Chương 1270: Xuất chinh biên hoang, đầu danh trạng của dị vực
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tiếng chuông như hồng chung đại lữ vang lên.
Đó là tiếng chuông chiến tranh của Chiến Thần Học Phủ bị gõ vang, có nghĩa là Chiến Thần Học Phủ sắp sửa xuất chinh.
“Rốt cuộc cũng chờ tới cuộc rèn luyện biên hoang này, ta đã cảm thấy gấp không chờ nổi!”
“Thật muốn nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của những con kiến Tiên Vực kia.”
“Hỗn Độn Thể đại nhân xuất thế, còn là một trong những Diệt Thế Lục Vương, trong kỷ nguyên này, thế giới của chúng ta nhất định có thể công phá biên quan, chiếm lĩnh Tiên Vực!”
Bốn phương tám hướng Chiến Thần Học Phủ vang lên rất nhiều tiếng thét dài.
Thiên kiêu của các đại vương tộc, vương tộc đứng đầu, Chuẩn Đế Tộc, thậm chí Đế Tộc đều hóa thành từng quang hồng mà bay lên trời.
Bởi vì Quân Tiêu Dao nên sĩ khí của Chiến Thần Học Phủ dâng cao.
Các kiêu tử cấp Thập Đại Thiên Vương như Bỉ Ngạn Vương Tử, Ly Cửu Minh, Bồ Yêu, Kim Triển cũng hiện thân, chẳng qua sắc mặt bọn họ đều không quá đẹp.
Trước kia, bọn họ là tiêu điểm tầm mắt của mọi người. Kết quả hiện tại, Quân Tiêu Dao còn chưa hiện thân mà đã đoạt đi tất cả quang huy.
“Sao lại có một yêu nghiệt như vậy xuất hiện, quá không bình thường.” vẻ mặt Bỉ Ngạn Vương Tử thật lạnh nhạt.
Hắn ta cứ cảm giác sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao quá kỳ quái, sao trước kia chưa bao giờ nghe nói đến loại yêu nghiệt tuyệt thế này. Cứ như đột nhiên ra đời.
Nhưng hiện tại, nhân khí của Quân Tiêu Dao quá cao, cả Bất Hủ Đế Tộc cũng phải tranh giành vỡ đầu để kéo người.
Hiển nhiên không ai chịu nghe sự nghi ngờ này của hắn ta.
“Yên tâm, trong hành trình biên hoang lần này, hắn có thể tồn tại trở về không còn chưa xác định được.” Ly Cửu Minh cười lạnh và nói.
“Ý của ngươi là...” Đám người Bồ Yêu quay qua nhìn.
“Hiện tại hẳn Tiên Vực đã biết được tin tức về hắn, các ngươi cho rằng Tiên Vực sẽ mặc kệ hắn trưởng thành tiếp hay sao?” Ly Cửu Minh nói.
“Quả thật, nói không chừng Tiên Vực sẽ phát động hành động trảm thủ.” Bồ Yêu khẽ gật đầu.
Cái gọi là hành động trảm thủ chính là khi hai giới đại chiến, một đám tinh anh được phái ra để chém giết thiên kiêu yêu nghiệt của kẻ địch, bóp chết hắn ta trước kia trưởng thành.
Phía Tiên Vực gọi là trảm thủ vệ.
Bên Dị vực thì gọi là người săn thú.
Tuy rằng xưng hô có khác biệt, nhưng ý nghĩa đều giống nhau.
Có thể đoán ra, nếu tin tức về Quân Tiêu Dao truyền tới Tiên Vực thì tuyệt đối sẽ bị Tiên Vực nhằm vào. Đến lúc đó, cho dù Quân Tiêu Dao mạnh đến mấy, cũng sẽ có nguy hiểm.
“Hy vọng như thế đi.” Bỉ Ngạn Vương Tử nói.
Tuy rằng thân phận Diệt Thế Lục Vương này của Quân Tiêu Dao cực kỳ quan trọng với dị vực. Nhưng bọn họ không muốn tương lai Quân Tiêu Dao trở thành Bất Hủ chi vương.
Lúc này, bốn phương tám hướng bỗng ồn ào lên, đám người Bỉ Ngạn Vương Tử nhìn lại, sắc mặt trầm xuống.
Là Quân Tiêu Dao và Tô Hồng Y hiện thân.
“Tham kiến chiến thần!”
“Ra mắt đại nhân!”
“Chiến thần Hỗn Độn vạn tuế!”
Rất nhiều Chiến Thần Đệ tử học phủ đều hoan hô, chiêm ngưỡng Quân Tiêu Dao với ánh mắt vô cùng cuồng nhiệt và sùng kính, chắp tay bái kiến.
