Chương 1250: Quyết tâm của Vân Tiểu Hắc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Công chúa điện hạ, như vậy đáng giá sao?” Vân Tiểu Hắc nhịn không được mà nói.
Theo lý thuyết, hắn không có lá gan dám chủ động nói chuyện với Đồ Sơn Oản Oản, nhưng hắn thật sự nhìn không được.
Đồ Sơn Oản Oản hơi ngơ ra, hiển nhiên cũng không nghĩ tới Vân Tiểu Hắc sẽ nói ra lời này.
Nàng lộ ra một ý cười nhợt nhạt và nói: “Tiểu Hắc, ngươi hoàn toàn không biết, luận bàn với công tử có thu hoạch như thế nào.”
“Cho dù chỉ được hắn một chỉ điểm một chút thì thực lực của ta cũng có tiến bộ rất lớn.”
“Thật sự chỉ vì tăng lên thực lực sao?” Vân Tiểu Hắc thầm cắn răng mà hỏi.
Hắn ta cũng không biết, tại sao mình lại có dũng khí nói ra lời này.
Đôi má Đồ Sơn Oản Oản ửng hồng, ánh mắt có chút mơ hồ mà nói: “Chứ... Chứ không thì thế nào, nếu nói thích cũng quá...”
Đồ Sơn Oản Oản không nói thêm gì nữa. Nhưng vẻ mặt ấy quả thực như dáng vẻ thiếu nữ tư xuân.
“Công chúa điện hạ, tiểu nhân vẫn cứ cảm thấy Hỗn Độn Thể kia có chút không thích hợp, nói không chừng là có mưu đồ khác với tiểu thư.” Vân Tiểu Hắc nói.
Hắn muốn đánh thức Đồ Sơn Oản Oản, để nàng đừng hãm sâu tiếp nữa. Ai ngờ ý cười trên mặt Đồ Sơn Oản Oản lập tức tắt đi, mày liễu nhăn lại, hình như có chút tức giận.
“Tiểu Hắc, nể tình ngươi làm mã phu của ta nhiều năm, lần này ta cảnh cáo ngươi, cũng là lần duy nhất.”
“Ta không cho phép kẻ nào nói xấu sau lưng công tử, nếu có lần sau thì ngươi đừng làm mã phu của ta nữa.”
Vừa dứt lời, Đồ Sơn Oản Oản lạnh mặt, một mình cưỡi lên Thiên Vũ Mã rồi rời đi.
“Công chúa điện hạ...!” Sắc mặt Vân Tiểu Hắc trắng bệch, môi cũng đang run rẩy.
Hắn ta chỉ thiện ý nhắc nhở một chút thôi mà Đồ Sơn Oản Oản lại tức giận như vậy. Phải biết rằng, tính cách của Đồ Sơn Oản Oản ngay thẳng, ngày thường rất ít tức giận.
Đối đãi với hắn cũng không đánh chửi giống như nô bộc, ngược lại còn rất sang sảng thân hòa. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Vân Tiểu Hắc ái mộ Đồ Sơn Oản Oản.
Nhưng hiện tại thì sao?
Hắn ta chỉ hơi nghi ngờ Quân Tiêu Dao một chút thôi mà Đồ Sơn Oản Oản liền lạnh nhạt với hh như vậy.
Trái tim Vân Tiểu Hắc rất đau, đau như sắp nứt ra. Đôi mắt hắn ta như bị hắc ám nhuộm dần, lộ ra một tia ghen ghét và oán ý khắc cốt ghi tâm.
Ban đầu ht còn không hoàn toàn hạ quyết tâm. Nhưng hiện tại, Vân Tiểu Hắc đã quyết định, hắn ta phải rời khỏi Đồ Sơn Oản Oản, đi đến Phong Ma Trủng!
Hắn muốn cởi bỏ bí mật của bản thân, trở thành chí cường giả!
“Oản Oản, nàng nhất định sẽ trở thành nữ nhân của ta.”
“Còn tên Hỗn Độn Thể kia, ta muốn ngươi phải trả giá đắt!”
Trong mắt Vân Tiểu Hắc lộ ra kiên quyết, xoay người rời đi.
Thời gian trôi đi từng chút một, khi mâu thuẫn ở chiến sự biên hoang tăng lên, một luồng khí tức như mưa gió sắp kéo đến cũng đang tràn ngập.
Đương nhiên, so với Tiên Vực thì hiển nhiên sinh linh dị vực rất có tự tin với phe của mình. Bọn họ không coi đây là làm một trận chiến tranh, mà trở thành một buổi săn bắt.
Một buổi đi săn thiên kiêu Tiên Vực săn thú!
