Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1226 - Chương 1226 - Chuẩn Bất Hủ Phong Hoa Tuyệt Đại

Chương 1226 - Chuẩn Bất Hủ phong hoa tuyệt đại
Chương 1226 - Chuẩn Bất Hủ phong hoa tuyệt đại

Chương 1226: Chuẩn Bất Hủ phong hoa tuyệt đại

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mái tóc dài xanh thẳm, mềm mại lấp lánh trút xuống kiều đồn.

Ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ, khuôn mặt như vẽ, da thịt như tuyết, môi hồng răng trắng, tìm không ra chút tì vết nào.

Da thịt trắng nõn như có thể nhìn xuyên thấu, như thể thổi một cái là tan, non nõn như bóp một cái là ra nước.

Đây là một nữ tử đẹp tinh xảo đến cực điểm, phong thái yểu điệu, dáng nàng ngồi đó thêu thùa tựa như một bộ họa.

Cả thế giới thành bối cảnh, duy chỉ có nàng lung linh ngồi đó khiến cho cả thiên địa đều mờ nhòe đi.

Tâm tính tầm mắt như Quân Tiêu Dao cũng phải ngẩn ngơ mất một lát.

Nhưng hắn lấy lại được tinh thần ngay.

Hắn cũng từng thấy không ít mỹ nhân.

Nhưng nữ tử này chắc chắn có thể xếp vào năm vị trí đầu.

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao khá là hà khắc rồi đấy.

Nhưng hắn vẫn hơi kinh ngạc.

“Cô nương, chủ nhân nơi này không có ở đây sao?” Quân Tiêu Dao hơi chắp tay hỏi.

Lúc này nữ tử mới dừng tay thêu thùa, ngẩng đầu, lần đầu tiên nhìn sang Quân Tiêu Dao.

Nàng cũng hơi ngẩn ra.

Giống y Quân Tiêu Dao.

Có lẽ nàng cũng chưa từng gặp nam tử nào có khí chất trác tuyệt xuất chúng như vậy đi.

“Ngươi chính là hỗn độn thể sao?” Đôi con ngươi long lánh tựa như có thể chảy ra nước kia đánh giá Quân Tiêu Dao.

“Chẳng lẽ…” Quân Tiêu Dao hơi đổi sắc.

Hắn thử thăm dò khí tức của nữ tử, nhưng lại phát hiện mình không thể thăm dò được nàng sâu cạn thế nào.

Nếu không phải là nữ tử này quá sâu, thì là nàng quá nông cạn.

Mà rất rõ ràng, nơi này là cấm địa của Học phủ, là đầu nguồn long mạch.

Cho dù là một nha hoàn cũng không thể nông cạn tới mức không có tí tu vi nào.

Nói cách khác….

“Quả nhiên ta không nhìn lầm.”

Nữ tử đứng dậy, một cỗ khí tức ôn nhuận như dòng song, lại mênh mông khó lường như vũ trụ khuếch tán mà ra, bao trùm ập tới Quân Tiêu Dao.

“Nữ tử này chính là vị Cổ Lão vô thượng đã nhìn trúng mình sao?”

Dù là Quân Tiêu Dao cũng khá bất ngờ.

Hắn còn tưởng rằng vị Cổ Lão vô thượng kia hẳn là một lão giả tóc trắng xóa hoặc là một tồn tại cao cao tại thượng khí chất thần bí.

Kết quả là, lúc này lại là một nữ tử tuyệt mỹ với phong thái xước tuyệt, xinh đẹp nghiêng tuyệt thiên hạ.

Cảm giác có không hài hòa lắm.

Quân Tiêu Dao cảm thấy mỗi một phần, mỗi một hào, mỗi một tấc trên người mình đều bị thần niệm của nữ tử kia quan sát.

“Tuyệt đối không phải tu vi Chí Tôn thất cảnh, là…. Chuẩn Bất Hủ…” Đáy mắt Quân Tiêu Dao ẩn sâu một tầng ngưng trọng.

Hắn cũng sẽ không vì vị Cổ Lão trước mặt này là nữ tử mà phớt lờ nàng.

Chuẩn Bất Hủ ở dị vực không một ai dễ trêu.

Nữ tử này cùng một cấp bậc với Khổng Tước Vương của Hắc Khổng Tước Vương tộc

“Không thăm dò được nhân quả và quá khứ của ngươi, như một mảnh mê vụ vậy, không có bất kỳ lai lịch và đầu mối nào.”

“Nói thật đi, ngươi là người Tiên Vực, ẩn giấu trong Chiến Thần học phủ là có mục đích gì?”

Đôi mắt lóng lánh của nàng nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao!

