Chương 1187: Vương tộc đỉnh cấp
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ngươi đã không cân nhắc đường sống.”
“Vừa vặn Thiên Tiên yến sắp mở rồi, không bằng thừa dịp mấy ngày totó này, nàng gả luôn cho ta đi?” Viêm Hoàng Tử nhẹ nhàng hỏi.
“Muốn cưới ta làm thiếp? Ngươi có thể sao?” Phi Tinh Tuyết hỏi
Mái tóc nàng bạc như tuyết, bóng loáng mềm mại.
Khuôn mặt tú mỹ thoát tục, môi đỏ tiên diễm, hàm răng óng ánh.
Một thân da thịt trắng nõn như tuyết trong suốt.
Lúc này trong đôi mắt đẹp của nàng có cả tự tin lẫn lãnh ngạo.
Nàng đã không còn là Vương Nữ phế cốt trước kia nữa.
“Thật sự cho rằng ngươi có được một chút kỳ ngộ ở Thiên Mộ liền có thể không coi ai ta gì sao?”
Viêm Hoàng tử hơi nheo nheo con mắt lại.
Một khắc sau, bước chân hắn lóe lên, một bàn tay áp xuống Phi Tinh Tuyết.
Phù văn hỏa diễm lạc ấn hư không, hóa thành một biển lửa cháy lên bùng bùng.
Đối mặt với chiêu thức của Viêm Hoàng tử, Phi Tinh Tuyết câu khóe môi lên một vòng lạnh lẽo.
Đổi lại trước đó, đối mặt với Viêm Hoàng tử, nàng chỉ có thể bất lực.
Nhưng hiện giờ, vì có tín ngưỡng, nên nàng không sợ gì hết!
Ầm ầm!
Ở ngực Phi Tinh Tuyết, quang hoa băng lam óng ánh phun trào, một cỗ hàn ý lạnh băng cuộn trào.
Phải biết, Quân Tiêu Dao đã ban cho Phi Tinh Tuyết một giọt thần huyết chí tôn đó.
Một giọt chí tôn thần huyết này đã thay đổi hàn băng thiên cốt tàn phế của Phi Tinh Tuyết thành hàn băng đạo cốt.
Chỉ khác một chữ thôi, uy năng đã khác biệt như ngày với đêm!
“Tuyệt đối linh độ!”
Phi Tinh Tuyết thi triển đại thần thông của Băng Linh Vương tộc.
Hàn băng đạo cốt phóng xuất ra sóng năng lượng xưa nay chưa từng có, một luồng không khí cuồn cuộn mãnh liệt xông ra.
Viêm Hoàng tử biến sắc.
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của y.
Uy thế quá mạnh, thậm chí cả biển lửa cũng bị đông lại.
Nhưng chỉ là trong một chớp mắt mà thôi.
Toàn thân Viêm Hoàng tử biến thành một tòa điêu khắc băng.
“Hoàng tử đại nhân!”
Một số cao thủ Hỏa Nham Vương tộc xung quanh thấy thế thì biến sắc.
Nhưng khi cảm giác được hơi thở của Viêm Hoàng tử thì bọn họ thầm thở phào một hơi.
Chỉ có ánh mắt nhìn sang Phi Tinh Tuyết còn mang theo vẻ khiếp sợ.
Vị Vương nữ phế cốt của Băng Linh Vương tộc này trở nên lợi hại như thế từ khi nào vậy?
Dù có lấy được đại cơ duyên trong Thiên Mộ cũng không thể nào trở nên mạnh đến thế chỉ trong một thời gian ngắn như vậy được.
Nhìn ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người xung quanh, Phi Tinh Tuyết vẫn bình thản, khóe môi khẽ nhếch lên một tia cười lạnh.
Người dung tục như thế há có thể hiểu được sự cường đại của thần Vận Mệnh và Sáng Thế?
Một giọt máu, một bộ công pháp, liền có thể thay đổi vận mệnh của nàng.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười hơi lười biếng bỗng vang lên.
“Chậc chậc, thủ đoạn của Vương nữ của Băng Linh Vương tộc thật quả quyết.”
Nghe tiếng nói này, rất nhiều người nhìn theo.
Chín con giao long đỏ kéo một cỗ liễn xa tỏa hào quang dị sắc lướt không trung bay tới.
Chợt, mộ vĩ thanh niên tuấn mỹ mặc mao lĩnh màu đen ung dung bước xuống từ trên liễn xa.