Rất nhiều thiên kiêu đệ tử trong Chiến Thần Học Phủ đều đang xoa tay hầm hè, nóng lòng muốn thử, chuẩn bị đi đến biên hoang.
Mà trong khoảng thời gian này cũng lục tục có một ít tin tức truyền ra. Một phần thiên kiêu tuyệt đại, Đế Tử Thiên Nữ của Bất Hủ Đế Tộc đang lần lượt được thức tỉnh.
Dù sao trong lần rèn luyện này, phía Tiên Vực sẽ có thiên kiêu cấp Chủng Tử hiện thân. Cho nên bên này cũng cần một ít Đế Tử Thiên Nữ đứng ta.
Đương nhiên, rất nhiều người coi trọng lần rèn luyện này còn có một nguyên nhân. Có khả năng trong lần này sẽ ban cho người có biểu hiện ưu tú nhất phong hào chiến thần.
Đây chính là danh hiệu quang vinh chí cao vô thượng nhất trong thế hệ trẻ dị vực, đủ để khn vô số thiên kiêu điên cuồng.
Hơn nữa dị vực vốn dĩ đã có khí tức thượng võ dày đặc, cân nặng của phong hào chiến thần càng nặng. Nếu có thể lấy được thì ngày sau đi đến nơi nào trong dị vực cũng sẽ được tứ phương tôn kính.
Mà trong bầu không khí này, một tin tức mang tính nổ mạnh truyền ra.
Đế Tử của Ma Cật Đế Tộc thức tỉnh, sẽ đánh một trận với Hỗn Độn Thể ở Chiến Thần Sơn.
Tin tức này như hòn đá tảng rơi vào đại dương mênh mông, nhấc lên sóng gió động trời. Có thể nói là sự kiện lớn nhất trước khi đi đến biên hoang.
Danh vọng hiện giờ của Quân Tiêu Dao là không cần nhiều lời, từ khi hiện thế chưa bao giờ thua.
Mà thực lực của Ma Cật Đế Tử thuộc Ma Cật Đế Tộc cũng không phải dạng vừa, đây là chí tôn trẻ tuổi chân chính.
Đây không phải là chí tôn cấp bậc như chí tôn lão bộc đi theo bên cạnh Ly Cửu Minh, mà là thiên kiêu chí tôn chân chính!
Hai người đều là chí tôn, nhưng lại có khác biệt bản chất!
Có thể nói trận chiến này càng thu hút lòng người hơn trận chiến trước đó giữa Quân Tiêu Dao và Ly Cửu Minh. Bởi vì trước kia hai người cùng là chuẩn chí tôn cảnh.
Mà hiện tại là cuộc chiến giữa chí tôn và chuẩn chí tôn.
“Các ngươi nói, Hỗn Độn Thể có ứng chiến không?”
“Ta cảm thấy không thể nào, Ma Cật Đế Tử cũng không phải là loại chí tôn bình thường, cho dù là trong cấp bậc chí tôn thì thực lực của hắn cũng cực mạnh.”
“Cứ xem Hỗn Độn Thể đáp lại như thế nào, nếu không ứng chiến thì tên tuổi Chuẩn Chiến Thần không khỏi có chút hư danh.”
“Cũng không phải, chí tôn và chuẩn chí tôn vốn không thuộc về một cấp bậc.”
Trong lúc rất nhiều thiên kiêu Chiến Thần Học Phủ chú ý việc này thì Quân Tiêu Dao đã đáp lại.
Chỉ có một chữ.
“Duẫn.”
Chữ này vừa vang lên, có thể nói đã khiến tất cả mọi người không tin nổi.
Hàm ý mà từ “Duẫn” này này biểu đạt không chỉ là đồng ý, mà còn có ý tiếp nhận khiêu chiến.
Ma Cật Đế Tử chỉ là một người khiêu chiến.
Mà Quân Tiêu Dao như người bảo vệ vương vị.
Giữa hai bên đã xuất hiện cao thấp.
Quân Tiêu Dao đã đặt mình ở lập trường đứng trên, đáp ứng khiêu chiến của kẻ đứng dưới.
Điều này khiến tứ phương kinh ngạc.
“Hỗn Độn Thể thật sự không để Bất Hủ Đế Tộc Đế Tử vào mắt sao?”
“Trâu bò, đến lúc đó ta nhất định phải đi đến Chiến Thần Sơn xem cuộc chiến!”
Chuyện này ngược lại càng thêm khơi dậy hứng thú của mọi người. Cho dù là một ít trưởng lão của Chiến Thần Học Phủ cũng cảm thấy hứng thú, đến lúc đó sẽ đi đánh giá.
...