Chương 1233: Cái gai trong lòng Lạc Tương Linh
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bao nhiêu năm qua nàng đều sống một mình, thế nhưng tại sao bây giờ lại có cảm giác cô đơn? Có lẽ là vì luận đạo cùng Quân Tiêu Dao mang đến cho nàng cảm giác vui vẻ đã lâu chưa từng có.
“Xuống xem thử thôi.”
Cuối cùng Lạc Tương Linh cũng không nhịn được. Nàng muốn biết Quân Tiêu Dao đang làm cái gì.
Bình thường nàng sẽ không ra khỏi biệt viện của mình. Với tu vi Chuẩn Bất Hủ của bản thân, nàng có thể đi tới chỗ Quân Tiêu Dao ở trong chớp mắt mà không bị bất cứ ai phát hiện.
Lạc Tương Linh nhìn thấy Quân Tiêu Dao và Đồ Sơn Quán Quán tựa sát vào nhau, cơ thể gần kề. Quân Tiêu Dao ghé sát vào tai Đồ Sơn Quán Quán, giống như nói thầm gì đó với nàng ta.
Lạc Tương Linh ngơ ngác khi nhìn thấy cảnh tượng ghé tai thầm thì thân mật như vậy.
“Khi ngươi ra chiêu, phải điều động đủ suối nguồn pháp lực trong Linh Hải, eo mã hợp nhất, tập trung năng lượng vào một điểm.”
Quân Tiêu Dao dán vào Đồ Sơn Oản Oản, tay chỉ lên người nàng.
Điểm đến chỗ nào thì chỗ đó của Đồ Sơn Oản Oản đã tê dại. Tuy rằng biết Quân Tiêu Dao đang nghiêm túc chỉ điểm cho mình, nhưng mặt Đồ Sơn Oản Oản vẫn nóng bỏng, đỏ rực.
Đồ Sơn Thuần Thuần bên cạnh nghiến răng, như biến thành một tiểu oán phụ.
“Hừm...”
Quân Tiêu Dao đã nhận ra một tia dị thường, khóe miệng nhếch lên một độ cong không dễ phát hiện.
Quả nhiên nàng ta đã tới sao?
Tuy cảm giác thần hồn của Quân Tiêu Dao nhạy bén, nhưng theo đạo lý cũng không có khả năng nhận thấy Lạc Tương Linh đang đứng trong nơi tối tăm.
Nhưng hắn, khi ở chung với Lạc Tương Linh, cố tình lây dính một ít hương hương nhàn nhạt trên người. Vì thế Lạc Tương Linh cùng hắn luận đạo, tất nhiên cũng sẽ dính một chút mùi hương đó.
Cho nên hiện tại, Quân Tiêu Dao ngửi được chút mùi hương thì có thể kết luận Lạc Tương Linh tới, chỉ là chưa từng hiện thân, mà đang trốn trong bóng tối.
Chỉ sợ Lạc Tương Linh cũng không nghĩ đến, một tia hương khí bị nàng ta xem nhẹ lại làm Quân Tiêu Dao nhận ra sự tồn tại của nàng.
Từ đây có thể nhìn ra, tâm kế của Quân Tiêu Dao thâm sâu đến mức nào.
So sánh với hắn, tuy thực lực của Lạc Tương Linh rất mạnh, nhưng cũng có vẻ đơn thuần.
“Đang chỉ điểm người khác sao?” Lạc Tương Linh lẩm bẩm nói.
Vốn dĩ đây là chuyện thực bình thường, nhưng không biết tại sao, trong lòng Lạc Tương Linh lại có cái gai.
Rất nhỏ, rất nhỏ, nhưng lại thật sự tồn tại.
Thật ra cũng chưa thể nói là ghen, dù sao tốt xấu gì Lạc Tương Linh cũng là Chuẩn Bất Hủ, không phải đại cô nương mới xuân tâm nảy nở, sẽ không dễ dàng động tình như vậy. Càng không thể sinh ra tình cảm với Quân Tiêu Dao trong khoảng thời gian ngắn như vậy, nhiều nhất cũng chỉ ấn tượng tương đối tốt thôi.
Nhưng nhân tính chính là như thế.
Tỷ như một khắc trước, khác phái còn nói chuyện thân mật với ngươi, ngay sau đó trực tiếp thân cận với người khác.
Ngươi sẽ nghĩ như thế nào?
Mặc dù không phải quan hệ yêu đương, cũng cứ cảm thấy có chút không thoải mái đúng không?
Quân Tiêu Dao cũng chỉ nắm chắc điểm này mà thôi.
Tạm thời cứ ngó lơ Lạc Tương Linh một thời gian, sau đó lại làm nàng sinh ra cảm xúc khác thường này. Nếu cả cảm xúc này cũng không có thì căn bản là không có khả năng thành công, cũng có nghĩa là Lạc Tương Linh không có chút cảm giác nào với Quân Tiêu Dao cả.
