Chương 1271: Tinh anh Đế Tộc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đông! Đông! Đông!
Hư ảnh khổng lồ của một yêu thú hiện lên. Đó là một con hung thú giống như hắc khuyển, cái đuôi lại như ngọn lửa đang quay cuồng thiêu đốt.
Cuối cùng, hung thú này biến thành một nam tử bộ mặt âm u, dáng người khô gầy.
“Thiên kiêu của nhất tộc Hoạ Đấu, Si!”
Họa Đấu là loài thú hoả hoạn và chẳng lành trong truyền thuyết. Nhất tộc Hoạ Đấu cũng là nhất mạch Đế Tộc dị vực.
Nam tử này chính là thiên kiêu nhất tộc Hoạ Đấu, tên chỉ có một chữ Si.
Ngoài ra, phía bên kia vòm trời còn có một sinh linh hiện thân, nó có cái đầu như chân long, thân thể nhân loại, dưới chân còn có trảo chim, hai tay có lông chim.
Sinh linh này cứ như đạp mưa bụi đầy trời mà đến.
“Kế Mông Đế Tử của Nhất tộc Kế Mông!”
Thiên kiêu bốn phía đều chết lặng.
Một ít thiên kiêu Đế Tộc ngày thường khó gặp lại liên tục hiện thân. Ai cũng có thân phận cao không thể vớt, người thường chỉ có thể nhìn theo bóng lưng.
“Trăm nghe không bằng một thấy, một trong những Diệt Thế Lục Vương, danh bất hư truyền.” Huyết Đế Tử của Huyết Ma Đế Tộc nhìn về phía Quân Tiêu Dao, hơi mỉm cười.
“Hỗn Độn Thể vạn cổ vô song, còn rút ra Thần Khấp Chiến Kích, trở thành người thừa kế của chiến thần đầu tiên, quả thực bất phàm.” Kế Mông Đế Tử cất tiếng nói.
“Hắc hắc, nhân vật đầu tiên được phong hào là chiến thần trong kỷ nguyên này.”
Si của nhất tộc Hoạ Đấu phát ra tiếng cười, giọng của gã khàn khàn như giấy ráp chà sát vào nhau, cực kỳ chói tai, làm người ta cảm thấy thật không thoải mái.
“Ba người này...” Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày lên.
Ba người nhìn như khen tặng, nhưng cứ cảm giác có chút không thích hợp.
“Chẳng lẽ...” Trong mắt Quân Tiêu Dao xẹt qua một tia sáng.
Linh giác của Quân Tiêu Dao cực kỳ nhạy bén, còn có thể thấy rõ nguy cơ, hơn nữa tâm tư của hắn nhạy bén sáng suốt.
Cứ cảm thấy ba kiêu tử Đế Tộc trước mặt không có ý tốt gì.
Đến bây giờ, Quân Tiêu Dao cũng gây thù chuốc oán không ít ở dị vực.
Nhưng hắn tin chắc rằng hạng như Hắc Khổng Tước Vương Tộc trước kia không có khả năng có gan trêu chọc hắn nữa.
Mà nếu ba người trước mắt này thật sự gây bất lợi cho hắn, vậy nhất định đã bị ai đó xúi giục.
“Là Minh Chiếu Đế Tộc, Ma Cật Đế Tộc, hay là... Phù Phong Vương?”
Trong phút chốc, ý niệm của Quân Tiêu Dao đã xoay chuyển trăm ngàn lần.
Hắn có được Tam Thế Nguyên Thần, tư duy giống như máy tính siêu cấp.
Hắn và Ly Cửu Minh có oán, nhưng theo lý thuyết, ít nhất Ly Cửu Minh còn sống. Hắn ta còn không đến mức xúc động như thế.
Vậy chỉ còn lại Ma Cật Đế Tộc và Phù Phong Vương.
Hai bên đều có khả năng. Đặc biệt là Phù Phong Vương, Quân Tiêu Dao đã nhìn ra ông ta lòng dạ hẹp hòi. Sau khi biết mình là Diệt Thế Lục Vương, tất nhiên ông ta càng khó chịu.
Hơn nữa ông ta còn là Cổ Lão Vô Thượng, Chuẩn Bất Hủ của học phủ, năng lượng có thể điều động cũng rất lớn.
Quân Tiêu Dao đang suy đoán. Nhưng hắn cũng không đặc biệt để việc này trong lòng.
Tuy rằng ba thiên kiêu Đế Tộc này đều là chí tôn, nhưng muốn giết hắn ở biên hoang thì thật là mơ mộng viễn vông.
