Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1109 - Chương 1109 - Luyện Hóa Hồn Ma Hoa Địa Ngục

Chương 1109 - Luyện hóa Hồn ma hoa địa ngục
Chương 1109 - Luyện hóa Hồn ma hoa địa ngục

Chương 1109: Luyện hóa Hồn ma hoa địa ngục

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trước mắt Linh Diên hiện ra càng ngày càng nhiều cảnh tượng huyền ảo. Trong kiếp nào đó lúc luân hồi, nàng là Thiên Sát Cô Tinh bị nguyền rủa, Quân Tiêu Dao là tiên sư bạch y tuyệt thế.

Hai người gặp nhau, đã định sẵn Linh Diên trầm luân vì hắn.

Quân Tiêu Dao thu nàng ta làm đồ đệ, từ đây trở thành bạch nguyệt quang trong lòng nàng. Nhưng cuối cùng giữa thiên hạ thương sinh và nàng, Quân Tiêu Dao lại lựa chọn thương sinh.

Trong kiếp đó, nàng cực hận, rồi cũng cực yêu.

Kiếp tiếp theo, nàng là nữ tử chờ đợi bạch y thiếu tướng chinh chiến trở về, cuối cùng đợi đến đôi mắt già nua, cũng không chờ được người về.

Kiếp sau, nàng là một tiểu đào yêu, mà Quân Tiêu Dao là công tử thế gia trừ yêu. Đã hứa sẽ cùng đi xem muôn sông nghìn núi, cuối cùng Quân Tiêu Dao lại tự tay chấp kiếm chém nàng.

Nói tóm lại, kiếp nào cũng khắc cốt minh tâm.

Đổi là nữ tử khác, cho dù chỉ trải qua một đời, cũng sẽ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng, càng đừng nói là tình duyên vạn cổ, quả thực là dùng dao khắc vào trái tim.

Hơn nữa nơi đây có sương mù do vô số Tình Nhân Hoa tỏa ra.

Linh Diên đã không ngăn cản được, tuy rằng nàng ta cố gắng duy trì tỉnh táo, nhưng đầu óc lại càng ngày càng mê mang.

Một đóa Tình Nhân Hoa cũng đủ khiến người ta trầm mê. Tình Nhân Hoa nơi đây đầy khắp núi đồi, đâu chỉ ngàn vạn đóa.

Chúng cùng lúc nở rộ, ni cô cũng phải hoàn tục.

Đến cuối cùng, Linh Diên nhìn Quân Tiêu Dao, ánh mắt mê ly đã không che giấu được.

Nàng chậm rãi đi về hướng Quân Tiêu Dao.

Dáng người hoàn mỹ bắt đầu triển lộ, da thịt như ngọc, trắng trơn như tuyết, tỏ ra ánh sáng vô cấu giống như đồ sứ.

Ấn ký một chữ “Quân” nằm trên chiếc đùi tuyết trắng, trông hết sức chói mắt.

Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ nhàn nhạt nhìn.

Thân là nữ Thiếu Hoàng Tiên Đình của Cửu Thiên Tiên Vực tôn quý nhất, được vạn người ngưỡng mộ nhất. Nhưng giờ phút này Linh Diên rất chủ động, tự cởi váy áo.

Nàng đã hoàn toàn trúng chiêu.

Không...

Nói không chừng chỉ là một thứ tiềm tàng nhân cơ hội này bị kích hoạt mà thôi.

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng không dễ chịu. Bởi vì ý chí của hắn phải càng thêm kiên định mới được. Nếu không cả hắn cũng hoàn toàn lạc lối.

Vậy thì hắn và Linh Diên cũng đừng mơ rời khỏi chỗ này.

Quân Tiêu Dao cũng không thể trông cậy vào đám người Mông Chiến, hiện tại không ai biết tình huống bên ngoài là như thế nào.

Quân Tiêu Dao đang tiếp tục luyện hóa Hồn ma hoa địa ngục.

Linh Diên lại luôn quấy rầy hắn, thực không an phận.

“Đừng quấy rầy ta!” Quân Tiêu Dao chát một tiếng mà đánh xuống.

Hắn không phải thánh nhân vệ đạo sĩ, cũng không phải Liễu Hạ Huệ ngồi trong lòng mà vẫn không loạn. Chỉ là trong tình huống trước mắt, hắn thật sự không có tâm tư thưởng thức một vị Đế Nữ tạo dáng õng ẹo, càng đừng nói Đế Nữ này còn là đối thủ và kẻ địch của hắn.

Một dấu tay hồng hồng hiện lên.

