Chương 1249: Chiến thần đầu tiên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ma Cật Đế Tử, đánh một trận trên Chiến Thần Sơn?” Quân Tiêu Dao lộ ra chút suy tư.
Hắn biết Ma Cật Đế Tử, đó là một trong những Thất Tiểu Đế của dị vực, thực lực bất phàm. Trước kia vẫn luôn trầm miên.
Mà mục đích Ma Cật Đế Tử muốn đánh một trận với hắn, Quân Tiêu Dao cũng đã nghĩ tới.
Thứ nhất là vì hắn mang năng lực miễn dịch pháp lực. Mà thần thông bản mạng của Ma Cật Đế Tộc chính là miễn dịch pháp lực. Chỉ dựa vào nguyên nhân này, Ma Cật Đế Tộc không khả năng không quan tâm đến Quân Tiêu Dao.
Mà nguyên nhân thứ hai tất nhiên là vì, Ma Cật Đế Tử xuất thế, cần một chiến tích kinh người để củng cố thanh danh và địa vị của mình.
Quân Tiêu Dao chính là thiên kiêu tuổi trẻ nổi bật nhất mười đại châu dị vực hiện giờ, tất nhiên là một khối đá mài dao tốt nhất.
Có thể nói, chiêu này của Ma Cật Đế Tử vừa có thể tạo nên uy danh cho mình, vừa tra xét nguyên nhân hắn có được miễn dịch pháp lực.
“Tiêu Dao tiểu hữu, ngươi không thể lơ là, Ma Cật Đế Tử kia có thực lực bất phàm.”
“Hơn nữa hắn chọn nơi như Chiến Thần Sơn là có thâm ý.” Mộ lão nói.
Hiện giờ Quân Tiêu Dao là Chuẩn Chiến Thần được điều động nội bộ của Chiến Thần Học Phủ. Mà Ma Cật Đế Tử lại chọn đánh một trận ở Chiến Thần Sơn với hắn.
Có thể thấy được, nếu Quân Tiêu Dao thua thì tên tuổi Chuẩn Chiến Thần không khỏi có chút buồn cười.
“Chiến Thần Sơn ở đâu?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Chiến Thần Sơn ở sâu trong học phủ của ta, chính là nơi phong binh năm đó của chiến thần đầu tiên.” Mộ lão đạo.
“Chiến thần đầu tiên, nơi phong binh?” Quân Tiêu Dao tò mò lặp lại.
“Không sai, phong hào chiến thần trong thế hệ trẻ thế giới chúng ta chính là noi theo danh hào của vị chiến thần đầu tiên kia.”
“Nghe đồn chiến thần đầu tiên có diệt thế chi uy, từng là ác mộng của Tiên Vực.”
“Nhưng cuối cùng, chiến thần đầu tiên phong binh, cắm binh khí của ngài là Thần Khấp Chiến Kích lên một đỉnh núi, đó chính là Chiến Thần Sơn.”
“Mà từ đó đến bây giờ, chưa có ai có thể rút chuôi Thần Khấp Chiến Kích này ra, cho dù là Chuẩn Bất Hủ cũng không được.”
Lời nói của Mộ lão cũng làm Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt suy tư.
Chiến thần đầu tiên kia cũng khá thú vị. Ngọn nguồn phong hào chiến thần hiện giờ là có từ chiến thần đầu tiên ấy.
“Diệt thế chi uy, chẳng lẽ...” Trong lòng Quân Tiêu Dao có phỏng đoán nào đó.
Hắn theo bản năng mà nhìn xuống tay của mình.
Nếu ấn ký ngôi sao sáu cánh hắc ám kia hiện ra thì nhất định sẽ càng chấn động hơn cả Hỗn Độn Thể.
“Tiêu Dao, ngươi yên tâm, cho dù là Ma Cật Đế Tộc thì cũng không thể xằng bậy ở Chiến Thần Học Phủ.” Lạc Tương Linh quan tâm nói.
Nàng sợ Ma Cật Đế Tộc sẽ mang đến cho Quân Tiêu Dao áp lực tâm lý rất lớn.
“Tương Linh, đa tạ ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.
Mộ lão bên cạnh cũng nheo mắt, ánh mắt kinh nghi mà di chuyển qua lại giữa hai người họ. Quan hệ giữa họ tốt như vậy từ khi nào?
Xưng hô cũng thân thiết như thế?
Chẳng lẽ thật sự như lời đồn ngoại giới, Lạc Vương trâu già muốn gặm cỏ non sao?
