Chương 1227: Khả năng diễn xuất thần sầu
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thật ra nàng đã thăm dò Quân Tiêu Dao, ngoại trừ lai lịch hơi thần bí kia thì hắn hoàn toàn không có vấn đề gì. Trên người hắn có khí tức của vật chất hắc ám chỉ Dị Vực mới có, hơn nữa còn vô cùng nồng đậm, đây là thứ sinh linh Tiên Vực khó có thể bắt chước được.
Quân Tiêu Dao thầm cảm thán vị Lạc Vương này cũng bản lĩnh lắm đấy. Nếu ai có tâm tính không kiên định, bị Lạc Tương Linh dọa một cái thì rất có thể sẽ lộ tẩy thật.
Lạc Tương Linh nói tiếp: “Nhưng điều khiến ta nghi ngờ là ta không tra xét được quá khứ và nhân quả của ngươi, nhưng có thể cảm nhận được sau lưng ngươi có một tồn tại Bất Hủ.”
Quân Tiêu Dao nghe nàng nói thế thì cười lạnh trong lòng. Sao hắn có thể không chuẩn bị gì mà đã đến học phủ Chiến Thần được chứ?
Trước khi đến đây, Quân Tiêu Dao đã sử dụng Thâu Thiên Hoán Nhật Đại Pháp để khiến nhân quả của ác niệm thần linh có liên quan tới mình. Đây cũng là do hắn phòng hờ những cường giả Dị Vực đỉnh cấp kia thăm dò mình. Dù là Chuẩn Bất Hủ hoặc thậm chí là Bất Hủ dò xét hắn thì cũng chỉ có thể biết được hắn có nhân quả với một Bất Hủ thần bí nào đó, khiến bọn họ lầm tưởng rằng vị Bất Hủ này đang che chở cho hắn, che giấu nhân quả của hắn. Thế là những cường giả kia sẽ nể mặt vị Bất Hủ bí ẩn này, không tiếp tục tìm hiểu nữa. Suy cho cùng Dị Vực rất lớn, thậm chí còn lớn hơn Tiên Vực một ít, ắt sẽ có một vài cường giả bí ẩn không muốn bị người ta biết đến.
Chính nhờ sự thông minh cơ trí, chuẩn bị đầy đủ của Quân Tiêu Dao nên hắn mới có thể thong dong đối mặt với tất cả mọi tình huống, ngay cả Chuẩn Bất Hủ cũng dám lừa gạt!
“Lạc Vương tiền bối quá khen rồi.” Quân Tiêu Dao cười cười.
Cửa này tạm thời đã qua. Quân Tiêu Dao không nhịn được thầm cảm thán trong lòng, cuộc đời giống như một vở kịch, tất cả đều dựa vào kỹ thuật diễn xuất.
Hắn khẽ mỉm cười, nói: “Có điều vãn bối hơi tò mò, Lạc Vương tiền bối chưa từng quen biết vãn bối, sao người lại tiến cử vãn bối trở thành Chuẩn Chiến Thần? Chẳng lẽ chỉ vì Hỗn Độn Thể thôi ư?”
Quân Tiêu Dao vừa dứt lời, hắn chợt cảm thấy nhiệt độ trong biệt viện bỗng chốc hạ xuống điểm đóng băng. Gương mặt tinh xảo hoàn mỹ không một tì vết của Lạc Tương Linh không hề có tí cảm xúc nào.
Hay ghê, chạm phải ngòi nổ rồi đấy à?
Ánh mắt Quân Tiêu Dao tối sầm. Hình như Lạc Vương này cũng có một quá khứ không có ai biết.
Bây giờ manh mối duy nhất của Quân Tiêu Dao chính là Lạc Vương này hơi nhạy cảm với từ Hỗn Độn Thể. Nguyên nhân là gì đây?
Thế nhưng Quân Tiêu Dao rất thông minh. Hắn không hỏi tiếp mà chỉ chắp tay nói: “Là do vãn bối mạo phạm.”
“Không sao, nếu ta đã tiến cử ngươi trở thành Chuẩn Chiến Thần, vậy… ngươi có hứng thú trở thành đệ tử của ta không?”
Lời Lạc Tương Linh nói khiến Quân Tiêu Dao khựng lại.
Trở thành đệ tử của nàng ư? Nói thật, Quân Tiêu Dao hoàn toàn không nghĩ tới việc này. Suy cho cùng thì những cổ lão vô thượng của học phủ Chiến Thần thường sẽ không nhận đồ đệ, bọn họ chỉ làm chỗ dựa và trụ cột cho học phủ mà thôi. Chính bản thân bọn họ còn muốn theo đuổi đột phá cảnh giới cao hơn nữa, nào ai có tâm trạng dạy đồ đệ chứ?
