Chương 1195: Thật tham lam, đến một chiếc lá cũng không để lại
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tất cả mọi người đều sẽ cho rằng mình đang nằm mơ.
Nơi này đọa tiên lĩnh, đặc biệt là khu vực kỳ phong có Thiên Tiên Thụ.
Có một trận vực cực mạnh áp chế.
Ngay cả Chuẩn Chí Tôn, cũng chỉ có thể đi bộ.
Nhưng hiện tại, bọn họ nhìn thấy cái gì.
Quân Tiêu Dao đang đạp không mà đi.
Hơn nữa còn mang theo hai cái đuôi nữa
Điều này không hợp thói thường!
"Ta phái đi tố cáo, hắn gian lận!"
Có thiên kiêu Dị Vực hô to, trong lòng cảm thấy cực kỳ không công bằng.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Trưởng lão chủ trì Thiên Tiên yến cũng kinh ngạc.
Thế hệ trẻ tuổi, hẳn không có mấy người có thể ngăn cản được trận vực áp chế này.
Bọn họ thử tiến lại gần, cũng cảm thấy một cỗ áp chế cực mạnh.
Đồng thời, họ cũng dùng thần niệm quét qua Quân Tiêu Dao.
"A, vị hậu bối này chắc hẳn có chút đồ vật gì đó, vậy mà không thể thăm dò được khí tức của hắn?" Có trưởng lão kinh ngạc nói.
Nhưng trừ cái đó ra, bọn họ cũng không phát hiện ra điều gì khác lạ.
Giải thích duy nhất chính là.
Thanh niên mặc áo trắng này, có khả năng còn mạnh hơn so với tưởng tượng của mọi người!
"Không có điểm gì khác lạ cả, vẫn tiến hành như thường lệ." Một vị trưởng lão mở miệng nói.
Lời này rơi xuống, cũng làm lắng dịu những tranh luận dị nghị.
Những vị trưởng lão này, ít nhất đều là Chí Tôn trở lên, vì thế sẽ không xảy ra sai sót gì được.
"Điều này sao có thể?"
Khổng Thiên Thiên cũng không thể tin được.
Bởi vì thực lực của bản thân nàng vốn không hề tầm thường, hơn nữa còn có Ô Côn ở đây, vì thế tốc độ của bọn họ nằm ở nhóm đầu tiên.
Nhưng so với Quân Tiêu Dao thì khác nhau một trời một vực.
Điều này khiến tâm lý người khác suy sụp, không ai có thể tiếp nhận được.
"Tại sao có thể như vậy, vậy chúng ta đến đây tham gia Thiên Tiên yến có ý nghĩa gì chứ?" Thiên kiêu Hoàng Kim Dương tộc hô lên.
"Với tốc độ như vậy, cho dù là Tiên Linh Diệp hay là Thiên Tiên Quả, đoán chừng đều sẽ rơi vào trong tay hắn." Ngân Linh nói.
"Ha ha, hắn cũng phải còn giữ được mạng mới thưởng thức được chứ, chẳng lẽ một mình hắn lại dám đắc tội với tất cả chúng ta Vương tộc, Chuẩn Đế tộc, thậm chí Đế tộc?"
Thiên kiêu của Dị Thao tộc cười lạnh.
Ở đây có nhiều thiên kiêu như vậy, sao có thể trơ mắt nhìn nam tử áo trắng kia chiếm mọi lợi ích được.
Thiên kiêu Dị Thao tộc tộc cho rằng, nam tử áo trắng kia hẳn là không có lá gan này, dám một mình độc chiếm cơ duyên, nếu vậy chắc chắn sẽ đắc tội tất cả thiên kiêu ở đây.
Cái thiên kiêu khác cũng cho rằng như thế.
Nhưng mà.
Quân Tiêu Dao mang theo Thuần Thuần và Phi Tinh Tuyết nhanh chóng đến được đỉnh núi.
Đưa mắt nhìn lại, trên đỉnh núi có một gốc cổ thụ to lớn che cả trời.
Lá cây không quá sum suê, ngược lại có chút thưa thớt.
Có điều những chiếc lá cây đó, đều hết sức kỳ lạ.
Trên phiến lá, dường như có khắc hoạ hình ảnh Nhật Nguyệt Tinh Hà, sông núi biển hồ một cách mơ hồ.
Giống như là khắc hoạ lại cảnh vật của mỗi một nơi lên trên phiến lá.
Có đạo vận trời sinh đang lượn lờ, cùng đạo tương hợp.
