Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1225 - Chương 1225 - Long Mạch Trấn Áp

Chương 1225 - Long mạch trấn áp
Chương 1225 - Long mạch trấn áp

Chương 1225: Long mạch trấn áp

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mộ lão mang theo Quân Tiêu Dao tiến vào nội viện Chiến Thần Học Phủ.

Còn Đồ Sơn Loan Loan và Đồ Sơn Thuần Thuần.

Xem bối cảnh Đế tộc của các nàng, đương nhiên các nàng có thể dễ dàng gia nhập Chiến Thần Học Phủ.

Vốn quả tim Phi Tinh Tuyết còn đang treo lơ lửng.

Nhưng bây giờ, một người đắc đạo, gà chó lên trời.

Nàng cũng được coi như là thị nữ bên cạnh Quân Tiêu Dao, đương nhiên có thể gia nhập Chiến Thần Học Phủ.

Đương nhiên bọn Ly Cửu Minh có thể gia nhập, nhưng bọn họ không có mặt mũi nào ở lại chỗ này, bèn xám xịt tiến vào trong Học Phủ, để lại bóng lưng có hơi chật vật.

Sau khi mấy người Mộ lão rời đi, toàn trường gần như sôi trào.

Nếu nói trong Thiên Tiên yến trước đó, Quân Tiêu Dao chỉ sơ hiển nổi bật.

Đến bây giờ, xem như danh khí của Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn tỏa sáng rồi.

Một trong năm vị Thập Đại Thiên Vương ra tay mà bị một mình hắn quét ngang.

Ly Cửu Minh có chiến lực đứng trong ba hạng đầu, thậm chí còn chẳng thể khiến Quân Tiêu Dao bị thương.

Đường đường là cường giả Chí Tôn đều bị Quân Tiêu Dao chém giết.

Có thể nói, Quân Tiêu Dao đánh một trận thành danh, không có ai có thể chất vấn thực lực thật sự của hỗn độn thể.

“Ta thấy, ngoại trừ Đế Tử Thiên Nữ đã ngủ say, hẳn là không ai có thể là đối thủ của hỗn độn thể.”

“Đúng đấy, đoán chừng cho dù là Bỉ Ngạn Công Tử xếp hạng nhất Thập Đại Thiên Vương cũng không phải đối thủ của Quân Tiêu Dao đâu ấy?”

“Suỵt, chớ nói lung tung, nếu Bỉ Ngạn Vương Tử biết được, cái mạng nhỏ của ngươi khó mà đảm bảo đấy.” Có người nhắc nhở.

Người đứng đầu Thập Đại Thiên Vương, Bỉ Ngạn Vương tử.

Tuy là thiên kiêu của tộc Lam Sắc Bỉ Ngạn.

Nhưng vì có chỗ dựa là Bỉ Ngạn nhất tộc, nên tính cách của Bỉ Ngạn Vương tử cũng có vài phần quái đản, duy ngã độc tôn, tự cho mình là siêu phàm.

Nếu bị y nghe được mình bị gièm pha, chỉ sợ kết quả sẽ không tốt lắm đâu.

Quay lại, Quân Tiêu Dao theo Mộ lão xâm nhập Chiến Thần Học Phủ.

Chiến Thần Học Phủ rất rộng rãi.

Nhìn khắp nơi là vách đá núi cao, tùng xanh bách xanh.

Những cây thuốc già trên vạn năm mọc ở khắp nơi.

Có đủ loại dị thú quý hiêm nhảy nhót trên khe núi.

Hào quang bao phủ, tiên vụ tầng tầng.

Từng tòa Thiên Cung bảo cung trôi nổi trong hư không, tựa như nơi ở của thiên tiên.

Giữa những dãy núi uốn lượn kéo dài tựa như có long khí tụ hội, muôn hình vạn trạng, tử khí bốc hơi.

“Đây chính là Chiến Thần Học Phủ.”

Dù Quân Tiêu Dao có tầm mắt cực cao, nhưng khi tiến vào Chiến Thần Học Phủ cũng phải cảm thán trong lòng.

Không hổ là học phủ đỉnh cấp của dị vực.

Nơi này khiến cho hắn nhớ tới Cửu Thiên Tiên viện của Tiên Vực.

Dù hắn cũng chưa từng đi qua.

Nhưng chắc chắn Cửu Thiên Tiên viện không thể so được với Chiến Thần Học Phủ.