Nhưng nói thật thì đối với Quân Tiêu Dao, đồng ý việc này sẽ tốt hơn. Suy cho cùng Lạc Tương Linh là một trong những cổ lão vô thượng của học phủ Chiến Thần. Có nàng làm chỗ dựa sau lưng, Quân Tiêu Dao sẽ càng không cần phải kiêng dè hành động của mình nữa.
Nhưng Quân Tiêu Dao có ranh giới của bản thân. Con đường của hắn chỉ có thể do hắn tự đi mà thôi, từ trước tới nay không ai có tư cách trở thành sư phụ của hắn.
“Đa tạ ý tốt của Lạc Vương tiền bối, nhưng tha thứ cho vãn bối khó lòng nghe theo được.” Quân Tiêu Dao nói.
“Ồ?” Lạc Tương Linh rất bất ngờ.
Nàng là ai chứ? Là một trong những cổ lão vô thượng, Chuẩn Bất Hủ của học phủ Chiến Thần. Có thể nói những đệ tử học phủ bình thường muốn gặp mặt nàng một lần cũng rất khó, chứ đừng nói đến việc trở thành đệ tử của nàng. Thế nhưng Quân Tiêu Dao lại từ chối nàng.
“Con đường của bản thân thì phải tự mình đi mới được, đạo của mình chỉ có bản thân mình biết.” Quân Tiêu Dao nói.
“Ngươi là chàng trai đặc biệt nhất mà ta từng gặp đấy.” Đôi mắt lóng lánh ánh nước của Lạc Tương Linh vô cùng sâu thẳm, có sự cao thâm khó lường của Chuẩn Bất Hủ, lại có nét ngây thơ như không thuộc về con người. Khí chất kỳ lạ này khiến mắt Quân Tiêu Dao lóe sáng, bắt đầu nghi ngờ lai lịch thân phận của Lạc Tương Linh.
Trong lòng hắn lại có ý đồ xấu… À không, là có ý tưởng.
“Mặc dù mình dùng ác niệm của thần linh để ngụy tạo một Bất Hủ bí ẩn, nhưng dù gì vẫn là giả. Nếu thật sự có một Chuẩn Bất Hủ đứng sau làm chỗ dựa cho mình, vậy hành động của mình tại Dị Vực sẽ càng thêm dễ dàng. Vì thế cách duy nhất chính là… tán đổ vị Lạc Vương này?”
Quân Tiêu Dao đang tự hỏi không biết có nên ôm lấy cái đùi thon thả trắng nõn của Lạc Tương Linh, bảo nàng làm chỗ dựa cho mình hay không.
Nói thật, suốt cả chặng đường này, Quân Tiêu Dao chưa từng phải cố gắng theo đuổi bất cứ cô gái nào, phần lớn là các nàng theo đuổi hoặc tự đổ trước hắn. Bản thân Quân Tiêu Dao không muốn làm một chàng trai đểu, nhưng hết cách rồi, sức hấp dẫn của hắn khiến hắn được các cô nàng chào đón vô cùng, đây có thể xem như bị ép trở thành trai đểu.
Rất nhiều người cảm thấy con gái yêu một chàng trai từ cái nhìn đầu tiên là chuyện hơi giả giả, nhưng tiếc là Quân Tiêu Dao lại vô cùng hấp dẫn, đây là chuyện không thể nào tránh được. Nếu có thể, Quân Tiêu Dao cũng muốn mình là một người bình thường không có điểm gì nổi bật, giống như vị thiên tử áo vải Quân Biệt Ly kia vậy.
Còn một điểm nữa, đó chính là toàn bộ tâm tư của Quân Tiêu Dao đều đặt trên việc tu luyện và hưởng thụ, hoàn toàn không có hứng thú với việc kết đạo lữ và thành hôn. Đây cũng là lý do hắn không chủ động theo đuổi những cô gái khác.
Thế nhưng bây giờ hắn đang ở Dị Vực, có một số thời điểm cũng không còn cách nào khác. Bây giờ Quân Tiêu Dao rất cần một nhân vật lớn thật sự đứng sau lưng làm chỗ dựa cho hắn, nếu không thì cái đám đầu trâu mặt ngựa tép riu cứ muốn dò la thân phận và lai lịch sau lưng hắn. Hắn có thể lừa gạt một lúc, nhưng chỉ cần để lộ một ít sơ hở thiếu sót là sẽ bại lộ ngay lập tức.