Đồng thời, toàn thân Thiên Tiên Thụ, từng tia từng sợi, những đường vân như những đường máu đang lan tràn.
Có lẽ đó là do ảnh hưởng của giọt máu tiên đó.
"Đây chính là Thiên Tiên Thụ sao?"
Phi Tinh Tuyết rung động.
Với thực lực của nàng, vốn dĩ không thể nào đến được nơi đây.
Hiện giờ chỉ nhìn thôi nàng cũng cảm thấy rất thỏa mãn rồi.
Dù sao, chỉ cần ngồi xếp bằng tu luyện dưới Thiên Tiên Thụ, cũng đã có được rất nhiều lợi ích rồi.
"Đây là bảo bối không tệ." Quân Tiêu Dao cũng có chút tán thưởng.
Với con mắt bắt bẻ của Quân Tiêu Dao, thì có thể được hắn tán thưởng, cũng là điều không dễ dàng.
Quân Tiêu Dao nhìn ra, gốc Thiên Tiên Thụ này, sau khi trải qua vô số năm uẩn dưỡng một giọt tiên huyết.
Đã tản ra một loại khí tức gần với đạo, không hề thua kém ngộ đạo cổ thụ.
Thậm chí, Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, gốc Thiên Tiên Thụ này đã có một chút ý chí mơ hồ của bản thân nó rồi.
Điều này rất hiếm thấy.
Ở vũ trụ bên trong Quân Tiêu Dao, Thế Giới Thụ cũng có loại ý chí bản thân này.
Vì thế nó mới có thể phản kháng, không muốn để cho Thần Chỉ Ác Niệm có được nó.
Mặc dù Thiên Tiên Thụ không thể so sánh với Thế Giới Thụ.
Nhưng cũng đủ được xưng tụng, là kỳ vật của trời đất cấp bậc sinh mệnh chi tuyền.
Nhưng điều khiến cho Quân Tiêu Dao chú ý nhất, vẫn là Thiên Tiên quả.
Năm trái Thiên Tiên quả ở trên Thiên Tiên Thụ như là năm mặt trời nhỏ, phát ra ánh sáng lấp lánh.
Hào quang lượn lờ, điềm lành rực rỡ.
Điều khiến Quân Tiêu Dao ngạc nhiên chính là.
Hình dáng Thiên Tiên quả này lại giống như là một người tí hon đang ngồi xếp bằng.
Khiến Quân Tiêu Dao nhớ tới Nhân Sâm Quả trong truyền thuyết.
Quân Tiêu Dao đoán rằng, sở dĩ Thiên Tiên Thụ kết ra Thiên Tiên Quả hình người chắc hẳn là vì có liên quan đến giọt huyết tiên kia.
Thiên Tiên Quả hình người là đại diện cho hình tượng của chủ nhân giọt tiên huyết đó.
Năm trái Thiên Tiên Quả, đều là chí bảo.
Đồng thời tản ra một mùi hương khiến linh hồn con người xao xuyến, bị cám dỗ, và thèm muốn.
Thuần Thuần ở bên cạnh, lộ ra ánh mắt sáng rực, nước bọt rơi xuống như là thác nước, không thể ngăn lại được!
"Tiên sinh, tiên sinh..." Thuần Thuần có chút mất kiên nhẫn.
Phi Tinh Tuyết ở bên cạnh, cũng âm thầm nuốt nước miếng.
Mùi thơm này, không ai có thể cự tuyệt được.
Nhưng Phi Tinh Tuyết hơi cúi đầu.
Nàng biết, mình không có tư cách này.
Quân Tiêu Dao tiến lên.
Bỗng dưng, Thiên Tiên Thụ rung động, có các loại đạo tắc xen lẫn, hóa thành kiếm sắc, chém về phía Quân Tiêu Dao.
Rõ ràng là nếu không có thực lực nhất định thì không có tư cách hái quả.
Quân Tiêu Dao cười khẽ, tay áo phất một cái.
Khí tức Hỗn Độn hiện lên, xóa sạch mọi lưỡi kiếm sáng chói.
"Ừm, đó là..."
Chiêu thức này, khiến cho mấy vị trưởng lão bên trên thiên khung, sắc mặt bỗng dưng ngưng tụ lại.
"Khí tức kia, có điểm giống như là..."
Một vài trưởng lão kinh ngạc, trong lòng có chút suy đoán.
Bởi vì Quân Tiêu Dao chỉ vận dụng một chiêu, nên họ cũng chưa cảm nhận rõ ràng được.