Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1156 - Chương 1156 - Nhân Tuyển Thất Hoàng Thật Sự

Chương 1156 - Nhân tuyển Thất Hoàng thật sự
Chương 1156 - Nhân tuyển Thất Hoàng thật sự

Chương 1156: Nhân tuyển Thất Hoàng thật sự

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Quân Tiêu Dao đã chết thật rồi, nhưng… đáng tiếc…”

Hai mắt Cổ Đế Tử khóa chặt vương miện thiên đạo.

Quân Tiêu Dao vẫn lạc, Cổ Đế Tử rất vui, rất sảng khoái.

Nhưng vương miện thiên đạo lại bị Quân Biệt Ly cướp đào.

Nên nhớ, vì vương miện thiên đạo này, Cổ Đế Tử thậm chí còn không tiếc vị trí Thiếu Hoàng tặng cho Linh Diên.

Kết quả thì sao? Thông minh quá bị thông minh hại.

Căn bản Cổ Đế Tử không chiếm được tí lợi ích nào.

Y muốn cứng rắn cướp lấy ư?

Chỉ sợ rằng, ở đây không ai có thể đối phó được với Quân Biệt Ly.

Dù là những Đại Kỵ Sĩ Chuẩn Chí tôn kia, chắc chắn cũng không phải là địch của Quân Biệt Ly.

Hắn ta chỉ là pháp thân cũng đã có tu vi Chuẩn Chí tôn.

Chắc hẳn bản tôn sẽ càng khủng bố hơn!

Quân Biệt Ly một thân áo vải, dung mạo thường thường, không có gì lạ, mái tóc đen chỉ buộc bằng một sợi dây vải đen.

Toàn thân đều toát ra vận vị mộc mạc đại đạo.

Đối mặt với vương miện thiên đạo mà vô số người thèm nhỏ dãi, thái độ của hắn ta rất bình thản.

Nhưng mà, thực bất ngờ, Quân Biệt Ly không trực tiếp đeo vương quan này lên luôn.

Mà thu nó lại.

“Vị Thiên Tử quân gia kia đang nghĩ gì?”

Một số người nghi hoặc.

Tuyệt đại đa số người ở đây đều ôm địch ý với Quân Biệt Ly.

Dù sao thì Quân Tiêu Dao cũng là anh hùng hy sinh bản thân cứu với Tiên Vực.

Mà hắn ta, đã tự tay bóp chết vị anh hùng này.

Nếu không vì Quân Biệt Ly là Thiên Tử ẩn mạch của Quân gia, còn là nhân vật cấp độ hạt giống.

Chỉ e bọn Mông Chiến đều sẽ không nhịn được mà ra tay.

Nhưng lúc này nhìn lại, có vẻ như Quân Biệt Ly không quá để ý tới vương miện thiên đạo này.

Hoặc là nói, bản thân hắn ta hoàn toàn không để ý tới vương miện thiên đạo này.

“Quân Biệt Ly, ngươi làm vậy là có ý gì?”

Cố Đế Tử trầm mặt hỏi.

Y tính toán đủ đường, hao tổn hết tâm cơ muốn có được vương miện thiên đạo, nhưng trong mắt Quân Biệt Ly, có vẻ như thứ này chẳng đáng kể gì.

Khiến cho trong lòng y càng thêm khó chịu.

Quân Biệt Ly thản nhiên nhìn Cổ Đế Tử một cái.

Ánh mắt hờ hững.

“Chứng đạo thành Đế có gì khó?”

“Sẽ không có phế vật nào cần vương miện thiên đạo này để chứng Đế chứ?”

Quân Biệt Ly khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.

Đặc biệt là bọn Cổ Đế Tử, Quý Nhất Đạo, sắc mặt ai nấy đều xanh mét.

Lời này chẳng phải đã sỉ nhục bọn họ xuống tận bùn?

Huống hồ, chứng Đế không khó, cái gì mới gọi là khó?

Nhưng mọi người nghĩ lại cũng hiểu, Quân Biệt Ly đã đánh bại Cửu Chỉ Thánh Long Đế khi còn trẻ chỉ trong vòng trăm chiêu!

Hắn ta muốn chứng Đế, quả thật không thể nói là khó.

Chỉ là thiếu một cái đại thế thật sự thôi.

Mà thế này, chính là đại thế thực sự, cho nên Quân Biệt Ly mới lựa chọn xuất thế.

“Chúc mừng Thiên Tử!”

Quân Ân Hoàng chắp tay.

Quân Khuynh Nhan cũng hơi chắp tay, chỉ có nét mặt hơi phức tạp.

“Xem ra ngươi cho rằng ta đã làm sai.” Quân Biệt Ly nhìn Quân Khuynh Nhan.

