Chương 1087: Có mục đích gì?
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cổ Đế Tử xoay người rời đi.
Nhìn Cổ Đế Tử, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia sáng.
Đây cũng là một nhân vật kiêu hùng, không chỉ có thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, còn có tâm trí, sẽ không lỗ mãng hành sự.
Nếu sinh ra ở thời đại khác thì tuyệt đối là một nhân vật có thể xoay chuyển càn khôn, đứng trên đỉnh núi.
Đáng tiếc, hắn ta gặp phải Quân Tiêu Dao. Chỉ có thể nói, sinh ra cùng thời đại với Quân Tiêu Dao là bi ai.
Linh Diên liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, hình như muốn nói cái gì, lại không tiện nói trước mặt mọi người, cho nên chỉ hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.
Quân Tiêu Dao biết Linh Diên để ý dấu ấn trong đùi của mình, chỉ có thể nói Quân Tiêu Dao thật quái ác.
Vệ Thiên Thiên nhìn Quân Tiêu Dao, lắc lắc đầu.
Nói thật, Quân Tiêu Dao trông rất hợp khẩu vị của nàng ta, đáng tiếc là mặt đối lập.
Đám người Diêu Thanh, Thương Ly không lộ ra biểu cảm gì. Ngược lại là Xi Lung của Xi Vưu Tiên Thống, vẻ mặt nhìn về phía Quân Tiêu Dao có hận ý, cũng có một tia phức tạp nhàn nhạt.
Quân Tiêu Dao giết Xi Liệt, nhưng lại làm thiên kiêu Xi Vưu Tiên Thống bọn họ cảm nhận được cảm giác nhân thượng nhân trong một thời gian ngắn ngủi.
Tâm tình này thực phức tạp.
Sau khi chín truyền nhân của Tiên Thống rời đi, không khí hoàn toàn dịu lại.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao chuyển về hướng Quân Ân Hoàng và Quân Khuynh Nhan.
“Đi đến phủ đệ của ta đi.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn biết mục đích thật sự khi hai truyền nhân ẩn mạch này hiện thân không phải vì phụ trợ khí thế của Quân gia.
Bọn họ đến vì mục đích khác.
Không ai nghĩ tới, hai thế lực trẻ tuổi cường thịnh sẽ đối chọi gay gắt như vậy trước Công Huân Điện.
Nhưng cũng may, thí luyện chung cực sắp mở ra, hai bên cũng thu khí thế lại, không động thủ trong Nguyên Thuỷ Đế Thành.
Nhưng đây là chuyện sớm hay muộn.
Xong việc, Quân Tiêu Dao dẫn đoàn người về tới phủ đệ.
Ngọc Thiền Quyên và Thái Âm Ngọc Thố rất thức thời mà lui xuống.
Quân Ân Hoàng nhìn thoáng qua Quân Lăng Thương và Quân Mạc Tiếu.
“Xem ra chúng ta cũng phải né tránh.” Quân Lăng Thương lạnh nhạt nói.
Bọn họ cũng rời đi.
Trong đại sảnh chỉ còn lại Quân Tiêu Dao, Quân Ân Hoàng và Quân Khuynh Nhan.
Quân Tiêu Dao trực tiếp ngồi ở thủ tọa, thái độ nhàn tản, không có ý khách sáo.
“Các ngươi có thể nói ý đồ đến.”
Thái độ của Quân Tiêu Dao làm Quân Ân Hoàng hơi nhíu mày.
“Có nên có một lời giải thích vì cái chết của Quân Huyễn Minh không?” Quân Ân Hoàng hỏi.
Quân Huyễn Minh là tộc nhân nhất mạch của hắn ta.
Ánh mắt Quân Khuynh Nhan đứng bên cạnh biến ảo.
Chuyện Quân Tiêu Dao giết Quân Huyễn Minh nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.
Nhưng dựa vào lời nói của Quân Lam Tịch nhất mạch nàng ta, Quân Huyễn Minh thật sự có chỗ không đúng.
“Nói ra mục đích thật sự của các ngươi đi, bản Thần Tử không muốn tốn nhiều nước bọt vào mấy chuyện nhàm chán này.” Quân Tiêu Dao gõ ngón tay lên tay vịn ghế dựa, lạnh nhạt nói.
“A... Không hổ là Thần Tử của chủ mạch, cũng rất tự cao.” Quân Ân Hoàng cười lạnh và nói.
Cũng giống như phỏng đoán của Quân Tiêu Dao, bọn họ hiện thân không phải vì phụ trợ khí thế của Quân gia.
Quân Ân Hoàng vứt ra một ngọc giản.
