Chương 1240: Đứng đầu Thập Đại Thiên Vương
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ánh mắt Quân Tiêu Dao rất hà khắc, người có tư cách trở thành tùy tùng của hắn, tất nhiên có điểm đặc thù vượt xa người thường.
Đến lúc này, Quân Tiêu Dao đã có tổng cộng năm tùy tùng gồm Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Vong Xuyên, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, Tô Hồng Y.
Nhìn Tô Hồng Y thành kính quỳ xuống đất trước mặt, Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói: “Đứng lên đi.”
“Thưa vâng.” Tô Hồng Y đứng dậy.
Tuy rằng trên người nàng vẫn dơ bẩn, váy đỏ rách tung toé, vết sẹo quỷ dị trên mặt và trên người cũng không hoàn toàn biến mất.
Nhưng khí chất lạnh thấu xương như gió lạnh kia và sự lãnh khốc hạ gục Nguyệt Đại Tiên Tử trong nháy mắt vừa rồi lại làm tất cả thiên kiêu ở đây đều im lặng, không dám khinh thường thiếu nữ dơ bẩn này nữa.
Nhận thấy rất nhiều ánh mắt kiêng kị, sợ hãi, sợ hãi chung quanh, cảm giác trong lòng Tô Hồng Y thực phức tạp.
Từ người người phỉ nhổ, đến ai cũng sợ hãi, Quân Tiêu Dao ban cho nàng tân sinh xưa nay chưa từng có.
Cho dù Quân Tiêu Dao không gieo nô ấn cho Tô Hồng Y, nhưng Tô Hồng Y cũng toàn tâm toàn ý trung thành với Quân Tiêu Dao.
Không khí toàn trường hơi đọng lại, dù sao cũng có một vị kiêu nữ Chuẩn Đế Tộc chết thảm đương trường.
Nếu những người khác ra tay, vậy tất nhiên Lam Nguyệt Tộc sẽ không bỏ qua.
Nhưng nếu là Quân Tiêu Dao, Lam Nguyệt Tộc tuyệt đối sẽ không vì một Nguyệt Đại Tiên Tử mà làm khó dễ Quân Tiêu Dao.
Dù sao hiện tại Quân Tiêu Dao không phải lẻ loi một mình, phía sau hắn còn có học phủ Cổ Lão Vô Thượng.
Mà đúng lúc này, một giọng nói thản nhiên mang theo chút khiêu khích vang lên.
“Chậc chậc chậc, trăm nghe không bằng một thấy, nghe đồn Hỗn Độn Thể bá đạo vô song, hiện giờ gặp mặt, quả nhiên không sai.”
“Tùy tiện vung tay đã hạ lệnh diệt sát thiên kiêu Chuẩn Đế Tộc.”
Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt toàn trường đều chuyển qua.
“Hắn tới.” Ly Cửu Minh thầm nói.
Nơi xa, một người trẻ tuổi tuấn mỹ áo lam tóc xanh giẫm lên hư không mà đến.
Ở dưới chân hắn, nhiều đóa bỉ ngạn hoa màu lam nở rộ, hóa thành nhịp cầu kéo dài đến.
Người trẻ tuổi áo lam này cứ giẫm lên cây cầu Bỉ Ngạn màu lam mà đến, chậm rãi dạo bước, khí độ thong dong.
“Là Bỉ Ngạn Vương Tử của nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa!”
“Ghê gớm, vị này chính là đứng đầu của Thập Đại Thiên Vương!”
Bỉ Ngạn Vương Tử xuất hiện lập tức khơi dậy gợn sóng trong toàn trường. Ánh mắt rất nhiều người còn di chuyển qua lại giữa Quân Tiêu Dao và Bỉ Ngạn Vương Tử.
Tuy trước đó hai người này cũng không có xung đột, nhưng khi Quân Tiêu Dao đối phó Ly Cửu Minh, từng nói ra vài lời làm thấp đi Thập Đại Thiên Vương.
Cái gì đừng để hắn cho rằng Thập Đại Thiên Vương đều cùi bắp, câu này cũng bao gồm cả Bỉ Ngạn Vương Tử trong đó.
Mà mọi người đều biết, Bỉ Ngạn Vương Tử trái tính trái nết, cực kỳ kiêu ngạo, coi bản thân là trung tâm.
Bởi vì hắn ta có chỗ dựa là Bỉ Ngạn Đế Tộc, cho nên không kiêng nể gì.
Địa vị cũng không thua kém thiếu chủ Đế Tộc Ly Cửu Minh quá nhiều.
Lấy tính cách của Bỉ Ngạn Vương Tử, hiển nhiên trong lòng sẽ có chút khó chịu.