Nhưng nhìn tình hình trước mắt thì hiển nhiên không phải như vậy.
Lạc Tương Linh im lặng không nói gì, cũng không hiện thân, trực tiếp xoay người rời đi.
Nhận thấy chút mùi hương kia đã tiêu tán, Quân Tiêu Dao trực tiếp buông lỏng Đồ Sơn Oản Oản ra.
“Công tử, chỉ điểm chi ta thêm một chút đúng không.” Đồ Sơn Oản Oản cũng học được giọng điệu làm nũng.
“Oản Oản tỷ, tỷ quá đáng!” Đồ Sơn Thuần Thuần bĩu cái môi hồng nhuận ra, làm nũng vốn là đặc quyền của nàng.
“Tu luyện dựa theo lời ta nói là được.” Quân Tiêu Dao cười lắc lắc đầu.
Chỉ sợ bản thân Đồ Sơn Oản Oản cũng không biết, nàng chỉ là công cụ trong mắt Quân Tiêu Dao mà thôi.
Mà trên con đường nhỏ bên ngoài lầu các, Vân Tiểu Hắc đang nắm Thiên Vũ Mã mà chờ đợi.
Nắm tay siết mạnh, khớp hàm đã nghiến chặt.
Thỉnh thoảng Đồ Sơn Oản Oản phải cưỡi Thiên Vũ Mã đi đến chỗ Quân Tiêu Dao để luận bàn.
Cảm giác này giống như mỗi ngày nhìn nữ thần đi vào phòng người khác vậy. Tuy rằng không có liên quan gì đến hắn, nhưng Vân Tiểu Hắc cứ cảm giác đầu mình xanh lè.
Tứ công chúa cao quý vô song trước mặt mình lại giống như liếm cẩu, cứ thỉnh thoảng lại tới tìm Quân Tiêu Dao.
“Nếu ta có đủ sức mạnh, nếu ta có thể đánh bại Hỗn Độn Thể kia ngay trước mặt công chúa điện hạ...”
Vân Tiểu Hắc siết chặt nắm tay.
Nếu thực lực của hắn ta đủ mạnh thì có thể đánh bại Hỗn Độn Thể, được Đồ Sơn Đế Tộc coi trọng, vậy thì Đồ Sơn Oản Oản nhất định cũng nhìn hắn với con mắt khác xưa.
Yếu chính là nguyên tội!
“Trở về đi...” Trong đầu Vân Tiểu Hắc lại truyền đến ma âm kia.
“Cấm địa, Phong Ma Trủng, đi tìm sức mạnh thuộc về ngươi...”
“Phong Ma Trủng?” Vân Tiểu Hắc kinh ngạc.
Đó là một cấm địa tuyệt đối trong đại châu của Đồ Sơn Đế Tộc, ít dấu chân người.
“Rốt cục trong cơ thể ta có bí mật gì?”
Cho dù Vân Tiểu Hắc ngu ngốc thì cũng biết, trong cơ thể mình có sức mạnh nào đó không muốn ai biết.
Hắn vuốt bụng mình, cảm giác ấn ký ngôi sao sáu cánh hắc ám kia đang nóng cháy lên.
“Đại hội chiêu thân là cơ hội duy nhất của ta, nếu có được sức mạnh, đánh bại Hỗn Độn Thể ở đại hội, vậy công chúa điện hạ...”
Trong mắt Vân Tiểu Hắc lộ ra một tia kiên quyết, hắn ta tuyệt đối sẽ không chắp tay nhường nữ thần trong lòng mình cho kẻ khác!
...
Thời gian qua đi từng ngày, càng ngày càng nhiều thiên kiêu hội tụ ở Chiến Thần Học Phủ.
Có tin tức truyền đến, hình như chốn biên hoang lại có động tĩnh.
Trong khoảng thời gian gần đây, có lẽ Chiến Thần Học Phủ muốn phái người đi đến biên hoang rèn luyện, tranh phong với yêu nghiệt của Cửu Thiên Tiên Viện, cho nên trên dưới toàn bộ Chiến Thần Học Phủ đều đang nắm chặt thời gian mà tu luyện.
Cũng có tin tức truyền ra, một số Đế Tử Thiên Nữ ngủ say sắp sửa thức tỉnh. Đến lúc đó cũng tới học phủ, sau đó đi đến biên hoang.
Nói ngắn lại, một bầu không khí mưa gió sắp đến đang lan tràn, kế tiếp có thể sẽ có cuộc đại chiến tàn khốc bùng nổ.
Đến lúc đó ở biên hoang sẽ không giống đánh mấy trận nhỏ lẻ như thế giới Thần Khư.
“Biên hoang sao, đến lúc đó, hẳn sẽ tiếp xúc với bên Tiên Vực.”
“Nghịch Quân Thất Hoàng, đám người Cổ Đế Tử, Long Dao Nhi, Vũ Hóa Vương còn sống tự tại hay không?”