Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1186 - Chương 1186 - Đọa Tiên Lĩnh, Thiên Tiên Yến

Chương 1186 - Đọa Tiên Lĩnh, thiên tiên yến
Chương 1186 - Đọa Tiên Lĩnh, thiên tiên yến

Chương 1186: Đọa Tiên Lĩnh, thiên tiên yến

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Trên Đọa Tiên Lĩnh có một gốc Thiên Tiên thụ, nghe đồn là một cây cổ thụ được tưới một giọt tiên huyết, từng phiến lá đều ẩn chứa đường vân tiên đạo.”

“Lấy Tiên Linh Diệp pha trà, một chén có thể giúp người ta nguyên địa ngộ đạo.”

“Ngoài ra, còn có cả Thiên Tiên quả, cái này hiếm lắm, ngàn năm mới kết quả, cho tới giờ mới kết được mấy quả thôi.”

Nói tới đây, một giọt nước trong vắt chảy ra khóe miệng của nàng ta.

Nàng đến Thiên Mộ đại châu cũng là vì muốn tham gia Thiên Tiên yến, nếu có thể nếm được một miếng Thiên Tiên quả thì càng tốt.

Quân Tiêu Dao cũng nghe được vài tin tức từ mấy lời này.

Chỗ của hắn là Thiên Mộ đại châu, một trong thập đại châu ở dị vực.

Mà không nghi ngờ gì, Thiên Tiên yến được tổ chức chính là đại sự náo động nhất gần đây.

“Thiên Tiên thụ được tiên huyết tưới.” Quân Tiêu Dao cảm thấy hứng thú.

Mà hắn vẫn chưa quên, khí vận chi nữ mà tự tay hắn chế tạo ra, một trong những Kỳ Tử, Phi Tinh Tuyết, hình như cũng muốn tham gia Thiên Tiên yến.

Vừa vặn có thể chạm mặt vị tín đồ thành kính này, bắt đầu bố cục cho giai đoạn tiếp theo.

“Vậy thì tới Thiên Tiên yến đi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.

“Tốt quá.” Thuần Thuần reo lên hoan hô.

Trong Thiên Tiên yến sẽ có cường giả trẻ tuổi xuất hiện.

Thuần Thuần cũng không dám chắc chắn mình có thể cướp được một miếng Thiên Tiên quả.

Nhưng có Quân Tiêu Dao ở đây thì khác.

Vị tiên sinh thần bí từ Thiên Mộ đến này có khí tức nội liễm lại thâm thúy, Thuần Thuần không thăm dò ra được chút nội tình nào.

Nhưng theo bản năng, nàng lại cảm thấy, những vị thiên kiêu trẻ tuổi của Thiên Mộ đại châu chắc chắn không thể là đối thủ của vị tiên sinh này.

Sau đó, Quân Tiêu Dao liền cùng Thuần Thuần tiến tới nơi tổ chức Thiên Tiên yến.

Một đường núi, có Thuần Thần ở đây, Quân Tiêu Dao cũng không buồn chán.

Không khác gì nhặt được một sủng vật.

Bị Quân Tiêu Dao gọi là Tiểu Bất Điểm, Thuần Thuần rất không hài lòng.

Có đôi khi nàng lấy ra mặt nạ hồ ly từ trong bách bảo nang bên hông, đeo lên mặt.

Sương mù bốc lên, lắc mình biến hóa, thế là thành một đại mỹ nữ trước lồi sau lõm.

“Thế nào, tiên sinh, người ta lớn chưa?” Thuần Thuần cười hì hì.

Quân Tiêu Dao chẳng nói gì.

Hắn phát hiện huyễn thuật của Thuần Thuần rất mạnh, như một tiểu ma nữ bách biến vậy.

Địa điểm tổ chức Thiên Tiên yến là ngay Đọa Tiên lĩnh.

Mà cách Đọa Tiên lĩnh hơn trăm dặm có một tòa thành trì cổ xưa.

Bình thường, tòa thành trì này có hơi vắng vẻ đìu hiu.

Ấy thế mà một khi đến ngày Thiên Tiên yến được tổ chức, tòa thành này liền nóng bỏng tay.

Tinh anh Viên Tộc lấy Xích Viêm Long Mã kéo xe nối đuôi nhau mà tới.

Trên trời có yêu thú phi hành, kéo theo liễn xa hoa lệ cắt ngang hư không.

Còn có các loại phi thuyền, chiến thuyền, chiến xa bằng đồng thau.

Có thể nói là náo nhiệt vô cùng.

