Chương 1272: Cuộc rèn luyện chính thức bắt đầu
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau đó lại là các loại đầm lầy đầy khí độc, nơi sấm chớp mưa bão, gió lốc chi vực…
Không biết qua bao lâu, cũng không biết xuyên qua bao nhiêu địa vực.
Cuối cùng, không gian hỗn loạn chung quanh đã đình trệ. Quân Tiêu Dao nhìn lại, lập tức hít sâu một hơi.
Phóng mắt nhìn lại, đó chính là hoang mạc vô biên vô tận. Đại mạc cô yên, sông dài xế tà, như sa mạc hoang vắng.
Mặc dù lấy thần niệm nhìn quét qua, cũng không tra xét được điểm cuối của hoang mạc.
Trên vòm trời không phải là không trung màu lam, mà là trời sao đen nhánh thâm thúy. Các loại tinh thể lập loè, hằng tinh chiếu rọi.
Đây là một mảnh hoang mạc nằm dưới trời sao vô tận.
“Nơi này chính là biên hoang...” Quân Tiêu Dao nỉ non.
Không chỉ hắn, đa số sinh linh dị vực tuổi trẻ ở đây đều là lần đầu tiên đi vào biên hoang.
Bọn họ đều cảm thấy chấn động vì cảnh tượng trước mắt, hài cốt cự thú không biết tên như núi cao đâm thẳng lên trời sao.
Cổ sơn đổ sụp, tinh thể rơi xuống từ trời sao, đập ra một loạt hố sâu viễn cổ trên mặt đất.
Đây là một mảnh hoang vắng tĩnh mịch, địa vực hỗn loạn.
Quân Tiêu Dao tiến lên, bắt một nắm đất cát trên mặt đất. Đất cát này có màu trắng hếu.
“Đây không phải cát, mà là bụi từ hài cốt phong hoá.” Quân Tiêu Dao nói.
Các thiên kiêu khác cũng chú ý tới, cả đám vô cùng khiếp sợ.
Mảnh biên hoang đại mạc không bờ bến này đều là do hài cốt sinh linh sau khi chết phong hoá thành!
“Rốt cuộc đã chết bao nhiêu sinh linh?” Có thiên kiêu dị vực thất thần, nỉ non.
Mặc dù dị vực tôn trọng pháp tắc thiết huyết cá lớn nuốt cá bé, giờ phút này thấy cảnh này, trong lòng cũng chấn động.
“Thanh sơn nơi nơi chôn xương trắng, cần gì da ngựa bọc thây này, tiền bối của thế giới chúng ta chết trận tại đây, là vinh quang thuộc về bọn họ.”
“Mà chuyện chúng ta phải làm chính là hoàn thành ý chí của tiền bối, oanh phá biên quan, giẫm đạp Tiên Vực!” Mộ lão lớn tiếng quát lên.
“Không sai, oanh phá biên quan, giẫm đạp Tiên Vực!”
Các sinh linh dị vực đều lên tiếng kêu gọi.
Quân Tiêu Dao âm thầm nhíu mày, dị vực chấp nhất xâm lược Tiên Vực như thế, rốt cục là vì sao?
Chẳng lẽ chỉ vì thổ địa và tài nguyên của Tiên Vực?
Quân Tiêu Dao mơ hồ cảm thấy, trong đó còn có bí ẩn càng sâu.
“Được, kế tiếp đại quân thế giới chúng ta sẽ giằng co, chém giết với đại quân Tiên Vực.”
“Nhưng nhiệm vụ của các ngươi cũng không phải theo quân đội lên chiến trường giết địch, mà là thâm nhập các khu vực biên hoang, đối chiến với thiên kiêu Tiên Vực.”
“Có thể giết được bao nhiêu thiên kiêu Tiên Vực thì giết bấy nhiêu, cắt đứt con đường trưởng thành của thế hệ trẻ bọn chúng, xuất hiện đứt gãy.” Mộ lão lớn tiếng mà nói.
Đại chiến thật sự còn chưa diễn ra, cho nên đại nhân vật hai giới đều tọa trấn ở phe mình, sẽ không dễ dàng động thủ.
Đại quân phía dưới chỉ là thăm dò mà thôi, chủ yếu là thí luyện của những đồng lứa tuổi trẻ.
“Tiểu hữu, ngươi xác định không cần người khác chiếu cố sao?” Mộ lão nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Ông ta vốn muốn để vài vị tinh anh Đế Tộc đi theo Quân Tiêu Dao, để tiện có thể chiếu ứng với nhau.
