “Xem ra ngươi đã kế hoạch chu toàn rồi, nhưng ngươi phải biết rằng...”
“Trước mặt thực lực tuyệt đối, bất cứ âm mưu gì cũng có vẻ ngu xuẩn buồn cười.”
“Vậy rửa mắt mong chờ đi, chết đuối đều là người biết bơi.” Cổ Đế Tử cười cười.
Hắn ta không chỉ có thực lực cường đại, có chiêu thức át chủ bài, còn chuẩn bị bốn sát chiêu đối phó với Quân Tiêu Dao.
Nếu còn không thể làm Quân Tiêu Dao ngã xuống thì hắn ta cũng nhận.