Trong số những thiên kiêu tập trung ở đây không thiếu tuyệt thế thiên kiêu Vương tộc, Vương tộc đỉnh cao.

Thậm chí cả Chuẩn Đế tộc cũng xuất hiện.

Mà lúc này, bên ngoài tòa thành, một vị nam tử áo trắng tuyệt thế xuất trần cùng một thiếu nữ xinh xắn tú mỹ tóc trắng cũng đến.

“Cuối cùng đã tới rồi, nhưng phải mấy ngày nữa Thiên Tiên yến mới được bắt đầu, tiên sinh, chúng ta có thể vào thành chờ mấy ngày.” Thuần Thuần nói.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, hai người cùng tiến vào bên trong.

Nhưng khi Thuần Thuần tiến vào lại đeo mặt nạ hồ ly, biến thành một tiểu thư đồng môi hồng răng trắng.

“Thế này mới xứng đôi với khí chất của tiên sinh đó.” Thuần Thuần cười nói.

Quân Tiêu Dao bất đắc dĩ thở dài, nàng cứ thích đổi tới đổi lui như thế.

Mà cùng lúc đó, trên một con đường khá phồn hoa trong thành.

Có rất nhiều sinh linh dị vực vây quanh ba tầng trong ba tầng ngoài.

Ai nấy đều có vẻ hào hứng xem kịch vui.

Bởi vì có hai phe Vương tộc đang giằng co ở đây.

Mà hai phe Vương tộc này chính là Băng Linh Vương tộc và Hỏa Nham Vương tộc.

Chỉ cần là sinh linh Thiên Mộ đại châu không ai không biết ân oán của hai đại Vương tộc này.

Mâu thuẫn qua nhiều thế hệ.

Vào thời kỳ Băng Linh Vương tộc cường thịnh, Hỏa Nham Vương tộc bị ép tới mức không ngẩng đầu lên được.

Mà bây giờ, Băng Linh Vương tộc dần dần xuống dốc, Hỏa Nham Vương tộc bắt đầu ép bức.

“Chậc chậc, xem ra Viêm Hoàng tử này quyết tâm muốn thu Vương Nữ Băng Linh Vương tộc Phi Tinh Tuyết làm thiếp.”

“Này, các ngươi có nghe chưa, trong Thiên Mộ, hình như Phi Tinh Tuyết có được đại cơ duyên gì đó đấy.”

“Không sai, không ngờ cảnh giới của nàng đã đột phá đến Thánh Nhân Vương, mà nghe nói khối phế xương kia cũng đã khôi phục, có vẻ còn mạnh hơn nữa.”

Xung quanh có rất nhiều tiếng xì xào.

Giữa sân.

Viêm Hoàng tử dẫn đầu đoàn người Hỏa Nham Vương tộc, toàn thân thẳng tắp, khuôn mặt anh tuấn, mặc hoàng bào màu vàng kim.

Từng sợi tóc như hỏa diễm cháy bùng bùng, con ngươi đỏ hồng.

Nghe tiếng bàn tán xung quanh, sắc mặt y chỉ có vẻ nghiền ngẫm cười cười, nhìn vị mỹ nhân nhi băng điêu ngọc mài đối diện.

“Phi Tinh Tuyết, bổn Hoàng tử không ngờ ngươi lại có được đại cơ duyên trong Thiên Mộ, gà đất biến thành Phượng Hoàng đâu.”

“Nhưng dù vậy cũng không thay đổi được sự thật Băng Linh Vương tộc đã xuống dốc, ngươi cũng sẽ không thay đổi được vận mệnh sẽ gả cho bổn Vương tử làm thiếp.”

Trong giọng nói của Viêm Hoàng tử còn mang theo một tia đắc ý, như thể y đang phán quyết vận mệnh của Phi Tinh Tuyết vậy.

Nếu là lúc trước, Phi Tinh Tuyết nghe vậy có lẽ sẽ xấu hổ, sẽ phẫn nộ.

Nhưng lúc này, nàng ta chỉ cười lạnh.

Ta đã gặp đương vận mệnh vĩ đại và thần Sáng Thế.

Phi Tinh Tuyết cho rằng, cho dù trong cõi u minh vẫn có chúa tể vận mệnh tồn tại.

Vị tồn tại vô thượng kia hẳn chính là vận mệnh và thần Sáng Thế.

Chứ không phải tên Viêm Hoàng tử trước mắt này.

Vận mệnh của nàng ta, chỉ có thể giao cho vận mệnh và thần Sáng Thế.

Tuyệt đối không có khả năng giao cho Viêm Hoàng tử!

Bình Luận (0)
Comment