Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1161 - Chương 1161 - Hành Hành Trọng Hành Hành, Dữ Quân Sinh Biệt Ly (1)

Chương 1161 - Hành hành trọng hành hành, dữ quân sinh biệt ly (1)
Chương 1161 - Hành hành trọng hành hành, dữ quân sinh biệt ly (1)

Chương 1161: Hành hành trọng hành hành, dữ quân sinh biệt ly (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

(1)Đi mãi lại đi mãi, mãi biệt ly cùng chàng

Quân Biệt Ly khiến cho Quân Khuynh Nhan và Quân Ân Hoàng sửng sốt hoàn toàn.

Chẳng lẽ…

“Có lẽ các ngươi rất thắc mắc vì sao ta không tiếc gánh vác tội lỗi huyết mạch tương tàn cũng muốn đoạt được vương miện thiên đạo.”

“Chỉ vì, ta không bỏ được nàng.”

“Có lẽ là ta ích kỷ, nhưng cũng chẳng có cách nào khác, có lẽ ai cũng ích kỷ cả.”

“Sau này, ta cũng sẽ để ẩn mạch trở về chủ mạch. Đây là việc duy nhất mà ta có thể làm.”

Quân Biệt Ly khiến cho hai người hoàn toàn sửng sốt.

Đặt biệt là Quân Khuynh Nhan.

Nói thật, mới đầu, trong nội tâm nàng cực kỳ phản cảm chán ghét Quân Biệt Ly.

Cho rằng hắn ta là một kẻ tiểu nhân, không có tình cảm huyết mạch, chỉ biết đến mình.

Nhưng bây giờ, có vẻ như còn có ẩn tình rất lớn.

“Các ngươi muốn nghe kể chuyện xưa không? Lâu lắm rồi ta chưa kể với ai.” Quân Biệt Ly cười cười.

Hai người trầm mặc.

Nhưng Quân Biệt Ly vẫn cứ nói.

Trong thời đại của mình, Quân Biệt Ly chính là một thiên kiêu kinh diễm cả vũ trụ tinh không.

Là thiên tử vô thượng của ẩn mạch Quân gia, ở trên vạn người, quan sát đại thế chìm nổi.

Tất cả thiên kiêu chi nữ đều chỉ biết ngưỡng vọng hắn ta, thậm chí đến cả tư cách đừng bên cạnh hắn ta họ cũng không có.

Quân Biệt Ly cũng không cho rằng mình sẽ thích được ai.

Tất cả tâm lực của hắn ta đều hiến dâng cho việc tu luyện.

Cho đến một ngày.

Cổ tinh phàm thế nào đó của hắn ta dừng lại.

Khi ấy, hắn ta đang tìm một gốc cỏ để luyện đan dược.

Thì gặp được một thải trà nữ* thế gian thanh thuần, một thân áo vải.

*Thải trà nữ: cô gái hái trà

“Này, cái người này, ngươi không biết đường sao?”

“Này, hay đến nhà ta đi, ta pha trà cho ngươi uống.”

“Này, ngươi không biết cười à? Nhìn có vẻ ngốc.”

Khó mà tưởng được.

Một người là Thiên tử ẩn mạch Quân gia quân lâm tinh không quan sát đại thế.

Một người là một thải trà nữ hồng trần thế tục, nhục thể phàm thai, không có tí tu vi nào.

Có đôi khi, duyên phận là như thế, không nói đạo lý.

Quân Biệt Ly không yêu Thánh nữ Thánh địa, không yêu tiên tử đại giáo, cũng không yêu thiên chi kiêu nữ.

Duy chỉ động tâm với thải trà nữ hồng trần này.

Đương nhiên, Quân Biệt Ly cũng không thích nàng ngay.

Hắn ta cho rằng, thải trà nữ Lý Thanh này cũng chỉ là một vị khách qua đường trong cuộc đời dài dằng dặc của mình mà thôi.

Với Quân Biệt Ly, tuổi thọ chẳng là gì cả.

Nhưng với Lý Thanh, tuổi thọ của nàng chẳng thể quá được trăm năm.

Sau một chốc dừng chân ngắn ngủi, Quân Biệt Ly muốn rời đi.

Hắn thấy một tia lưu luyến không nỡ trong mắt Lý Thanh, sau một lát trầm mặc thì để lại một môn công pháp tu luyện.

“Nếu có thể tu luyện thì sau này hãy tới tìm ta.”

Nói xong, Quân Biệt Ly bèn rời đi luôn.

Hắn ta xem Lý Thanh chỉ là một điểm xuyết nho nhỏ trong cuộc đời mình thôi.

Nhưng nào ai biết…

Lý Thanh lại biết luyện công pháp thật, đồng thời cũng tiến tới tinh không vô tận đi tìm Quân Biệt Ly.

Khi đó Lý Thanh mới biết, nam tử mà nàng nghĩ là bình thường không có gì lạ ấy, lại có lai lịch thân phận lớn biết bao.