Người phụ nữ này có giọng nói dịu dàng, dù đang chất vấn nhưng cũng nhẹ nhàng êm tai. Thế nhưng những lời nàng nói lại sắc bén như dao, chỉa mũi dùi vào Quân Tiêu Dao.

Có thể nói nếu đổi lại là bất cứ người khác, khi gặp phải lời chất vấn của Chuẩn Bất Hủ như thế thì sẽ run rẩy lẩy bẩy, không thể dửng dưng được. Còn Quân Tiêu Dao nghe thấy thế thì ánh mắt trở nên bình tĩnh, cố ý tỏ vẻ kinh ngạc, hỏi lại: “Vì sao tiền bối lại nói như vậy chứ?”

Người phụ nữ kia lại nhìn Quân Tiêu Dao chằm chằm. Bất cứ ai bị đôi mắt kia nhìn chòng chọc như thế cũng sẽ suy nghĩ lung tung, thế nhưng Quân Tiêu Dao lại vô cùng đề phòng. Hắn biết bất cứ một Chuẩn Bất Hủ nào cũng có khả năng thông thiên, dù chỉ là một thay đổi rất nhỏ trong nhịp thở cũng không thoát khỏi cảm giác của Chuẩn Bất Hủ. Vì thế Quân Tiêu Dao ổn định nhịp thở, thậm chí còn cố hết sức khống chế nhịp tim của bản thân!

Có thể thấy được Quân Tiêu Dao đã phát huy khả năng diễn xuất ở mức tối đa, nếu giờ còn là ở kiếp trước mà hắn không nhận được cúp vàng là quá có lỗi với khả năng diễn xuất thần sầu của hắn!

“Lai lịch của ngươi rất kỳ lạ, có nhân vật lớn nào giúp sức che giấu cho ngươi à?” Người phụ nữ hỏi.

Quân Tiêu Dao bỗng chắp tay nói: “Hình như thân phận Chuẩn Chiến Thần của vãn bối là do tiền bối tiến cử giúp nhỉ?”

Người phụ nữ khựng lại rồi khẽ gật đầu.

“Nếu đã như vậy, tiền bối cho rằng vãn bối là nội ứng do Tiên Vực phái tới thì vãn bối rời đi là được. Thân phận Chuẩn Chiến Thần gì đó không cần cũng chẳng sao!”

Quân Tiêu Dao vung tay áo, trên mặt lộ vẻ tức giận rất đúng lúc, diễn y như thật.

Hắn biết bây giờ có thể bình tĩnh cũng được, nhưng nếu như quá bình tĩnh thì sẽ khiến người ta nghi ngờ. Vì thế tỏ ra lạnh nhạt và thêm một ít khí phách thiếu niên đúng lúc đúng chỗ mới là thích hợp nhất. Bởi thế có thể thấy trí tuệ của Quân Tiêu Dao quả là yêu nghiệt, có thể nhìn rõ lòng người! Dù Chuẩn Bất Hủ có mạnh đến mấy thì cũng là sinh linh, cũng sẽ có cảm xúc. Và đây chính là sơ hở!

Người phụ nữ cau mày, cảm thấy hơi bất ngờ. Nói thật, đã lâu lắm rồi không có ai nói chuyện với nàng bằng thái độ này.

“Ngươi biết ta là ai không?” Ánh mắt của nàng sâu thẳm.

“Cổ lão vô thượng của học phủ.” Quân Tiêu Dao trả lời.

“Ta là Lạc Tương Linh, nhưng người đời hay gọi ta bằng một cái tên quen thuộc hơn, đó chính là Lạc Vương.” Người phụ nữ tên Lạc Tương Linh lên tiếng.

Quân Tiêu Dao thầm than nhẹ trong lòng. Quả nhiên cũng giống như Khổng Tước Vương, là Chuẩn Bất Hủ và cũng chính là Chuẩn Đế.

Nhưng Quân Tiêu Dao đã từng gặp được Thần Thoại Đế, thế nên Chuẩn Đế có vẻ cũng chẳng thấm vào đâu.

“Lạc Vương tiền bối, nếu người nghi ngờ tại hạ thì đừng dùng thân phận Chuẩn Chiến Thần gọi vãn bối đến đây.”

Thái độ của Quân Tiêu Dao không hề kiêu ngạo hay tự ti. Hắn không tỏ ra ta đây hay lộ vẻ hèn mọn.

Lạc Tương Linh nhìn Quân Tiêu Dao với nét mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có.

“Lúc nãy nói ngươi là người của Tiên Vực chỉ là để thăm đò ngươi thôi, bây giờ xem ra quả là ta không nhìn lầm. Từ thực lực đến tâm tính, thiên phú của ngươi đều vô cùng tuyệt vời, xứng với thân phận Chuẩn Chiến Thần.” Lạc Tương Linh dịu giọng.

Bình Luận (0)
Comment