Chương 1194: Chiến Thần học phủ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong tiếng ồn ào huyên náo đó.
Một vị công tử thần bí, áo trắng tuyệt thế, khí chất thâm thúy, khoan thai đạp không tới.
Bước đi của hắn rất nhẹ, rất chậm, rất nhàn nhã.
Không phát ra bất kỳ khí tức kinh người gì, nhưng lại hết lần này tới lần khác khiến cho người khác có một loại cảm giác nhìn không thấu được.
"Thiên Tiên Thụ ở ngay phía trên sao?"
Người vừa xuất hiện chính là Quân Tiêu Dao.
Hắn hơi ngẩng đầu, liền có thể nhìn thấy, trên đỉnh cao vạn trượng, mơ hồ có thể thấy được một gốc cổ thụ, bao phủ trong Tiên Vụ mênh mông.
"Oa, có Thiên Tiên quả để ăn rồi..." Khóe miệng Thuần Thuân chảy đầy nước bọt óng ánh.
Rõ ràng là kẻ thích ăn quà vặt này sắp không kiểm chế được nữa rồi.
Sắc mặt Phi Tinh Tuyết vô cùng kiên định, không có chút bối rối nào.
Giống như trong lòng nàng, những lời của Quân Tiêu Dao, chính là không thể nghi ngờ.
Quân Tiêu Dao nói không cần lo lắng, vậy thì nhất định không cần lo lắng.
Ngược lại mấy vị trưởng lão của Băng Linh Vương tộc đi cùng đến đây, sắc mặt ai nấy đều vô cùng lo lắng.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Khổng Thiên Thiên và Ô Côn của Đế tộc, sắc mặt bọn họ càng trắng bệch, ánh mắt đều đang run rẩy.
"Người của Minh Chiếu đế tộc..." Trưởng lão của Băng Linh Vương tộc có chút tuyệt vọng.
Nếu như Đế tộc không xuất hiện, nói không chừng còn có cơ hội hổi chuyển.
Hiện tại xem ra, Khổng Thiên Thiên thực sự muốn tính sổ với bọn họ rồi.
"Ừm?"
Ngay khi Quân Tiêu Dao hiện thân, ánh mắt Khổng Thiên Thiên liền quay sang.
Nàng cũng ngây người trong chốc lát.
Không thể không nói, khí chất của Quân Tiêu Dao quá tuyệt, siêu trần thoát tục, như một vị chân tiên hành tẩu chốn hồng trần.
Mặc dù trên thân không hề để lộ ra tia khí tức nào.
Nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác còn cao quý hơn cả Đế tộc.
Khổng Thiên Thiên và Ô Côn vốn dĩ có khí chất không tầm thường, nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao.
Trong nhát mắt lại biến thành gà đất.
"Chính là ngươi giết biểu đệ của ta?"
Khổng Thiên Thiên mở miệng chất vấn.
Quân Tiêu Dao lúc này mới ung dung thu hồi ánh mắt, sau đó chuyển sang Khổng Thiên Thiên.
Tu vi Thánh Chủ cảnh.
Ở vào độ tuổi của nàng, xem như thiên phú siêu tuyệt, thực lực không tầm thường.
Cũng khó trách có người nói, thực lực của Khổng Thiên Thiên gần bằng với thiên kiêu cấp bậc thập đại Thiên Vương.
Nhưng...
Ngay cả Bồ Yêu một trong thập đại Thiên Vương thực thụ, cũng không phải là đối thủ của Quân Tiêu Dao.
Khổng Thiên Thiên, tính là gì.
Hơn nữa khi đó, là ở thế giới Thần Khư, thực lực hiện tại của Quân Tiêu Dao khác biệt một trời một vực so với khi đó.
Hiện tại nếu Quân Tiêu Dao muốn giết Bồ Yêu, không cần lãng phí chút khí lực nào cả.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không có ý trả.
Ô Côn ở bên cạnh đứng ra, giọng lạnh lùng nói: "Không nghe thấy Thiên Thiên tiểu thư hỏi ngươi sao, dám làm mà không dám thừa nhận sao?"
Ô Côn vừa dứt lời, lập tức liền cảm giác được một ánh mắt rơi trên người hắn ta.