“Chỉ là một ít hư danh thôi, cần gì phải nói đến.” Quân Tiêu Dao cười nhạt rối đáp lại.
“Hy vọng Hỗn Độn chiến thần có thể đánh ra uy danh cho thế giới của chúng ta ở biên hoang.” Kế Mông Đế Tử mỉm cười và nói.
“Ai cũng vậy thôi.” Quân Tiêu Dao nói.
Hai bên nói chuyện với nhau, nhìn như bình thản, nhưng lại dâng trào sóng ngầm, chỉ là người ngoài khó có thể phát hiện.
Sau đó lại có một ít thiên kiêu Đế Tộc hiện thân, ai cũng có khí tức cuồn cuộn.
Tu vi yếu nhất cũng là chuẩn chí tôn, điều này làm Quân Tiêu Dao âm thầm nhíu mày.
Quả nhiên, so sánh với dị vực, thực lực của Tiên Vực vẫn có chênh lệch. Nếu không phải Tiên Vực còn có một ít nhân vật cấp Chủng Tử trầm miên, chỉ dựa vào thiên kiêu đương đại thì khó có thể đánh đồng với dị vực.
“Được rồi, chư vị, không nói nhiều nữa, chúng ta xuất phát đi.” Mộ lão hiện thân và nói.
Lần này là do ông ta dẫn đội.
Từng chiếc cổ chiến thuyền dài đến mấy trăm trượng, thậm chí ngàn trượng đang lơ lửng trên hư không. Còn có các loại cổ thú hung hãn phi hành kéo theo chiến xa thanh đồng, chờ đợi xuất phát.
Lần rèn luyện biên hoang này cũng không xem như hai giới quyết chiến thật sự, nhưng cảnh tượng cũng cực kỳ chấn động.
Đám người Quân Tiêu Dao được Mộ lão suất lĩnh, rời khỏi Chiến Thần Học Phủ, mênh mông cuồn cuộn lao về hướng biên hoang.
Trừ Chiến Thần Học Phủ ra, mười đại châu dị vực cũng cùng được động viên.
Các đại tướng tộc, vương tộc, Chuẩn Đế Tộc, Đế Tộc đều phái ra rất nhiều sinh linh, còn có tuổi trẻ thiên kiêu. Chiến Thần Học Phủ chỉ là nhất mạch lực lượng trong đó mà thôi.
Đương nhiên, Tiên Vực cũng không có khả năng chỉ có Cửu Thiên Tiên Viện, chín đại tiên thống Tiên Đình, Quân gia, mà các Hoang Cổ thế gia, Thái Cổ Hoàng Tộc, thần triều siêu cấp, Bất Hủ đạo thống … đều sẽ xuất chiến.
Lần này tuy không phải quyết chiến, nhưng có thể nói là lần đầu tiên hai giới cùng ra quân.
Quân Tiêu Dao nhìn đại quân dị vực che trời, mênh mông cuồn cuộn, trong mắt ẩn chứa chút ngưng trọng.
Nội tình và thực lực của dị vực còn mạnh hơn tưởng tượng của hắn nhiều, cũng khó trách có thể tạo thành uy hiếp như thế đối với Tiên Vực.
Quân Tiêu Dao rất tò mò, rốt cục nguồn gốc của dị vực là cái gì?
Lúc dị vực huy động lực lượng thì đại quân Tiên Vực cũng mênh mông cuồn cuộn mà đi đến biên quan, sau đó xuất quan đi đến biên hoang.
Khi tới gần ranh giới đại châu dị vực, có từng Truyền Tống Trận to lớn có thể trực tiếp truyền tống đến biên hoang.
Phía dị vực không có trường thành biên quan giống như Tiên Vực, bởi vì dị vực chính là kẻ xâm lược, cũng không sợ Tiên Vực xâm lấn.
Hơn nữa vật chất hắc ám của dị vực cũng không phải sinh linh Tiên Vực có thể dễ dàng chịu được.
Sau khi tiến vào Truyền Tống Trận, Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy không gian chung quanh chấn động kịch liệt, cảnh tượng bên cạnh lập tức vặn vẹo.
Khi thì lửa cháy mấy ngày liền, nơi nơi đều là dung nham, dường như về tới thuở sơ khai cổ tinh ngưng tụ. Sau đó lại là sương mù dày đặt, không biết lên đến bao nhiêu tỉ dặm, đều tràn ngập nguyên từ chi khí.