“Khuynh Nhan không dán.” Quân Khuynh Nhan trả lời.

“À…”

Quân Biệt Ly khẽ lắc đầu, không nói gì, quay người rời đi.

Rất nhiều ánh mắt mơ hồ khó hiểu nhìn chằm chằm theo Quân Biệt Ly, mang theo cả ghét bỏ, cừu thị, hận ý.

Vào lúc Quân Tiêu Dao phong ấn thần chích ác niệm, danh vọng của hắn đã đạt tới mức tối đa.

Mà Quân Biệt Ly đương nhiên sẽ phải chịu bị mọi người lạnh nhạt.

Nhưng hắn ta hoàn toàn không để ý tới.

“Kết thúc…” Vũ Hóa Vương thở dài thật sâu.

Y đi tới bên cạnh Vũ Vân Thường.

“Cách xa ta một chút.” Giọng nói của Vũ Vân Thường hơi khàn đi, lại lạnh như băng, vành mắt vẫn đỏ bừng.

Nàng không ngờ nổi ca ca mà mình vẫn luôn sùng bái lại là dạng người này.

“Vân Thường, có một số việc không có lựa chọn nào khác. Nếu như ta không phải một trong Thất Hoàng, nếu như hắn không phải Quân Tiêu Dao.”

“Có lẽ… chúng ta sẽ trở thành bằng hữu thật sự”

Nụ cười của Vũ Hóa Vương có vài phần tự giễu, lại thêm vài phần bất đắc dĩ.

Đám người tản ra, ôm theo cảm xúc của riêng mình, chuẩn bị trở về biên quan.

Cuối cùng thế giới Thần Khư vẫn được bảo vệ.

Nhưng tuyệt đại bộ phận người ở đây đều không vui.

Cho dù là đối thủ một mất một còn của Quân Tiêu Dao, mấy người Cố Đế Tử, Quý Đạo Nhất cũng cực kỳ khó chịu.

Bởi vì bọn họ không có được tí lợi ích nào, cuối cùng quả đào lại bị Quân Biệt Ly hái mất.

Thế giới Thần Khư, trong một mảnh tinh vũ nào đó.

Một nam một nữ, trước sau hoành độ hư không.

Chính là Quý Đạo Nhất và Cơ Thanh Y.

“Khụ khụ… Quân Tiêu Dao kia thực sự là một yêu nghiệt, nếu không phải hắn hy sinh bản thân, phong ấn ác niệm thần chỉ, chỉ e dù Quân Biệt Ly cũng chưa chắc đã có thể đánh bại được.”

Một tay Quý Đạo Nhất ôm ngực, ho ra máu.

Khi Thất Hoàng và Quân Tiêu Dao đang đối chiến.

Y nhận lấy thương tích cực nặng, cho dù phục dụng đan dược nhưng cũng rất khó để khôi phục trong một thời gian ngắn.

“Nhưng cũng không sao, Quân Tiêu Dao đã chết, tiêp theo ta cần tiếp nhận toàn bộ tài nguyên của Nhân Tiên Giáo.”

“Ngoài ra, ngày sau còn phải quay về gia tộc trên cửu thiên, tiến hành thuế biến, có vậy mới đuổi kịp được những nhân vật cấp độ hạt giống kia.”

Quý Đạo Nhất đã bắt đầu tính toán trải đường cho mình.

Dù sao thì, trước đó, hào quang của một mình Quân Tiêu Dao đã chiếu rọi cả đại thế này.

Quân Tiêu Dao vẫn lạc rồi, đương nhiên quần hùng cùng nổi lên, chư Vương cùng tranh bá.

Liền xem ai có thể nắm được cơ hội này, tiếp nhận Quân Tiêu Dao, trở thành người dẫn đầu cả Tiên Vực mới.

“Thanh Y, sau này chúng ta có thể cùng nhau đi tới tàn tiên di tích của Tiên Nhân Giáo. Nếu nàng nguyện ý, còn có thể cùng ta quay về gia tộc trên cửu thiên.”

“Ta nhất định sẽ không bạc đãi…”

Nhưng y còn chưa nói xong.

Phụt phụt!

Một sức mạnh cường đại không gì tả nổi từ phía sau ập tới đánh vỡ nát nhục thân của Quý Đạo Nhất.

Mới đàu, thân thể của Quý Đạo Nhất cực kỳ cường đại.

Nhưng, sau trận đại chiến với Quân Tiêu Dao, nhục thân đã rạn nứt như đồ sứ, không chịu nổi một kích.

“Cơ Thanh Y, ngươi!”

Chỉ còn lại nguyên thần của Quý Đạo Nhất vẫn đang nhìn theo bàn tay Cơ Thanh Y đang duỗi ra, hoàn toàn không thể nào tin nổi.

Bình Luận (0)
Comment