Còn có người đặt danh hiệu Hỗn Độn chiến thần cho Quân Tiêu Dao, chính là kết hợp giữa Hỗn Độn Thể và phong hào chiến thần.
“Hỗn Độn chiến thần, xưng hô trẻ trâu quá vậy.” Nghe được tiếng hô như sóng triều chung quanh, trong lòng Quân Tiêu Dao nhàn nhạt phun tào một câu.
Nhưng nếu cuối cùng chân tướng bại lộ, Hỗn Độn chiến thần, Diệt Thế Lục Vương mà bọn họ vô cùng tôn sùng lại là người của Tiên Vực thì không biết tam quan của bọn họ có sụp đổ hay không?
Đương nhiên, đây cũng là chuyện sau đó, Quân Tiêu Dao sẽ không trực tiếp trở lại Tiên Vực từ biên hoang. Bởi vì còn chưa tìm kiếm rõ chuyện về Hồn Thư, nhất tộc Bỉ Ngạn và tin tức của phụ thân.
Mặt khác, nghiệp lớn truyền giáo còn phải tiếp tục. Còn có Chuẩn Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai còn đang ấp ủ lột xác ở Thiên Mộ.
Nếu Quân Tiêu Dao phải trở về Tiên Vực thì tất nhiên phải trở về bằng tư thái cường thịnh, hoàn mỹ, cường thế nhất.
Đến lúc đó, Hỗn Độn Thể kết hợp với Chuẩn Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai thì hỏi còn ai có thể chống lại?
“Kiên nhẫn, còn cần nằm vùng một thời gian, không vội, còn có nơi không thể nói phải điều tra.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Hắn mơ hồ cảm thấy, có khả năng tìm được một số bí mật về dị vực ở nơi không thể nói kia, có lẽ còn có thể tìm được lai lịch của vật chất hắc ám
Thậm chí còn có khả năng tìm được một ít manh mối về “Ngọn nguồn” và “Đại kiếp nạn kỷ nguyên” mà Thần Thoại Đế Mật Phi đã nhắc đến.
“Nhưng, hiện tại còn không rõ tiến vào nơi không thể nói bằng cách nào.”
“Nhưng người bình thường còn không đến gần được nơi đó, sau này nếu ta muốn tiếp cận thì nhất định phải có được lòng tin và coi trọng của dị vực.”
“Nói cách khác, ta phải có biểu hiện làm dị vực kinh diễm, thậm chí chấn động ở biên hoang.”
Tâm tư của Quân Tiêu Dao vốn kín đáo, đang không ngừng suy tư.
Cái này gọi là “Đầu danh trạng” của dị vực, ngươi phải có cống hiến, có biểu hiện, lập được công lớn, mới có thể lấy được tín nhiệm và coi trọng chân chính.
Nhưng thứ nhất là phải diệt sát sinh linh Tiên Vực.
“Tuy rằng nói như vậy không tốt, nhưng ở Tiên Vực, kẻ địch của ta cũng không ít.” trong mắt Quân Tiêu Dao tràn ra một chút lãnh quang.
Đối với hắn, một số người của Tiên Vực không khác gì sinh linh dị vực.
Tỷ như Tiên Đình, tỷ như Thái Cổ Hoàng Tộc, còn có một số thế lực đối địch với Quân gia.
Giết người của những thế lực đó, Quân Tiêu Dao không có chút gánh nặng tâm lý nào cả, thậm chí còn cảm thấy sung sướng.
Trong lúc Quân Tiêu Dao suy nghĩ, bỗng nhiên, có khí tức bất phàm cường đại xuất hiện, khiến Quân Tiêu Dao phải nhìn quA.
Một biển máu cuồn cuộn tràn ra từ vòm trời, có khí tức chí tôn tràn ngập.
Một nam tử huyết bào bước chậm ra từ biển máu, hắn ta có mái tóc dài huyết sắc, như dòng sông máu chảy xuống, trong mắt như ẩn chứa hai mặt hồ huyết sắc.
“Là Huyết Đế Tử của Huyết Ma Đế Tộc!” Nhìn thấy người tới, có người kinh hô.
Huyết Ma Đế Tộc là nhất mạch Bất Hủ Đế Tộc của dị vực, trời sinh có thể khống chế thần thông huyết đạo, có những năng lực cường đại như Tích Huyết Trọng Sinh, Huyết Dịch Ngưng Binh, Huyết Tế Thiên Hạ….
Một bên vòm trời còn lại, một mảnh ráng đỏ hiện lên, như muốn thiêu sụp cả vòm trời.