Linh Diên hơi nhăn mày lại, phát ra một tiếng thở dài sung sướng.

“A này...” Quân Tiêu Dao ngơ ra.

Hình như hắn phát hiện sở thích không muốn người biết của Đế Nữ cao lãnh này rồi.

Linh Diên tiếp tục quấy rầy, Quân Tiêu Dao rơi vào đường cùng, chỉ có thể tung ra một thủ đao đánh ngất Linh Diên đi.

Rốt cuộc Quân Tiêu Dao có thể an tĩnh mà luyện hóa Hồn ma hoa địa ngục.

Sau khi trôi qua mấy ngày, đi kèm với dao động linh hồn cường hãn, Quân Tiêu Dao cảm thấy sức mạnh thần hồn trong đầu mình dâng trào.

Nguyên thần mạnh lên rất nhiều.

Tuy rằng còn chưa đạt tới nguyên thần cấp Hằng Sa, nhưng đã cường đại hơn trước đó quá nhiều.

Nếu muốn hình dung, đại khái đã đạt tới trình độ Vô Lượng tiểu viên mãn.

Hơn nữa hạt sen cổ xưa trong cơ thể Quân Tiêu Dao đã tràn ra rất nhiều thanh khí.

Rốt cuộc Quân Tiêu Dao có thể không bị nơi đây ảnh hưởng.

Có thể nói, đổi lại là bất cứ kẻ nào khác, cũng khó có thể thoát ly nơi đây, sẽ hoàn toàn trầm luân mãi mãi.

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao nhìn nằm Linh Diên trên mặt đất.

Không biết Linh Diên đang mơ giấc mộng cổ quái gì mà sắc mặt rất đỏ, môi đỏ vô ý thức mà lẩm bẩm tên Quân Tiêu Dao.

Nhìn bộ dạng này thì trong mộng của Linh Diên, hẳn cũng có liên hệ mỹ diệu thuần khiết nào đó bắt đầu Quân Tiêu Dao.

Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút suy tư, nói thật, hắn có thể bỏ mặc Linh Diên, mặc kệ nàng ta trầm luân tại đây.

Nhưng như vậy cũng sẽ ảnh hưởng đến Thiên Nữ Diên, nàng không thể đạt được tự do chân chính.

Còn nữa, kế hoạch của Quân Tiêu Dao còn cần Nghịch Quân Thất Hoàng. Linh Diên chính là một phần quan trọng trong Nghịch Quân Thất Hoàng, còn cần nàng làm công cụ, tạm thời không thể có việc.

“Coi như hời cho ngươi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt lắc đầu, một ngón tay điểm lên mi tâm của Linh Diên.

Lấy nguyên thần và pháp lực cọ rửa phấn của Tình Nhân Hoa trong cơ thể nàng ta. Đồng thời, thanh khí mà hạt sen cổ xưa tản mát ra cũng tràn vào cơ thể Linh Diên.

Dần dần, da thịt đỏ bừng của Linh Diên chậm rãi trở về màu trắng.

Qua mười lăm phút, lông mi mảnh dài đen nhánh của Linh Diên run rẩy, mở mắt phượng ra.

Phản ứng đầu tiên là hoang mang mờ mịt.

Phản ứng thứ hai là hồi tưởng lại hình ảnh trong mộng, gương mặt ngọc lập tức đỏ bừng như lửa, đồng thời không thể tin tưởng.

Rõ ràng là một giấc mộng sung sướng, nhưng vì sao hồi tưởng lại sau khi tỉnh táo thì lại biến thành ác mộng?

Phản ứng thứ ba, Linh Diên chậm rãi phát hiện toàn thân mình không manh áo che thân.

Thứ tư, Quân Tiêu Dao đang lạnh nhạt đứng trước người Linh Diên, dùng vẻ mặt không chút gợn sóng mà nhìn chăm chú vào nàng.

Oanh!

Linh Diên chỉ cảm thấy trong đầu lập tức có ngàn vạn tiếng lôi đình cùng nổ vang!

Nàng hơi choáng váng, đến bây giờ vẫn trưng vẻ mặt ngơ ngác, như đã chết sững.

Nàng đã trải qua ác mộng gì?

“Ngươi còn nhìn!?”

Linh Diên vội vàng lấy một chiếc váy dài từ pháp khí không gian muốn đắp lên, lại bỗng cảm thấy bờ mông có chút nóng rát.

Đó là một dấu bàn tay màu đỏ tươi.

Trong đầu Linh Diên trở nên trống rỗng.

Nàng, bị đét mông?

Bình Luận (0)
Comment