Đương nhiên, Mộ lão rất thức thời, tất nhiên lão sẽ không lắm lời mà nói thêm cái gì, chỉ có thể mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
“Cũng đa tạ Mộ lão nhắc nhở, việc này ta sẽ để trong lòng.” Quân Tiêu Dao gật đầu nói.
“Đúng rồi, còn có một việc phải nói cho ngươi, chiến sự biên hoang bùng nổ, cuộc rèn luyện biên hoang thuộc về các ngươi cũng sắp tới.”
“Cũng không thể khinh thường phe Tiên Vực được, nơi đó xuất hiện rất nhiều yêu nghiệt, tỷ như Thiên Tử Quân gia, Đế Nữ Tiên Đình… còn có các đại cổ tộc, Hoang Cổ thế gia.” Mộ lão nhắc nhở.
“Ta đã rõ.” Quân Tiêu Dao nói.
Có thể gặp lại những hình bóng quen thuộc đó, hắn thật gấp không chờ nổi.
Sau khi Mộ lão rời đi, Quân Tiêu Dao tiếp tục nán lại chỗ Lạc Tương Linh.
Còn về Ma Cật Đế Tử, Quân Tiêu Dao không quá để trong lòng. Mặc dù Ma Cật Đế Tử kia là chí tôn, Quân Tiêu Dao cũng không để bụng chút nào. Hắn càng để ý lời nhắc nhở đánh dấu vừa rồi của hệ thống vang lên trong đầu.
Rốt cục ở Chiến Thần Sơn có thể đánh dấu thứ tốt gì?
Đây mới là chuyện Quân Tiêu Dao để ý.
Thời gian qua đi từng ngày.
Ở bên kia.
Đồ Sơn Oản Oản cũng thường xuyên muốn đi tìm Quân Tiêu Dao luận bàn, kết quả lần nào cũng không tìm thấy người.
“Tiêu Dao công tử còn chưa trở về sao?” Đồ Sơn Oản Oản rất thất vọng.
“Oản Oản tỷ, ta cảm thấy ngươi nên trở về Đồ Sơn, sau đó thành thành thật thật chờ đợi đại hội chiêu thân mở ra.” Đồ Sơn Thuần Thuần nhất bổn đứng đắn nói.
“Ngũ muội, ngươi đang giữ của à?”
Đồ Sơn Oản Oản vươn tay ngọc ra, nhéo đôi má tròn tròn của Đồ Sơn Thuần Thuần rồi kéo thành các loại hình dạng kỳ quái.
“Oản Oản tỷ, người ta đang nói thật, có lẽ Thuần Thuần đã thật sự tìm được chân mệnh thiên tử.” Đồ Sơn Thuần Thuần nghiêm túc nói.
Đồ Sơn Oản Oản hơi sửng sốt, sau đó cười cười và nói: “Vậy làm sao bây giờ, hình như Tứ tỷ cũng có cảm giác với công tử.”
“A a a, ta không cho!”
Đồ Sơn Thuần Thuần xù lông, mái tóc bạc như tơ lụa dựng hết cả lên.
“Ha ha, nói không chừng say này dẫn công tử trở về đồ sơn, đại tỷ ba người các nàng cũng sẽ vừa ý.” Đồ Sơn Oản Oản trêu ghẹo.
“Không được, tiên sinh sẽ bị ép khô!” Đồ Sơn Thuần Thuần sốt ruột.
Một mình nàng độc chiếm còn không kịp, còn muốn chia làm năm phân, vậy sao được?
Hơn nữa năm tỷ muội cùng xong lên thì ai chịu nổi?
Nói không chừng cuối cùng đến phiên Đồ Sơn Thuần Thuần nàng thì đã không còn một giọt.
Sau khi trêu cợt Đồ Sơn Thuần Thuần một hồi, Đồ Sơn Oản Oản cũng phải đi về.
Ở cửa, Vân Tiểu Hắc đang giữ Thiên Vũ Mã mà chờ đợi.
“Hỗn Độn Thể kia có tài đức gì...” Ánh mắt Vân Tiểu Hắc thật âm u.
Gần đây Đồ Sơn Oản Oản thường xuyên đến, muốn gặp mặt Quân Tiêu Dao, kết quả Quân Tiêu Dao luôn không ở. Điều này làm Vân Tiểu Hắc cảm thấy ghen ghét đến mức vặn vẹo.
Đối với hắn ta mà nói, Đồ Sơn Oản Oản là người có thể nhìn thấy nhưng không với tới được, mà Quân Tiêu Dao lại lười phản ứng, ném nàng ra sau đầu, chênh lệch này quá lớn.
“Tiểu Hắc, chúng ta trở về đi.”
Đồ Sơn Oản Oản đi tới, trên mặt cũng có chút thất vọng.