Thanh niên tuấn mỹ này khí chất bất phàm, có phong thái của người cao cư đã lâu.
Ánh mắt y nhìn Phi Tinh Tuyết có vẻ hờ hững cao cao tại thượng.
“Là một trong mười đại Vương tộc đứng đầu, Hắc Khổng Tước Vương tộc!”
“Vị kia là cao thủ trẻ tuổi của Hắc Khổng Tước Vương tộc, Khổng Tường!”
“Vị Khổn Tường này không chỉ có thực lực phi phàm, mà còn có một vị biểu tỷ tên Khổng Thiên Thiên, thực lực không kém thập đại Thiên Vương thế hệ trẻ bao nhiêu!”
“Không chỉ thế, nghe nói vị Khổng Thiên Thiên kia còn là nàng dâu tương lai của một mạch Đế tộc đấy.”
Thấy vị thanh niên tuấn mỹ này, xung quanh xôn xao bàn tán.
Thập đại Vương tộc đứng đầu gần như là quân dự bị của Chuẩn Đế tộc.
Mạch Xích Kiêu chính là ví dụ totó nhất.
Chỉ cần bị Khổng Tước Vương kia có thể đột phá lên Bất Hủ Chi Vương giống vị Xích Kiêu Vương kia.
Vậy Hắc Khổng Tước Vương tộc lập tức sẽ tấn thăng Chuẩn Đế tộc.
Cho nên, không ai dám trêu chọc vào mạch Vương tộc đứng đầu này.
Chớ nói chi là, trong Hắc Khổng Tước Vương tộc còn có một vị thiên chi kiêu nữ, Khổng Thiên Thiên.
Thực lực bản thân nàng ta cũng không kém thiên kiêu cấp thập đại Thiên Vương là bao.
Mà còn là nàng dâu tương lai của Đế tộc nữa.
Có thể nói, thiên kiêu Vương tộc bình thường không thể so với thân phận địa vị của Khổng Tường này được.
Kể cả toàn bộ Hắc Khổng Tước Vương tộc lại càng không thể trêu chọc.
Thấy Khổng Tường đến, quả tim Phi Tinh Tuyết hơi trầm xuống một chút.
Nàng không sợ Hỏa Nham Vương tộc, cũng không sợ Viêm Hoàng tử.
Nhưng dù sao nàng cũng không phải chỉ lo cho thân mình, sau lưng nàng còn là cả một Băng Linh Vương tộc nữa.
Thực lực của Hắc Khổng Tước Vương tộc và Băng Linh Vương tộc hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp.
Nàng không có tư cách trêu hcọ Khổng Tường.
“Ái chà chà, vị bằng hữu tiện nghi này của ta thật đáng thương, chỉ có một nữ nhân cũng không lấy được.” Khổng Tường chậc chậc lắc đầu.
Y và Viêm Hoàng tử từng quen biết trong một buổi chè chén.
Thực ra cũng chẳng có giao tình sâu sắc bao nhiêu.
Nhưng thủ đoạn vuốt mông ngựa của Viêm Hoàng tử rất không tệ, bợ đỡ được Khổng Tường.
Khổng Tường cũng thích có người thổi phồng mình, nên có nói, có chuyện gì khó xử có thể đi tìm mình.
Vào lúc đại nạn, chắc chắn Khổng Tường sẽ không ra mặt.
Nhưng mấy chuyện nhỏ như đoạt mỹ nhân này, Khổng Tường vẫn vui lòng ra mặt.
Khổng Tường giơ tay lên, thần quang lưu chuyển trong lòng bàn tay, sau đó đập vào Viêm Hoàng tử đã bị đông cứng.
Tiếng ken két vang lên liên tiếp.
Tầng băng bọc bên ngoài thân thể Viêm Hoàng tử nứt tróc ra.
Viêm Hoàng tử bỗng nhiên giật mình, toàn thân run lên, há mồm thở hào hển.
“Con tiện nhân nhà ngươi…”
Viêm Hoàng tử trợn trừng hai mắt nhìn chòng chọc vào Phi Tinh Tuyết.
“Viêm Hoàng tử, ngươi có hơi chật vật nhỉ, chỉ có nữ nhân cũng không giải quyết được.” Khổng Tường thở dài một cái.
“Thì ra là Khổng Tường huynh, đa tạ Khổng Tường huynh ra tay tương trợ.”
Viêm Hoàng tử thấy Khổng Tường thì khom lưng thi lễ một cái, đâu còn nét kiêu ngạo của Hoàng tử Vương tộc đâu?