Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1155 - Chương 1155 - Quân Tiêu Dao Vẫn Lạc, Vương Miện Thiên Đạo Hàng Thế

Chương 1155 - Quân Tiêu Dao vẫn lạc, Vương miện thiên đạo hàng thế
Chương 1155 - Quân Tiêu Dao vẫn lạc, Vương miện thiên đạo hàng thế

Chương 1155: Quân Tiêu Dao vẫn lạc, Vương miện thiên đạo hàng thế

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Không chỉ có bọn họ.

Tất cả mọi người cũng đang đợi thượng thiên đáp lại.

Nếu thiên đạo vương miện hạ xuống thật, vậy có nghĩa là, Quân Tiêu Dao đã vẫn lạc thật.

Trận đánh cược với trời này, là ý chí của Tiên Vực thắng.

Nhưng…

Nếu thiên đạo vương miện không giáng xuống, thì có nghĩa, có lẽ Quân Tiêu Dao vẫn còn một tia sinh cơ!

Tí tách! Tí tách! Tí tách!

Thời gian dường như cô đọng lại thành thực chất, rất nhiều trái tim đang khẩn trương nhảy lên thùm thụp trong lồng ngực.

Ầm ầm!

Bỗng nhiên, thiên đạo oanh minh, như kinh lôi đập nát.

Thiên hoa loạn trụy!

Địa dũng kim liên!

Hiện lên tường thụy!

Các hư ảnh thụy thú Chân Long, Thần Hoàng, Kỳ Lân, Tỳ Hưu đang biến hóa trong hư không!

Vô số đường vân đại đạo đan xen, ánh sáng tường thụy vàng kim cuộn trào!

Một vương miện sáng chói với lạc ấn đạo văn đầy trời từ trong hư không sâu xa giáng xuống!

Vương miện này không có màu gì cụ thể, hoặc có thể nói, là màu sắc hỗn độn.

Các loại quy tắc, phù văn, đại đạo xen lẫn hình thành một cái vương miện vô thượng!

Người đội vương miện, tất thành Đại Đế!

“Vương miện thiên đạo hiện thế, thần tử thật sự đã vẫn lạc.”

Thấy vương miện thiên đạo, mấy người Mông Chiến đều bi thương.

Bọn họ thà rằng vương miện thiên đạo không xuất hiện.

Các nữ nhân Linh Diên, Ngọc Thiền Quyên, Vũ Vân Thường thì run lên.

Vương miện thiên đạo đã xuất hiện, như vậy không còn bất kỳ lo lắng gì nữa.

“Quân Tiêu Dao đã chết thật rồi, nhưng… đáng tiếc…”

Hai mắt Cổ Đế Tử khóa chặt vương miện thiên đạo.

Quân Tiêu Dao vẫn lạc, Cổ Đế Tử rất vui, rất sảng khoái.

Nhưng vương miện thiên đạo lại bị Quân Biệt Ly cướp đào.

Nên nhớ, vì vương miện thiên đạo này, Cổ Đế Tử thậm chí còn không tiếc vị trí Thiếu Hoàng tặng cho Linh Diên.

Kết quả thì sao? Thông minh quá bị thông minh hại.

Căn bản Cổ Đế Tử không chiếm được tí lợi ích nào.

Y muốn cứng rắn cướp lấy ư?

Chỉ sợ rằng, ở đây không ai có thể đối phó được với Quân Biệt Ly.

Dù là những Đại Kỵ Sĩ Chuẩn Chí tôn kia, chắc chắn cũng không phải là địch của Quân Biệt Ly.

Hắn ta chỉ là pháp thân cũng đã có tu vi Chuẩn Chí tôn.

Chắc hẳn bản tôn sẽ càng khủng bố hơn!

Quân Biệt Ly một thân áo vải, dung mạo thường thường, không có gì lạ, mái tóc đen chỉ buộc bằng một sợi dây vải đen.

Toàn thân đều toát ra vận vị mộc mạc đại đạo.

Đối mặt với vương miện thiên đạo mà vô số người thèm nhỏ dãi, thái độ của hắn ta rất bình thản.

Nhưng mà, thực bất ngờ, Quân Biệt Ly không trực tiếp đeo vương quan này lên luôn.

Mà thu nó lại.

“Vị Thiên Tử quân gia kia đang nghĩ gì?”

Một số người nghi hoặc.

Tuyệt đại đa số người ở đây đều ôm địch ý với Quân Biệt Ly.

Dù sao thì Quân Tiêu Dao cũng là anh hùng hy sinh bản thân cứu với Tiên Vực.

Mà hắn ta, đã tự tay bóp chết vị anh hùng này.

Nếu không vì Quân Biệt Ly là Thiên Tử ẩn mạch của Quân gia, còn là nhân vật cấp độ hạt giống.

Chỉ e bọn Mông Chiến đều sẽ không nhịn được mà ra tay.

Nhưng lúc này nhìn lại, có vẻ như Quân Biệt Ly không quá để ý tới vương miện thiên đạo này.

Hoặc là nói, bản thân hắn ta hoàn toàn không để ý tới vương miện thiên đạo này.

“Quân Biệt Ly, ngươi làm vậy là có ý gì?”

Cố Đế Tử trầm mặt hỏi.

