Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1275 - Chương 1275 - Diệt Kiêu Tử Cấp Thiên Vương

Chương 1275 - Diệt kiêu tử cấp Thiên Vương
Chương 1275 - Diệt kiêu tử cấp Thiên Vương

Chương 1275: Diệt kiêu tử cấp Thiên Vương

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cả Nhật Thánh Hộ, Nguyệt Thánh Hộ cũng như thế.

“Chúng ta cũng đi!” Nhan Như Mộng cắn lấy đôi môi đỏ đẫy đà.

Nàng cũng cảm thấy trong đó có đại cơ duyên.

Bọn họ đều tiến vào Tử Kim Cổ Thành.

Mà bên kia, đám người Ly Cửu Minh bị bốn tiên binh Thanh Đồng đuổi giết có chút chật vật. Những tiên binh Thanh Đồng đó đao thương bất nhập, mặt ngoài có phù văn chí tôn lưu chuyển.

Đám người Ly Cửu Minh căn bản không ngăn được.

Rất nhanh đã có kiêu tử cấp Thiên Vương ngã xuống.

Bên này, một bóng dáng đeo mặt nạ quỷ diện, một bộ bạch y, khí hỗn độn lượn lờ, như thần vương quá giới, chắp đôi tay sau lưng mà lướt qua hư không

Tất cả rừng rậm, hung thú, tàn trận… chung quanh đều bị khí hỗn độn này đánh xơ xác.

Bóng dáng ấy tất nhiên là Quân Tiêu Dao tiến vào rừng rậm Thiên Táng.

Phía trước bỗng có động tĩnh truyền đến.

Quân Tiêu Dao liếc nhìn một cái, đã thấy được đám người Ly Cửu Minh chật vật chạy trốn.

“Là ngươi!”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao, vẻ mặt đám người Ly Cửu Minh, Bồ Yêu, Kim Triển đều rất mất tự nhiên. Không ngờ lại bị Quân Tiêu Dao thấy được tình cảnh chật vật như thế.

Nhưng trước mắt, bọn họ gặp phải nguy cơ, không thoải mái trước đó với Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thể tạm thời ném ra sau đầu.

Bọn họ cũng biết, tuy Quân Tiêu Dao là chuẩn chí tôn, nhưng tuyệt đối là cường giả ở cảnh giới chí tôn.

Ma Cật Đế Tử kia cũng bị Quân Tiêu Dao dùng một kích đóng đinh.

“Ngọc Tiêu Dao, chúng ta phát hiện một cơ duyên Tiên Vực, lại bị con rối trong đó đuổi giết, ngươi giúp chúng ta diệt trừ con rối này trước, sau đó đi tranh đoạt cơ duyên kia!”

Ly Cửu Minh mở miệng, tuy rằng trong lòng không muốn, nhưng cũng chỉ có thể làm như vậy.

Quân Tiêu Dao rất có hứng thú mà đảo mắt qua đám người Ly Cửu Minh.

Không biết vì sao, cảm giác được ánh mắt này, trong lòng Ly Cửu Minh chợt trầm xuống.

Chỉ thấy Quân Tiêu Dao nâng tay lên, một kiếm quang lộng lẫy trùng tiêu, một kiếm thai ba thước hiện ra, lấy sức mạnh hỗn độn thúc giục Trảm Thiên Quyết, chém thẳng xuống đám người Ly Cửu Minh!

“Ngọc Tiêu Dao, ngươi dám!” Thấy cảnh này, Ly Cửu Minh khóe mắt như muốn nứt ra, quát to.

Theo dự cảm trong lòng Ly Cửu Minh, cho dù Quân Tiêu Dao không giúp hắn, nhiều nhất cũng chính làm lơ. Nhưng nếu thật sự như vậy thì Ly Cửu Minh cũng sẽ nghĩ cách dẫn dắt tiên binh Thanh Đồng tấn công Quân Tiêu Dao.

Ai ngờ Quân Tiêu Dao là kẻ tàn nhẫn, còn trực tiếp ra tay với bọn họ.

Kiếm quang vô cùng thô to như núi cao nghiền áp xuống ngang trời, mênh mông cuồn cuộn.

Có sức mạnh hỗn độn thêm vào, kiếm quang này như cắt qua khung trời hỗn độn, uy lực kinh người!

Thân thể các kiêu tử cấp Thập Đại Thiên Vương như Bồ Yêu, Kim Triển, Cổ Xi, thiên kiêu Song Đầu Thần Tộc… đều rách nát dưới kiếm quang này.

Thậm chí bọn họ còn chưa kịp đưa tin. Hơn nữa biên hoang có khí cơ hỗn loạn, muốn truyền tin tức lại cũng không phải chuyện đơn giản.