Trong nháy mắt, Ô Côn có cảm giác, trên thân mình giống như có một tòa núi lớn đè ép xuống.
Loại áp lực đó, còn cường đại hơn so với uy áp của Ly Cửu Minh!
Đạp! Đạp! Đạp!
Ô Côn lui về phía sau mấy bước, sau lưng toát mồ hôi lạnh.
"Ô Côn, sao thế?" Khổng Thiên Thiên quay đầu.
Ô Côn là cường giả Chuẩn Chí Tôn, đi theo bên người Ly Cửu Minh đã lâu, thực lực cũng không phải tầm thường.
"Không, không có gì..." Ô Côn hít sâu một hơi.
Trong lòng có chút nghi hoặc, cảm thấy Quân Tiêu Dao có chút tà môn.
Nhưng vừa nghĩ tới thân phận Đế tộc của mình, Ô Côn lại có lòng tin.
Gia chủ của hắn ta, là Ly Cửu Minh một trong thập đại Thiên Vương.
Đứng sau lưng, là Minh Chiếu nhất tộc bất hủ.
Khắp Dị Vực này, không có bao nhiêu người, có thể khiến hắn phải kiêng kị.
Ngay khí bầu không khí nặc mùi thuốc súng.
Mấy vị lão cổ đổng chủ trì Thiên Tiên yến xuất hiện.
"Chư vị kiêu tử, Thiên Tiên yến sắp bắt đầu rồi, có chuyện gì, hãy để giải quyết sau đu."
Mấy vị lão cổ đổng này, đứng ở bên trong hư không, thực lực đều bất phàm.
"Hừ, nếu hắn dám leo núi thì nhân cơ hội giải quyết hắn đi." Khổng Thiên Thiên hừ lạnh một tiếng.
Lần này có Ô Côn ở đây, nàng chắc chắn có thể lấy được Thiên Tiên quả.
"Được rồi, chư vị, Thiên Tiên yến bắt đầu rồi." Một vị lão cổ đổng nói.
Trong nháy mắt, giữa thiên địa vang lên vô số âm thanh xé gió chói tai.
Tất cả thiên kiêu Dị Vực, dường như cùng lúc phóng tới tòa núi cao ngất kia.
Thiên kiêu Nga Ma Vương tộc, thiên kiêu Hoàng Kim Dương tộc.
Kiêu nữ ngân linh Bạch Ngân Vương tộc.
Còn có Chuẩn Đế tộc, Dị Thao tộc và Minh Xà nhất mạch.
Đều đồng thời xông tới.
Khổng Thiên Thiên lạnh lùng lườm Quân Tiêu Dao, sau đó cùng leo núi với Ô Côn.
Thời khắc mà tất cả thiên kiêu cùng leo nũi, một cỗ áp lực trận vực khổng lồ áp xuống.
Khiến cho tất cả mọi người, đều chỉ có thể leo lên từng bước một.
Đây cũng là một loại khảo nghiệm.
Một vài sinh linh không tham gia vào Thiên Tiên yến, ánh mắt đều rơi vào trên thân Quân Tiêu Dao.
Bởi vì hắn không giống với những người khác, bay vọt lên đó.
"Tiên sinh, chúng ta..." Thuần Thuân đứng bên cạnh xoa xoa bàn tay nhỏ, nàng thực sự thèm Thiên Tiên quả.
"Thiên Tiên yến này, không thú vị chút nào." Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Còn tưởng rằng có thể gặp được đối thủ nào thú vị.
Kết quả thập đại Thiên Vươn đều không một ai xuất hiện.
Chuẩn Chí Tôn duy nhất Ô Côn, cũng khiến hắn hết sạch hứng thú.
"Vậy thì trực tiếp đi hái thôi."
Quân Tiêu Dao thở dài một tiếng, trực tiếp l mang theo Thuần Thuân và Phi Tinh Tuyết, đạp vào hư không mà đi.
Ngay khi Quân Tiêu Dao tiến vào khu vực kỳ phong, ánh mắt mọi người đều nhìn hắn chằm chằm.
Sau một khắc.
Tất cả sinh linh Dị Vực đều trợn tròn mắt.
Quân Tiêu Dao cứ như vậy bước đạp hư không, từng bước một hướng về đỉnh núi.
Còn những người khác thì sao?
Đang bò như rùa vậy!