Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1107 - Chương 1107 - Thần Kỳ Niệm Phá Phong Ấn

Chương 1107 - Thần Kỳ Niệm phá phong ấn
Chương 1107 - Thần Kỳ Niệm phá phong ấn

Chương 1107: Thần Kỳ Niệm phá phong ấn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trước mắt, Thiên Ma Tam Kỵ hoàn toàn ngơ ra.

Bọn họ không nghĩ tới mình lại xui như vậy, đột nhiên đụng phải người của Quân gia. Hơn nữa bộ bạch y quen thuộc trước mắt rất khó không làm người ta liên tưởng đến vị Bạch Y Thần Vương kia.

“Vậy... Vị Bạch Y Sát Thần kia là gì của ngươi?” trong mắt Lão Tam lộ ra kiêng kị cực độ.

“Xem ra gia phụ cũng rất có thanh danh ở dị vực của các ngươi.” Quân Tiêu Dao cười.

Đó là nụ cười lãnh khốc.

“Mẹ nó...!” Thiên Ma Tam Kỵ thầm mắng, chiến ý đã hoàn toàn tan rã.

Thì ra là hậu duệ của vị Bạch Y Sát Thần kia!

Thiên Ma Tam Kỵ đánh mất chiến ý, đang nghĩ nên rút lui như thế nào.

Nhưng hiển nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không cho bọn họ cơ hội này. Đại Hoang Kích quét ngang ra, lưỡi kích cắt qua hư không, pháp lực mênh mông cuồn cuộn như gió lốc lao ra khắp nơi.

Phụt!

Máu tươi văng ra, Lão Tam bị Quân Tiêu Dao dùng một kích chém nứt thân thể.

Bên kia, Linh Diên cũng không cam lòng yếu thế, cầm chuẩn đế binh Tiên Linh Kiếm trong tay, kiếm mang mênh mông cuồn cuộn dâng trào mãnh liệt.

Trước đó nàng tuyệt đối không thể ngờ sẽ có ngày mình liên thủ với Quân Tiêu Dao, hơn nữa cảm giác còn rất không tồi.

Giống như Quân Tiêu Dao là đế hoàng quét ngang thiên hạ, mà nàng là đế hậu có một nhìn xuống thiên hạ.

Nam nhân cường đại nhất xứng với nữ nhân cao quý nhất.

Hoàn mỹ!

“Sao bổn cung lại có suy nghĩ này?” Linh Diên tỉnh táo lại, âm thầm xấu hổ buồn bực.

Như để dời đi sự chú ý, nàng cầm Tiên Linh Kiếm trong tay, lại lao ra lần nữa.

Không bao lâu sau, Thiên Ma Tam Kỵ còn lại và cả tọa kỵ của họ đều bị Quân Tiêu Dao và Linh Diên chém giết.

Gặp phải hai nhân vật đứng đầu này, cũng chỉ có thể nói Thiên Ma Bát Kỵ xui xẻo.

Nhưng mà đúng lúc này, một tiếng rắc rất nhỏ bỗng vang lên.

“Không ổn...” Quân Tiêu Dao lập tức phản ứng.

Ngọc phù phá phong kia nở rộ ra ánh hào quang xưa nay chưa từng có.

Mà mặt ngoài thạch điêu hoa sen bắt đầu lan tràn những cái khe nhàn nhạt, sau đó đột nhiên khuếch tán ra.

Toàn bộ thạch điêu hoa sen đột nhiên biến thành đồ sứ bị nứt nẻ.

Đi kèm với một tiếng rắc thanh thúy, thạch điêu hoàn toàn rách nát.

Một đóa hoa sen hồng nhạt lạc ấn phù văn xa hoa lộng lẫy tối cao lặng yên nở rộ.

Đó là Hoan Hỉ Phấn Liên - một trong những đại diện của thất nguyên tội, sắc dục.

“Thần Kỳ Niệm phá phong ấn...”

Trong lòng Quân Tiêu Dao và Linh Diên đều trầm xuống.

Thần Kỳ Niệm chính là chấp niệm bất diệt mà cường giả trên cả đại đế để lại.

Nói chung, mỗi khi có Thần Kỳ Niệm phá phong ấn đều sẽ gây nên một trận hạo kiếp. Dù sao đa số loại Thần Kỳ Niệm này đều là ác niệm, là cảm xúc tiêu cực của cường giả Đế Cảnh.

Lúc sinh thời, cường giả Đế Cảnh có thể đè nén cảm xúc tiêu cực của mình. Nhưng sau khi ngã xuống, cảm xúc đó sẽ bùng nổ, hình thành Thần Kỳ Niệm tàn bạo vô độ.