Quân Tiêu Dao giơ tay bắt lấy, thần niệm xông vào trong rồi đảo qua trong đó.
Ánh mắt hắn hơi thay đổi.
Một lát sau, Quân Tiêu Dao nói: “Các ngươi đều đã biết nội dung trong này?”
“Không biết, nhưng có thể nói cho ngươi biết, muốn ẩn mạch chúng ta trở về rất khó.” Quân Ân Hoàng nói.
“Thật là điều kiện rất khó, thậm chí...”
“Khó khăn đến mức gần như không có khả năng hoàn thành.”
Trong mắt Quân Tiêu Dao phụt ra hàn quang ba thước.
Trong ngọc giản là một điều kiện, một điều kiện để ẩn mạch Quân gia trở về.
Nó có chút quá đáng, thậm chí có thể nói gần như không có khả năng làm được.
Rắc một tiếng, Quân Tiêu Dao khép năm ngón tay lại, biến ngọc giản thành bột phấn rồi chảy xuống từ khe hở ngón tay.
“Chuyển lời của bản Thần Tử, nói ta tiếp nhận.”
Lời Quân Tiêu Dao nói làm sắc mặt Quân Ân Hoàng và Quân Khuynh Nhan đều hơi thay đổi.
Tuy rằng bọn họ không biết tin tức cụ thể trong ngọc giản là cái gì, nhưng hiển nhiên là một điều kiện cực kỳ hà khắc, chỉ khi nào hoàn thành nó thì ẩn mạch Quân gia mới có khả năng trở về.
“Ta cũng tò mò, ngươi có năng lực này hay không.” Quân Ân Hoàng nhìn thật sâu vào mắt Quân Tiêu Dao, sau đó xoay người rời đi.
Quân Khuynh Nhan lại tạm dừng một lát, nói với Quân Tiêu Dao: “Đa tạ tộc huynh đã cứu mạng Lam Tịch nhất mạch chúng ta.”
“Chuyện nhỏ không tốn sức gì.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Tộc huynh, nếu nói ai có khả năng làm ẩn mạch trở về, hẳn cũng chỉ có tộc huynh mà thôi.” Quân Khuynh Nhan thở dài một tiếng.
Thật ra nàng cũng hy vọng ẩn mạch trở về, dù sao nhất mạch bọn họ đã yên lặng lâu lắm rồi, đều đã quên huy hoàng ngày trước là như thế nào.
Sau đó Quân Khuynh Nhan cũng rời đi, chỉ còn lại một mình Quân Tiêu Dao. Ánh mắt hắn biến ảo, cuối cùng khóe miệng lại nhếch lên một độ cong nhàn nhạt.
“Thú vị, thật là thú vị, điều kiện không có khả năng hoàn thành sao?” Quân Tiêu Dao cười.
Có thể nói nếu đổi lại là bất cứ kẻ nào thì không có khả năng thực hiện điều kiện trong ngọc giản, thậm chí liền nghĩ thôi cũng không dám nghĩ!
Quân Tiêu Dao chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt như xuyên qua khung trời, đối diện với trời xanh.
“Ngàn tính vạn tính cũng không bằng trời tính.”
“Thiên, ngươi muốn chứng minh Quân mỗ không thắng được ván cờ này sao.”
“Như vậy cứ nhìn xem, là ai cười đến cuối cùng.”
Quân Tiêu Dao phất tay áo một cái, đôi mắt sâu không thấy đáy, lập loè ánh sáng.
Hắn đã nghĩ ra một nước cờ hoàn mỹ không có khuyết điểm!
“Cổ Đế Tử, hy vọng âm mưu của các ngươi có thể mang đến cho ta một chút bất ngờ, bởi vì nước cờ này không thể không có các ngươi.” Quân Tiêu Dao mang đầy thâm ý mà thầm nghĩ.
Tuy từ trước đến nay chuyện có thể sử dụng vũ lực giải quyết thì Quân Tiêu Dao khinh thường dùng mưu trí, nhưng đánh cờ với trời vẫn cần mưu tính.
Quân Tiêu Dao đã xem mảnh đất thí luyện chung cực, thế giới Thần Khư trở thành ván cờ cuối cùng với trời cao!
Một ván định thắng bại!
Sau khi nghĩ kỹ kế hoạch trong lòng, Quân Tiêu Dao cũng thật nhàn nhã, cũng không có cảm giác khẩn trương chút nào.
Hắn đặt hạt sen cổ xưa có được từ Công Huân Điện vào Nội Vũ Trụ, chìm vào Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Sau khi hạt sen chìm vào Sinh Mệnh Chi Tuyền, cũng không có động tĩnh quá lớn gì.