Chương 1108: Tình Nhân Hoa nở
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Dưới tình huống như vậy, đạo tâm của thiên kiêu tầm thường tuyệt đối sẽ bất ổn, cho rằng mình còn nhỏ bé hơn bụi bặm.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không có cảm xúc này, hắn có tựtin chỉ cần cho hắn thời gian thì cũng có thể vượt qua cả Thần Thoại Đế!
Ầm ầm ầm!
Bóng dáng mơ hồ kia nhàn nhạt liếc nhìn Quân Tiêu Dao và Linh Diên một cái.
Ánh mắt cực kỳ hờ hững, sau đó tùy ý điểm ra một ngón tay, muốn diệt trừ Quân Tiêu Dao và Linh Diên.
Linh Diên dựa vào phía sau Quân Tiêu Dao, cắn chặt răng, chuẩn bị tung ra thủ đoạn át chủ bài.
Quân Tiêu Dao cũng tập trung tâm thần, chuẩn bị cực chiêu.
Hắn không có thói quen ngồi chờ chết.
Mà đúng lúc này, trong hư không bỗng có từng đợt từng đợt quy tắc chi văn nhè nhẹ buông xuống, giống như gông xiềng giam cầm Thần Kỳ Niệm kia lại.
“Là quy tắc Thanh Đế lưu lại ở thế giới Thần Khư.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Trong thế giới Thần Khư, chỉ cho phép chiến lực tối cao là Chuẩn Chí Tôn xuất hiện.
Mà khí tức trước đó của Thần Kỳ Niệm này rõ ràng vượt qua Chuẩn Chí Tôn, cho nên khiến quy tắc của thế giới Thần Khư hạn chế.
Dưới sự hạn chế của gông xiềng quy tắc, khí tức của Thần Kỳ Niệm giảm xuống kịch liệt, cuối cùng đạt tới khí tức Chuẩn Chí Tôn.
Nhưng dù vậy, sức mạnh của Thần Kỳ Niệm cũng cường đại hơn xa đám Chuẩn Chí Tôn Xà Dạ Xoa quá nhiều quá nhiều.
Một ngón tay điểm xuống, nhục thân cường hãn Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao cũng có cảm giác bị đè suy.
Quân Tiêu Dao tung ra Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, đại đỉnh dày nặng cổ xưa này là phòng ngự kiên cố nhất.
Đương!
Một âm thanh như tiếng trống chiều vang lên.
Thần Kỳ Niệm điểm một ngón tay lên Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, lực phản chấn cường hãn tuyệt luân trực tiếp làm Quân Tiêu Dao lui ra trăm trượng, khí huyết trong cơ thể quay cuồng, cốt cách rắc rắc rung động.
Linh Diên đứng bên cạnh cũng bị đẩy lui.
Nhưng bởi vì có Quân Tiêu Dao ngăn cản, cho nên nàng chỉ bị một ít vết thương nhẹ, khóe miệng có chút máu chảy xuống.
Thần Kỳ Niệm đứng sừng sững trên Hoan Hỉ Phấn Liên, hoa sen lao vút qua hư không.
“Lần này có chút phiền phức.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Một Thần Kỳ Niệm mà đã phiền phức như thế, gần như vô địch trong thế giới Thần Khư. Nếu cả bảy đều xuất hiện thì tuyệt đối không ai có thể che chắn.
Cuối cùng nếu dung hợp, hình thành ác niệm thần linh, vậy cho dù chuẩn đế giá lâm, phỏng chừng cũng khó có thể ngăn cản.
Lúc này, Thần Kỳ Niệm này lại muốn trấn sát đến lần nữa.
Ngay vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc ấy, Sinh Mệnh Chi Tuyền của Nội Vũ Trụ Quân Tiêu Dao, hạt sen cổ xưa lại rung động lên kịch liệt.
Quang hoa rực sáng đang càn quét qua, các loại phù văn huyền ảo cổ xưa hiện hóa ra từ hạt sen.
Thần Kỳ Niệm kia như cảm ứng được cái gì, thân thể bỗng ngừng lại. Sau đó, ánh mắt thâm thúy của Thần Kỳ Niệm liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái.
Ánh mắt kia lại mang theo một tia kiêng kị nhàn nhạt, như đang cố kỵ cái gì đó.
“Các ngươi sẽ vĩnh viễn trầm luân trong dục vọng...” Thần Kỳ Niệm mở miệng.
Câu này vừa dứt, Thần Kỳ Niệm giơ tay lên rồi búng một cái.
