Chương 1189: Quân Tiêu Dao hiện thân
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đám người phía trước bị một khí trang khó hiểu đẩy ra.
Có hai bóng hình khoan thai bước tới.
Đi đầu là một thanh niên cao ráo mặc áo trắng, khí tức nội liễm thâm thúy, như hang thông sâu không thấy đáy, khiến cho người ta khó mà nhìn trộm được.
Dường như khuôn mặt hắn có một sợi sương mù bao phủ, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một góc, cũng đủ thấy như thiên nhân trích tiên, khiến cho người ta kinh diễm.
Bên cạnh nam tử áo trắng là một tiểu thư đồng xinh xắn môi hồng răng trắng, chớp chớp đôi mắt to nhìn tình huống nơi này.
Chính là Quân Tiêu Dao và Thuần Thuần tới đây.
“Đây là công tử nhà ai?”
Một số sinh linh dị vực hết sức tò mò.
Nhưng dù bọn họ thăm dò thế nào cũng không thể cảm giác được chút khí tức nào trên người Quân Tiêu Dao, càng không cách nào tìm ra được tu vi của hắn.
Thậm chí cả dung mạo cũng là ngắm hoa trong sương, chỉ cảm thấy mười phần kinh diễm, nhưng sau đó lại không nhớ rõ được nó thế nào.
Đương nhiên đây là hiệu quả của đại pháp thâu thiên hoán nhật rồi.
Nhưng dù thế nào đi nữa, với mọi người ở đây, Quân Tiêu Dao vẫn rất thần bí.
“Hử? Ngươi là ai?”
Khổng Tường nhìn Quân Tiêu Dao, nhíu mày hỏi.
Y cũng không cảm giác được khí tức của Quân Tiêu Dao.
Nhưng y chỉ cho rằng Quân Tiêu Dao có pháp khí che đậy cảm giác gì đó.
Y tuyệt đối sẽ không cho rằng nam tử trẻ tuổi có hơi quá phận này còn mạnh hơn cả mình.
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi có thể thị phạm một chút xem nằm rạp dưới đất liếm gót giày là thế nào.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Ha ha, anh hùng cứu mỹ nhân à, có vẻ hơi tục đấy.”
“Mà ngươi có tư cách cứu không ấy?” Khổng Tường cười cười, lộ ra hàm răng sáng trắng như tuyết.
Quân Tiêu Dao cũng khẽ cười, không trả lời.
Hắn đứng ra đương nhiên là vì.
Phi Tinh Tuyết chính là khí vận chi nữ mà hắn tự tay chế tạo ra.
Thậm chí còn ban cho nàng một giọt thần huyết chí tôn trân quý.
Quân cờ thế này làm sao có thể bị Khổng Tường bức tử chứ?
Đây không phải là muốn phá hủy kế hoạch của hắn sao?
Với gia hỏa muốn phá hỏng kế hoạch của mình, từ xưa đến nay hắn chưa bao giờ khoan dung.
Phi Tinh Tuyết cũng nhìn Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt không nhịn được mà thêm một vòng kinh diễm.
Quân Tiêu Dao khí chất tuyệt hảo, như một vị trích tiên nhân hành tẩu tại trọc thế.
Chỉ có điều, vì sao hắn lại muốn giúp mình?
Mấy vị trưởng lão Băng Linh Vương tộc cũng nghi hoặc không hiểu.
Nhưng bọn họ cũng không cho rằng vị công tử áo trắng này có thể trấn áp được Khổng Tường.
Nhưng còn không đợi Khổng Tường tức giận, Viêm Hoàng tử bên cạnh đã nhảy ngay ra và nói.
“Ngươi là người phương nào, lại dám càn rỡ như vậy!”
“Hửm?”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao đanh lại, hỗn độn thần mang trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất.
Ánh mát như kiếm mang hỗn độn vô hình.
Hư không rung động!
Phát ra tiếng nổ lớn!
Đùng đùng!
Toàn bộ thân hình Viêm Hoàng tử, bao gồm cả nguyên thần, cùng nổ tung!
Máu và vụn xương thịt theo gió thổi bay bay bay.
Cả phiến thiên địa này lập tức lâm vào tĩnh mịch tuyệt đối.
Tất cả sinh linh dị vực vây xem ở đây đều rung động tâm thần, tê cả da đầu, như bị một chậu nước lạnh thấu xương dội vào trong lòng.