Chỉ trong một chớp mắt ngắn ngủn, mấy kiêu tử cấp Thiên Vương chỉ còn Ly Cửu Minh tồn tại.

Sở dĩ hắn ta có thể tồn tại là vì dùng chuẩn đế binh, Tuyệt Vọng Chi Nhãn chặn được một chút kiếm quang.

Khuôn mặt Quân Tiêu Dao lạnh nhạt, lại cầm Đại La Kiếm Thai đánh tới.

“Ngọc Tiêu Dao, ngươi điên rồi, cho dù chúng ta có thù hận, nhưng hiện tại đang rèn luyện biên hoang, chúng ta đều là người cùng một giới!” Ly Cửu Minh đang gầm lên.

“Ai cùng một giới với ngươi?” Quân Tiêu Dao cười khẽ một tiếng, mang theo một tia châm chọc nhàn nhạt.

Sắc mặt Ly Cửu Minh lập tức đọng lại, chỉ cảm thấy có một chậu nước lạnh tưới thẳng xuống từ cột sống, lạnh thấu tim.

“Ngươi... Ngươi...” Ly Cửu Minh không thể tin được.

Quân Tiêu Dao chân đạp Côn Bằng cực tốc, thoáng một cái đã đến bên cạnh người Ly Cửu Minh.

Một lời nói nhàn nhạt vang lên: “Ta họ Quân.”

Ba chữ này khiến linh hồn Ly Cửu Minh cũng đông lại.

“Quân...”

“Quân Tiêu Dao...”

“Không, chuyện này không có khả năng...”

Ly Cửu Minh kinh hãi muốn chết, nhìn Quân Tiêu Dao đeo mặt nạ quỷ diện trước mặt, chỉ cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Hắn ẩn giấu quá sâu, làm sao lại giấu giếm không chút kẽ hở như thế?

Ly Cửu Minh vội vàng lấy ngọc giản ra từ pháp khí không gian, muốn đưa tin.

Phụt!

Đại La Kiếm Thai trực tiếp xuyên qua đầu Ly Cửu Minh, cả nguyên thần cũng bị tiêu diệt.

Ly Cửu Minh, ngã xuống!

Quân Tiêu Dao lại chém Đại La Kiếm Thai về phía chuẩn đế binh Tuyệt Vọng Chi Nhãn kia.

Tức thì, Tuyệt Vọng Chi Nhãn rách nát, tinh hoa đều bị Đại La Kiếm Thai hấp thu. Hoa văn phi tiên mơ hồ mặt ngoài kiếm thai bắt đầu rõ ràng hơn một ít.

“Đáng tiếc, Bỉ Ngạn Vương Tử kia không ở đây.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Sau đó, hắn tùy tiện vung tay lên, Đà Xá Cổ Đế Viêm hiện lên, đốt cháy sạch sẽ tất cả thi thể, hủy thi diệt tích.

Kiêu tử cấp Thập Đại Thiên Vương cũng chỉ còn lại một mình Bỉ Ngạn Vương Tử.

Mà lúc này, bốn bóng dáng màu vàng xanh như đạn pháo trùng kích đến. Đó là bốn tiên binh Thanh Đồng đuổi giết sinh linh dị vực.

“Con rối cấp bậc Ccí tôn à, khó trách sẽ bị đuổi giết, xem ra chỗ cơ duyên kia khá thú vị.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.

Đại La Kiếm Thai trong tay chém ngang ra!

Đổi lại là người khác, cho dù là chí tôn cấp Chủng Tử Tiên Vực, hoặc là chí tôn trẻ tuổi Đế Tộc dị vực, gặp được bốn tiên binh Thanh Đồng này cũng sẽ sứt đầu mẻ trán, thậm chí có khả năng tránh lui.

Nhưng Quân Tiêu Dao không sợ hãi chút nào, cả Ma Cật Đế Tử - Một trong những chí tôn Thất Tiểu Đế mà hắn cũng có thể dùng một kích chém giết. Đối phó với những con rối chí tôn không có gì linh trí, chỉ biết cậy mạnh này thì tất nhiên là vô cùng nhẹ nhàng.

Thậm chí không cần dùng đến Thần Khấp Chiến Kích mà trực tiếp chém ra Đại La Kiếm Thai.

Hỗn độn khí như thác nước buông xuống, Đại La Kiếm Thai toả ra quang huy loá mắt.

Không biết Đại La Kiếm Thai này đúc thành từ vật liệu gì mà còn cứng rắn hơn cả thần thiết tiên kim.

Rất nhanh, bốn tiên binh Thanh Đồng đều bị chém giết.

Quân Tiêu Dao lại lao về hướng Tử Kim Cổ Thành.

Mà ở bên này, đám người Long Cát công chúa đã đẩy cánh cổng cổ thành ra, tiến vào trong đó.

Bình Luận (0)
Comment