“Dưới mặt đất Chiến Thần học phủ này có long mạch thật sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Mộ lão cười đáp: “Đương nhiên rồi, Chiến Thần học phủ của ta ẩn dưỡng anh tài một giới, khí vận hội tụ, đương nhiên có long mạch trấn áp.”

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, đáy mắt hiện lên một chút khó hiểu.

Khí vận một giới hội thụ thành long mạch à? Vậy nếu có thể thu vào trong vũ trụ của mình, chẳng phải sẽ có giá trị cực lớn sao?

Quân Tiêu Dao đã đánh chú ý với long mạch này rồi.

Đương nhiên, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn.

Chừng một khắc đồng hồ trôi qua.

Mộ lão mang theo Quân Tiêu Dao đi sâu vào bên trong Chiến Thần học phủ.

Nơi này tiên vụ bao phủ, tử khí bừng bừng.

Cảm giác của Quân Tiêu Dao nhạy bén, có thể phát hiện ra được.

Có rất nhiều khí tức cường đại mà cổ xưa ẩn nấp ở đây.

Thi thoảng, có từng đạo thần niệm đảo qua thân thể hắn.

Nơi này cũng coi như là cấm địa của Chiến Thần học phủ, người bình thường không có tư cách đặt chân nơi này.

Thái độ Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạt tự nhiên

Thân thể của hắn vẫn là thể chất hỗn độn tái tạo lại.

Bản thân hắn cũng là người có vận mệnh hư vô, không cách nào dò xét ra được nhân quả.

Lại thêm có đại pháp thâu thiên hoán nhật.

Quân Tiêu Dao tin tưởng, trừ phi là Bất Hủ thật sự, phải trả cái giá đắt để thăm dò, nếu không, tuyệt đối không ai có thể tra ra được lai lịch của mình.

Nhưng sẽ có vị Bất Hủ nào đó rảnh rỗi ít việc nỗ lực bỏ cái giá đắt để suy đoán nhân quả của hắn sao?

Chớ nói chi tới, lúc trước Quân Tiêu Dao đã được hưởng Chư Thiên chi pháp, hiển hóa thần chỉ ác niệm mê hoặc thế nhân.

Càng sẽ khôn có tôn Bất Hủ nào đi đắc tội với một Bất Hủ khác để thăm dò tung tích của hắn.

Đây mới là nguyên nhân hắn chắc chắn như thế.

Đương nhiên, nếu thật sự tới bước vạn bất đắc dĩ, hắn cũng sẽ có biện pháp.

“Vị tiền bối kia cư ngụ nơi này, lão hủ không vào.” Mộ lão nói.

“Đa tạ tiền bối dẫn đường.” Quân Tiêu Dao hơi chắp tay.

“Tiểu hữu khách khí.” Mộ lão hòa ái cười nói.

Không chỉ có hỗn độn thể, tính cách lại khiêm tốn lễ độ, tức thì bị Cổ Lão vô thượng chọn trúng.

“Ngày sau kẻ này chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió, hiện giờ tạo mối quan hệ cũng không tệ.” Mộ lão vừa nghĩ vậy vừa chắp tay rời đi.

Quân Tiêu Dao tiến đến.

Phía trước là một mảnh tử trúc lâm, cầu nhỏ nước chảy.

Nhìn như một mảnh sơn dã, nhưng tử ý bừng bừng, long khí tràn ngập.

“Nơi này xem như đầu nguồn của long mạch, là nơi long khí nồng đậm nhất.” Quân Tiêu Dao nghĩ bụng.

Nếu có thể ở lại nơi này tu luyện lâu dài thì sẽ thu được lợi ích phi phàm.

Hắn tiến vào tử trúc lâm, không lâu, rộng mở trong sáng.

Phía trước là một nơi dạt dào tiên khí.

Đình đài lầu tạ, suối nhỏ vờn quanh.

Quân Tiêu Dao phỏng đoán như vậy, không biết rốt cuộc vị Cổ Lão vô thượng đã nhìn trúng mình này là người thế nào.

Quân Tiêu Dao bước tới, đang định lên tiếng thì phát hiện cửa chỉ khép hờ.

Hắn đẩy cửa tiến vào.

Nhưng hắn lại ngây ngẩn, không bước nổi nữa.

Bên trong là một nữ tử một thân váy lụa trắng đang ngồi thêu trên ghế.

Nữ tử này đẹp đến kinh người.

Thu thủy vi thần, ngọc vi cốt; Phù dung như diện liễu như mi.

(Mắt như nước hồ thu, xương như làm từ ngọc; Khuôn mặt như phù dung, làn mi như liễu rủ)

Bình Luận (0)
Comment