Nhưng Lý Thanh vẫn đi tìm.

Cuối cùng, nàng tìm được.

Quân Biệt Ly hoàn toàn không ngờ được thải trà nữ thế gian từng khiến hắn ta hơi động lòng lại tới tìm mình thật.

Một vị là Thiên tử Quân gia, một vị là thải trà nữ thế gian.

Hai người hiểu nhau, mến nhau.

Nhưng tư chất của Lý Thanh quá thấp, tu vi cũng quá kém.

Cho dù Quân Biệt Ly có dùng hết mọi cách cũng khó mà giúp nàng đột phá được bình cảnh.

Lý Thanh ngày ngày già đi.

Mà Quân Biệt Ly, vẫn cứ trẻ trung như thế.

Chứ nói chi là, thi thoảng Quân Biệt Ly lại ngủ say, ngủ một cái là một kỷ nguyên.

Mặc dù Lý Thanh cũng bị nhốt trong tiên nguyên.

Nhưng theo thời gian trôi qua, ngọn lửa sinh mệnh của nàng lại càng yếu.

Cho đến một ngày, Lý Thanh đã dần dần già đi, trở thành một bà lão.

Nàng sờ sờ khuôn mặt Quân Biệt Ly, nước mắt như mưa mà nói.

“Chàng vẫn trẻ như vậy, mà ta đã già thế này rồi.”

“Không có, Thanh Nhi, trong lòng ta nàng vẫn như khi mới gặp.”

“Lần này ngủ say rồi, có thể ta khó mà tỉnh lại nữa….”

“Sẽ không. Ta sẽ dùng tất cả biện pháp để cứu nàng tỉnh lại.”

Lý Thanh rơi lệ.

Trước khi bị nhốt trong tiên nguyện, nàng có lẩm bẩm một câu.

“Hành hành trọng hành hành, dữ quân sinh biệt ly.”

Vì một câu nói ấy mà Quân Biệt Ly nổi đên.

Trước đây tên hắn ta không phải là Quân Biệt Ly, là Quân Quy Trần.

Nhưng vì một câu nói kia của Lý Thanh mà hắn đổi thành Quân Biệt Ly.

Chính là vì không muốn quên đi người yêu duy nhất của mình.

Một đời một thế một đôi người.

Kể hết chuyện xưa.

Quân Ân Hoàng trầm mặc.

Vành mắt Quân Khuynh Nhan đã hơi hồng lên, nàng cảm động vì câu chuyện tình yêu này.

Nói thật, ngay từ đầu, quả thực bọn họ cũng không biết vì sao có được vương miện thiên đạo rồi Quân Biệt Ly lại không dung nhập vào cơ thể.

Mặc dù thiên tư của Quân Biệt Ly đã cực kỳ khủng bố, hoàn toàn không cần vương miện thiên đạo để chứng Đế.

Nhưng ít ra, dung nhập vương miện thiên đạo sẽ chỉ có lợi chứ không có hại, là một loại tẩy lễ vô thượng.

Bọn họ rất không hiểu.

Nhưng bây giờ, bọn họ đã hiểu.

Quân Biệt Ly làm vậy cũng là vì người yêu của hắn ta, Lý Thanh.

Cũng chính là lão phụ nhân hơn tám mươi tuổi trong tiên nguyên.

“Ta sẽ không cầu xin ai tha thứ, cho dù ngàn vạn chỉ trỏ, vạn người phỉ nhổ, cũng không quan trọng.”

“Huống hồ, bản thân đây chính là điều kiện để ẩn mạch trở về.” Quân Biệt Ly nói.

Câu nói vừa rồi khiến cho thân thể mềm mại của Quân Khuynh Nhan chấn động, đôi mắt đẹp trợn tròn, trong đôi đồng tử đen nhánh cực kỳ khó tin.

Nàng nhớ lại, khi ở Nguyên Thủy Đế thành, bọn họ có giao cho Quân Tiêu Dao viên ngọc giản kia.

Trong đó có một điều kiện để ẩn mạch trở về.

Mà Quân Tiêu Dao nói, hắn chấp nhận điều kiện kia.

“Thiên tử đại nhân, chẳng lẽ điều kiện để ẩn mạch trở về chính là…” Quân Khuynh Nhan kinh ngạc.

“Không sai, điều kiện để ẩn mạch quay về chính là để cho ta có được vương miện thiên đạo.”

“Điều kiện này hoàn toàn không có khả năng hoàn thành. Quân Tiêu Dao đã làm được.”

Ánh mắt của Quân Biệt Ly vừa thâm thúy vừa cảm thán.

Chính hắn ta cũng không ngờ được Quân Tiêu Dao sẽ thực sự hoàn thành được điều kiện hà khắc đến gần như không có khả năng hoàn thành này.

Nhưng vấn đề là…

Quân Tiêu Dao thật sự lấy mạng mình ra trả giá để ẩn mạch quay về sao?

Bình Luận (0)
Comment