Đương nhiên, cũng không thiếu một ít Thần Kỳ Niệm ôn hòa, thậm chí còn giữ lại một chút thiện niệm.

Nhưng loại Thần Kỳ Niệm này quá ít, ít nhất bảy Tội Thần Kỳ Niệm trong thế giới Thần Khư không phải loại này.

Giờ phút này, thạch điêu hoa sen tan vỡ.

Một đóa hoa sen hồng lộng lẫy lơ lửng ở giữa không trung. Một luồng uy áp khủng bố đủ để khiến người ta hít thở không thông trút xuống thập phương!

Linh Diên chỉ cảm thấy một luồng khí tức cường hãn đến mức khiến người ta tuyệt vọng bùng nổ.

Trước mặt khí tức này, cho dù cao ngạo như nàng cũng cảm thấy mình lập tức biến thành một con kiến và bụi bặm.

Đây đã không phải một tồn tại cùng một cấp bậc.

“Đây là một tia khí tức tàn niệm của Thần Thoại Đế sao?”

Sắc mặt Linh Diên tái nhợt như tờ giấy, cả hô hấp cũng có chút không thông.

Dưới khí tức uy áp này, nàng cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng. Đây là chênh lệch giữa rồng và kiến.

Thần Thoại Đế quá mạnh quá mạnh, đã trở thành tồn tại thần thoại truyền thuyết. Cho dù chỉ là một tia khí tức tàn lưu mà Thần Kỳ Niệm phóng ra, đã đủ để đè sụp chí tôn trong nháy mắt.

“Bổn cung phải chết ở chỗ này sao?” Linh Diên không khỏi nghĩ thầm.

Trước mặt Thần Kỳ Niệm, nàng ta và Quân Tiêu Dao không có chút sức phản kháng nào. Nghĩ đến đây, đôi mắt xinh đẹp của Linh Diên không khỏi nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Nhưng khiến nàng có chút bất ngờ chính là, Quân Tiêu Dao đứng sừng sững ở đó, trên khuôn mặt tuấn tú như tiên không có một tia gợn sóng, cứ như Thái Sơn sập trước mặt cũng không biến sắc.

Dưới tuyệt cảnh này, trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn không lộ ra bất cứ chút tuyệt vọng nào, chỉ hơi cau mày, như đang tự hỏi cái gì.

Linh Diên cũng không biết vì sao lại ma xui quỷ khiến mà đến gần phía sau Quân Tiêu Dao.

Đúng vậy, Linh Diên rất cao quý, rất kiêu ngạo, nhưng nàng cao lãnh khí phách như thế nào thì cũng chỉ là một nữ tử.

Dưới tuyệt cảnh này, nàng ta sẽ theo bản năng tìm kiếm một chỗ để dựa vào.

Mà Quân Tiêu Dao lại chính là điểm dựa vào kiên cố nhất. Từ trước đến nay hắn có thể mang đến cho nữ tử cảm giác an toàn.

Cảm giác được một thân thể mềm ấm dựa vào phía sau mình, Quân Tiêu Dao không có cảm giác gì.

Trước mắt, lực chú ý của hắn đều tập trung trên đóa hoa sen hồng nhạt kia.

Bảy Tội Thần Kỳ Niệm đại diện cho bảy nguyên tội.

Mà những đóa Hoan Hỉ Phấn Liên trước mặt đại diện cho sắc dục trong bảy nguyên tội.

Đi kèm với từng luồng hào quang, một dáng người thon dài mơ hồ lộ ra từ Hoan Hỉ Phấn Liên.

Bóng dáng kia được bao phủ trong ánh hào quang mông lung, mái tóc dài buông xuống đến gót chân, khuôn mặt mơ hồ, như một thần linh đứng sừng sững trong con sông dài thời gian.

Quân Tiêu Dao cũng biết Thanh Đế không có giới tính. Bởi vì bản thể của ngài là một gốc cây Hỗn Độn Thanh Liên, cho nên sau khi hóa hình, căn bản không có phân biệt nam nữ.

“Đã bao nhiêu năm...” Tiếng thở dài xa xăm truyền ra từ bóng dáng mơ hồ kia.

Tiếng nói nghe không ra nam nữ, chỉ cảm thấy khiến lòng người dao động.

Bóng dáng mơ hồ kia có khí tức quá cường đại, quả thực áp đảo trên cả chư thiên. Thậm chí cả Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy hít thở không thông.

Bình Luận (0)
Comment