Trong nháy mắt, tất cả Tình Nhân Hoa trong toàn bộ sơn cốc đều cùng lúc nở rộ.
Vô số đóa hoa màu hồng nhạt, hình thành làn sương mù, tràn ngập cả không gian này.
Tình hoa một ngày, tương tư ngàn năm.
Một đóa hoa đã có thể làm người ta trầm luân, càng đừng nói Tình Nhân Hoa đầy cả núi đồi trước mắt, cho dù là cường giả chân chính chí tôn cũng bị trầm luân tại đây, đánh mất tâm trí, vĩnh viễn rơi vào ảo cảnh dục vọng.
Quân Tiêu Dao và Linh Diên lập tức bị bao phủ trong sương mù nồng đậm màu hồng.
Thần Kỳ Niệm thấy thế thì chân đạp Hoan Hỉ Phấn Liên, rời khỏi mảnh không gian này. Thần Kỳ Niệm còn có chuyện càng quan trọng phải làm, đó chính là hợp nhất bảy Thần Kỳ Niệm.
Mà trong sương mù của Tình Nhân Hoa, Quân Tiêu Dao cảm thấy thân thể và nguyên thần của mình đều bị ăn mòn, bắt đầu hỗn độn mê mang, đồng thời có dục vọng đang hiện lên.
Nhưng cũng may, nguyên thần của Quân Tiêu Dao cực kỳ cường đại, thậm chí một ít chí tôn chân chính cũng không bằng Quân Tiêu Dao, cho nên hắn có thể kiên trì lâu một chút.
Hơn nữa hạt sen cổ xưa trong Nội Vũ Trụ cũng tản ra một luồng thanh khí nhàn nhạt, đang trợ giúp Quân Tiêu Dao tỉnh táo lại, cho nên Quân Tiêu Dao tạm thời còn có thể duy trì trấn tĩnh.
“Phải luyện hóa Hồn ma hoa địa ngục, để sức mạnh nguyên thần của ta mạnh lên, vậy mới có khả năng thoát được.”
Quân Tiêu Dao nghĩ thầm, chuẩn bị lấy Hồn ma hoa địa ngục ra luyện hóa.
Mà lúc này, một tiếng thở gấp yêu kiều lại khiến Quân Tiêu Dao nhướng mày.
Linh Diên dựa vào phía sau hắn lại vươn cánh tay ngó sen trắng tinh như ngọc ôm lấy Quân Tiêu Dao.
“Ngươi muốn làm cái gì?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Giờ phút này, trên da thịt tuyết trắng của Linh Diên hiện lên một màu đỏ ửng.
Đôi mắt đẹp mê ly lạnh lẽo mà lại quyến rũ, môi đỏ hé mở, nhả khí như lan.
Bởi vì Tam Thế Nguyên Thần, cộng thêm hạt sen cổ xưa, cho nên Quân Tiêu Dao có thể tạm thời chống cự sương mù Tình Nhân Hoa ăn mòn.
Nhưng Linh Diên thì khác, có lẽ nguyên thần của nàng không yếu hơn Quân Tiêu Dao quá nhiều, nhưng nàng không có hạt sen, hơn nữa trước đó nàng từng trải qua ảo cảnh hơn trăm thế nghiệt duyên với Quân Tiêu Dao ở Luân Hồi Hải. Đó là giống như thuốc nổ, chỉ cần một mồi lửa đã lập tức kíp nổ.
Mà trước mắt, sương mù Tình Nhân Hoa chính là mồi lửa đó.
Giờ phút này, từng hình ảnh yêu say đắm khắc cốt ghi tâm với Quân Tiêu Dao trong luân hồi kia giống như giếng phun tràn ra trong lòng Linh Diên.
Hơn nữa nàng còn bất giác mà bị Thiên Nữ Diên ảnh hưởng, càng khó có thể ngăn cản.
“Không... Bổn cung sẽ không...”
Linh Diên giãy giụa, nỗ lực khống chế hành động của mình, trên dung nhan tuyết trắng tinh xảo tuyệt luân mang theo rối rắm.
“Bổn cung tuyệt đối sẽ không cùng ngươi...”
Đôi mắt phượng của Linh Diên nhìn chằm chằm vào bóng dáng bạch y ngồi xếp bằng trên mặt đất trước mặt.
Hiện giờ Quân Tiêu Dao chỉ có thể miễn cưỡng bảo đảm mình tỉnh táo, không rơi vào vực sâu vĩnh hằng, nào còn có dư sức đâu mà lo cho Linh Diên.