Y tính toán đủ đường, hao tổn hết tâm cơ muốn có được vương miện thiên đạo, nhưng trong mắt Quân Biệt Ly, có vẻ như thứ này chẳng đáng kể gì.

Khiến cho trong lòng y càng thêm khó chịu.

Quân Biệt Ly thản nhiên nhìn Cổ Đế Tử một cái.

Ánh mắt hờ hững.

“Chứng đạo thành Đế có gì khó?”

“Sẽ không có phế vật nào cần vương miện thiên đạo này để chứng Đế chứ?”

Quân Biệt Ly khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.

Đặc biệt là bọn Cổ Đế Tử, Quý Nhất Đạo, sắc mặt ai nấy đều xanh mét.

Lời này chẳng phải đã sỉ nhục bọn họ xuống tận bùn?

Huống hồ, chứng Đế không khó, cái gì mới gọi là khó?

Nhưng mọi người nghĩ lại cũng hiểu, Quân Biệt Ly đã đánh bại Cửu Chỉ Thánh Long Đế khi còn trẻ chỉ trong vòng trăm chiêu!

Hắn ta muốn chứng Đế, quả thật không thể nói là khó.

Chỉ là thiếu một cái đại thế thật sự thôi.

Mà thế này, chính là đại thế thực sự, cho nên Quân Biệt Ly mới lựa chọn xuất thế.

“Chúc mừng Thiên Tử!”

Quân Ân Hoàng chắp tay.

Quân Khuynh Nhan cũng hơi chắp tay, chỉ có nét mặt hơi phức tạp.

“Xem ra ngươi cho rằng ta đã làm sai.” Quân Biệt Ly nhìn Quân Khuynh Nhan.

“Khuynh Nhan không dán.” Quân Khuynh Nhan trả lời.

“À…”

Quân Biệt Ly khẽ lắc đầu, không nói gì, quay người rời đi.

Rất nhiều ánh mắt mơ hồ khó hiểu nhìn chằm chằm theo Quân Biệt Ly, mang theo cả ghét bỏ, cừu thị, hận ý.

Vào lúc Quân Tiêu Dao phong ấn thần chích ác niệm, danh vọng của hắn đã đạt tới mức tối đa.

Mà Quân Biệt Ly đương nhiên sẽ phải chịu bị mọi người lạnh nhạt.

Nhưng hắn ta hoàn toàn không để ý tới.

“Kết thúc…” Vũ Hóa Vương thở dài thật sâu.

Y đi tới bên cạnh Vũ Vân Thường.

“Cách xa ta một chút.” Giọng nói của Vũ Vân Thường hơi khàn đi, lại lạnh như băng, vành mắt vẫn đỏ bừng.

Nàng không ngờ nổi ca ca mà mình vẫn luôn sùng bái lại là dạng người này.

“Vân Thường, có một số việc không có lựa chọn nào khác. Nếu như ta không phải một trong Thất Hoàng, nếu như hắn không phải Quân Tiêu Dao.”

“Có lẽ… chúng ta sẽ trở thành bằng hữu thật sự”

Nụ cười của Vũ Hóa Vương có vài phần tự giễu, lại thêm vài phần bất đắc dĩ.

Đám người tản ra, ôm theo cảm xúc của riêng mình, chuẩn bị trở về biên quan.

Không chỉ có bọn họ.

Tất cả mọi người cũng đang đợi thượng thiên đáp lại.

Nếu thiên đạo vương miện hạ xuống thật, vậy có nghĩa là, Quân Tiêu Dao đã vẫn lạc thật.

Trận đánh cược với trời này, là ý chí của Tiên Vực thắng.

Nhưng…

Nếu thiên đạo vương miện không giáng xuống, thì có nghĩa, có lẽ Quân Tiêu Dao vẫn còn một tia sinh cơ!

Tí tách! Tí tách! Tí tách!

Thời gian dường như cô đọng lại thành thực chất, rất nhiều trái tim đang khẩn trương nhảy lên thùm thụp trong lồng ngực.

Ầm ầm!

Bỗng nhiên, thiên đạo oanh minh, như kinh lôi đập nát.

Thiên hoa loạn trụy!

Địa dũng kim liên!

Hiện lên tường thụy!

Các hư ảnh thụy thú Chân Long, Thần Hoàng, Kỳ Lân, Tỳ Hưu đang biến hóa trong hư không!

Vô số đường vân đại đạo đan xen, ánh sáng tường thụy vàng kim cuộn trào!

Một vương miện sáng chói với lạc ấn đạo văn đầy trời từ trong hư không sâu xa giáng xuống!

Vương miện này không có màu gì cụ thể, hoặc có thể nói, là màu sắc hỗn độn.

Các loại quy tắc, phù văn, đại đạo xen lẫn hình thành một cái vương miện vô thượng!

Người đội vương miện, tất thành Đại Đế!

“Vương miện thiên đạo hiện thế, thần tử thật sự đã vẫn lạc.”

Thấy vương miện thiên đạo, mấy người Mông Chiến đều bi thương.

Bọn họ thà rằng vương miện thiên đạo không xuất hiện.

Các nữ nhân Linh Diên, Ngọc Thiền Quyên, Vũ Vân Thường thì run lên.

Vương miện thiên đạo đã xuất hiện, như vậy không còn bất kỳ lo lắng gì nữa.

Bình Luận (0)
Comment