Cho dù gặp phải nguy hiểm, những tinh anh Đế Tộc đó cũng có thể làm đệm lưng, chỉ cần Quân Tiêu Dao không có việc gì thì tốt rồi. Dù sao thân phận của hắn đặc thù, rất quan trọng với dị vực.
“Vàng thật còn cần lửa luyện, ta mang tên tuổi chiến thần, nếu còn sợ đầu sợ đuôi thì chẳng phải sẽ bị chê cười.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Thật ra, hắn không muốn bị khống chế mà thôi.
Mộ lão nghe vậy, cũng gật gật đầu.
“Công tử, ta muốn một mình đi rèn luyện.” Bên kia, Tô Hồng Y chần chờ trong chốc lát rồi mới nói.
Nàng hy vọng mình có thể trở nên càng mạnh, không kéo chân sau của Quân Tiêu Dao.
“Được.” Quân Tiêu Dao trả lời.
Trên người Tô Hồng Y có bí mật, hơn nữa thiên tư rất mạnh, chỉ là khuyết thiếu mài giũa sinh tử mà thôi.
Quân Tiêu Dao tin chắc nếu Tô Hồng Y thật sự là một trong những Diệt Thế Lục Vương, vậy nàng tuyệt đối sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện.
“Chư vị Tiên Vực, còn khoẻ chứ?”
Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng, bước vào hư không một bước, thân thể phá tan hư không, biến mất tại chỗ.
Cuộc rèn luyện biên hoang chính thức bắt đầu!
Biên hoang nằm trong kẽ hở giữa hai thế giới là Tiên Vực và dị vực. Nhưng phạm vi lại gần như vô tận, căn bản không nhìn thấy biên giới.
Cho dù là Hỗn Độn Đạo Tôn, thậm chí chuẩn đế, cũng khó có thể tra xét được tất cả các góc trong biên hoang.
Bởi vì biên hoang quá thần bí, từ xưa đã không bị hai giới quản hạt, quy tắc rách nát, khí cơ hỗn loạn.
Đây là một mảnh đất không có trật tự, cũng cất giấu rất nhiều quỷ dị.
Như thi địa Mai Cốt, vực sâu Quỷ Hào, cao nguyên Tàn Tinh, rừng rậm Thiên Táng, Đại Tế Huyết Địa, núi non Hoang Cổ… Mỗi một chỗ đều là cấm địa, cực kỳ hung hiểm, có đại quỷ dị.
Trước khi Quân Tiêu Dao tới biên hoang, đã có chút hiểu biết đối với nơi này.
Đại Tế Huyết Địa mà trước kia Mộ lão bảo hắn chú ý lại nằm ở nơi giao nhau giữa rừng rậm Thiên Táng và núi non Hoang Cổ.
“Đi đến rừng rậm Thiên Táng trước.”
Quân Tiêu Dao xác định mục tiêu, bước ra một bước, như xuyên qua hư không, biến mất khỏi nơi đó.
Rất nhiều đệ tử của Chiến Thần Học Phủ chung quanh muốn đi theo Quân Tiêu Dao rèn luyện.
Nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng thì đã không thấy bóng dáng Quân Tiêu Dao đâu.
Bên kia, Kế Mông Đế Tử, Huyết Đế Tử, và Si của nhất tộc Hoạ Đấu, ba vị chí tôn Đế Tộc trẻ tuổi hơi liếc nhìn nhau một cái.
Bọn họ cũng biến mất khỏi nơi đó.
Sau đó, đệ tử Chiến Thần Học Phủ và thiên kiêu các Đại vương tộc, Chuẩn Đế Tộc, Đế Tộc đều hình thành từng tiểu đội, dần dần thâm nhập biên hoang.
Bên kia, thiên kiêu Tiên Vực cũng như thế.
Ai tự tin với thực lực của chính mình thì một mình xâm nhập. Ai không có nắm chắc, hoặc không có kế hoạch thì bước vào bằng hình thức tiểu đội.
Trong nhất thời, toàn bộ biên hoang to lớn trở thành chiến trường đoạt mệnh.
Đảo mắt đã trôi qua thời gian nửa tháng, trên hoang thượng, đại quân hai giới triển khai va chạm, tiếng la hét vang lên rung trời.
Đương nhiên, cường giả đứng đầu chân chính, Hỗn Độn Đạo Tôn, hoặc là nhân vật cấp bậc chuẩn đế vẫn chưa ra tay.