Một ánh mắt, giết chết một vị thiên kiêu Vương tộc?
Thủ đoạn nghịch thiên gì thế này?
Xung quanh vang lên tiếng hít vào.
Ánh mắt nào cũng đầy rung động không thể tin nổi, xưa nay chưa từng có!
Viêm Hoàng tử là thiên kiêu đỉnh cấp của Hỏa Nham Vương tộc đó.
Mặc dù không thể so với Thập Đại Thiên Vương, nhưng trong thế hệ trẻ tuổi của Thiên Mộ đại châu cũng là có chút thanh danh.
Lại bị người ta lườm chết chỉ bằng một ánh mắt.
Kinh khủng cỡ nào chứ!
Càng khiến cho người ta sợ hãi hơn là, toàn bộ quá trình này, Quân Tiêu Dao không phát ra chút khí tức nào.
Khiến cho cả đám người căn bản vẫn không phỏng đoán được Quân Tiêu Dao ở cảnh giới tu vi gì.
Toàn trường câm như hến, lặng ngắt như tờ, tất cả đều không kịp phản ứng.
Cho dù là Khổng Tường cũng có một chớp mắt cảm thấy hiện tại này không chân thực.
Thần sắc Quân Tiêu Dao vẫn nhàn nhạt.
Mặt hàng này ấy mà, ở thế giới Thần Khư, hắn có thể dễ dàng giết chết chỉ với một hơi thở.
Chớ nói chi là hiện tại, thực lực cảnh giới tu vi của hắn đều được phóng đại, một ánh mắt là thừa rồi.
“Muốn chết!”
Những cao thủ Hỏa Nham Vương tộc kia ngây ngẩn cả người mất mấy hơi thở mới phản ứng được.
Bởi vì chính bọn họ cũng cho rằng mình đã gặp phải ảo giác!
Tất cả cao thủ Hỏa Nham Vương tộc đều đò kè hai mắt.
Viêm Hoàng tử chết rồi, những hộ vệ bọn họ cũng khó mà thoát khỏi cái chết.
Cho nên ai cũng đỏ mắt xông đến giết.
Trong đó không thiếu cường giả Đại Thánh cảnh viên mãn.
Ở dị vực, đây cũng là cảnh giới tu vi rất mạnh.
Nhưng mà Quân Tiêu Dao cũng chỉ quét qua một ánh mắt.
Thần mang hỗn độn trong mắt phun trào.
Hai con ngươi như biến thành lỗ đen hỗn độn nguyên thủy.
Đây cũng là một loại năng lực tự thân của Hỗn Độn thể chất, tên Hỗn Độn Chi Nhãn!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Những tiếng nổ liên tiếp vang lên.
Đầu của những cao thủ Hỏa Nham Vương tộc nổ tung như dưa hấu.
Mưa máu bay đầy trời.
Phố xá ồn ào lâm vào tĩnh mịch tuyệt đối.
Phi Tinh Tuyết vươn tay bịt kín môi hồng.
Nàng quá giật mình.
Từ khi nào Thiên Mộ đại châu lại có một vị thiên kiêu thần bí cường đại như thế?
Lúc này sắc mặt Khổng Tường cứng ngắc, hoàn toàn ngơ ngẩn, suýt nữa thì rớt trong mắt.
Không phải y chưa bao giờ thấy thiên kiêu đỉnh cấp thật sự.
Thậm chí cả thiên kiêu Đế tộc cũng từng gặp rồi.
Nhưng bọn họ cường đại đến thế nào thì ít nhất cũng phải ra tay chứ.
Làm sao có thể giống vị công tử áo trắng thần bí trước mặt này?
Một ánh mắt thôi cũng có thể dễ dàng giết người?
Cường đại tới mức nào?
Hay là có được thể chất đặc biệt nào đó?
Hoặc căn bản đây không phải một người trẻ tuổi.
Mà là một vị lão quái vật?
“Tiền… tiền bối cần giả giả làm người trẻ tuổi để trêu đùa chúng ta?” Khổng Tường kiên trì nói.
Có được năng lực như vậy ít nhất cũng phải đột phá qua Thánh Cửu giai rồi, đã đặt chân tới Chí Tôn Thất cảnh rồi.
Loại nhân vật thế này, dù là trong Vương tộc đỉnh chóp cũng là thế hệ trước rồi.
Không phải người y có thể mạo phạm.