“Ngươi chính là đứng đầu Thập Đại Thiên Vương?” Quân Tiêu Dao cũng đánh giá Bỉ Ngạn Vương Tử một chút.
Khí tức thật sự không yếu.
“Hỗn Độn Thể Ngọc Tiêu Dao, năm người trong Thập Đại Thiên Vương đều thua ngươi, thật sự là khiến người ta mở rộng tầm mắt.” Giọng điệu của Bỉ Ngạn Vương Tử mang theo chút nghiền ngẫm.
Hắn ta cũng không phải loại tiểu vai ác ngốc nghếch bạo nộ, trong đôi mắt hơi nheo lại của hắn ta mang theo một tia xem kỹ và lãnh quang.
Hắn ta đang suy đoán nghiền ngẫm rốt cục thực lực chân chính của Quân Tiêu Dao mạnh đến mức nào.
“Bản công tử không cảm thấy là ta quá mạnh.” Quân Tiêu Dao cũng rất thong dong, thản nhiên mà chống đỡ.
Ngụ ý là kiểu tử của Thập Đại Thiên Vương quá yếu.
“Ai, Tiêu Dao huynh quá khiêm nhượng, ngươi là nhân vật lấy chuẩn chí tôn chi cảnh nghịch sát một chí tôn, làm chấn động mười đại châu.” Bỉ Ngạn Vương Tử cười cười, rất có cảm giác tiếu diện hổ.
Nghe cuộc đối thoại của hai người, mười mấy vạn thiên kiêu toàn trường đều đang chú ý.
Không có xung đột kịch liệt gì, ngược lại có cảm giác tiếu lí tàng đao, đối chọi gay gắt.
“Cho nên ngươi có muốn thử một chút sao?” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Hắn muốn coi Bỉ Ngạn Vương Tử là điểm đột phá, tìm được manh mối phía nhất tộc Bỉ Ngạn.
“Hôm nay là Thiên Tuyển Thịnh Hội, ta chủ yếu tới để thu tùy tùng.” Bỉ Ngạn Vương Tử cười nói.
Nghe đến đó, rất nhiều người đều âm thầm tiếc nuối vì không nhìn thấy được một trận chiến xuất sắc.
Cũng có rất nhiều người cho rằng, Bỉ Ngạn Vương Tử đang e dè trước Quân Tiêu Dao, dù sao gã cũng là một Hỗn Độn Thể từng chém giết chí tôn.
Đổi lại là những Đế Tử Thiên Nữ trầm miên, phỏng chừng cũng phải hết sức đề phòng.
Quân Tiêu Dao hơi nheo mắt lại, hắn đang chờ đợi.
Tiếp đó, Bỉ Ngạn Vương Tử cũng chọn lựa vài tùy tùng có thiên phú thực lực bối cảnh đều không yếu, cũng không kém hơn Nguyệt Đại Tiên Tử quá nhiều.
Đương nhiên không thể so sánh với Tô Hồng Y liền.
Tô Hồng Y là hoàng kim mai một trong lớp cát, bị Quân Tiêu Dao khai quật ra được.
Rất nhiều thiên kiêu còn lại cũng muốn làm tùy tùng của Quân Tiêu Dao, nhưng Quân Tiêu Dao vẫn luôn làm lơ, không tiếp tục chọn ai nữa.
Sau khi chọn lựa xong tùy tùng, Bỉ Ngạn Vương Tử quét mắt về phía mấy người này và nói.
“Các ngươi phải biết, ta ghét nhất chính là cái gì, là phản bội.”
“Chúng ta nhất định trung thành đi theo đại nhân.” Các tùy tùng đó đều chắp tay nói.
“Rất tốt, nhưng kế tiếp, ta muốn các ngươi biết được kết cục của kẻ phản bội là như thế nào.”
“Chẳng những là các ngươi, còn có mọi người ở đây, các ngươi phải biết phản bội một chủng tộc, phản bội thế giới của chúng ta sẽ có kết cục gì!”
Khi tiếng nói của Bỉ Ngạn Vương Tử vừa dứt thì phía chân trời nơi xa có tiếng ầm ầm vang lên.
Chín con kên kên bạch cốt lôi kéo một chiếc xe tù bay tới, trong xe có nhốt một thiếu nữ váy áo nhiễm máu.
Thân thể thiếu nữ tinh tế, tóc dài đen nhánh như thác nước, trên mặt có đeo một cái mặt nạ quỷ diện, tứ chi mảnh khảnh, quấn lấy băng vải nhiễm máu.
Cả người nhìn có vẻ cực kỳ suy yếu, đã bị thương nặng và bị tra tấn.
Quân Tiêu Dao liếc nhìn một cái.
Người này chính là Huyền Nguyệt.