Chương 1274: Đại cơ duyên, Tử Kim Cổ Thành
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đừng nhìn kiêu tử cấp Thập Đại Thiên Vương dị vực như gà vườn chó xóm không chịu nổi một kích trước mặt Quân Tiêu Dao, nhưng đó chỉ là tương đối.
Đối với thiên kiêu Tiên Vực mà nói, chúng tuyệt đối là kình địch. Đặc biệt là Ly Cửu Minh, tuy rằng tu vi của hắn chỉ là chuẩn chí tôn, có chênh lệch với tu vi chí tôn của Thiên Tàm Tử, nhưng bản thân Ly Cửu Minh có được tà nhãn phản tổ của Minh Chiếu Đế Tộc, hơn nữa được gia trì bởi chuẩn đế binh Tuyệt Vọng Chi Nhãn.
Trong thời gian ngắn, Thiên Tàm Tử đã đánh ngang sức ngang tài với Ly Cửu Minh.
Càng đừng nói, trời sinh sinh linh dị vực cùng giai cường đại hơn sinh linh Tiên Vực mấy lần. Cho nên Ly Cửu Minh với tu vi Chuẩn Chí Tôn Cảnh, mới có thể mượn dùng Tuyệt Vọng Chi Nhãn chống lại thiên kiêu cấp Chủng Tử của Thần Tàm Cốc - Thiên Tàm Tử.
Còn Bồ Yêu, Kim Triển, Cổ Xi, thiên kiêu Song Đầu Thần Tộc thì đang chém giết với ba người Cơ Thanh Y, Nhật Thánh Hộ, Nguyệt Thánh Hộ.
Bỉ Ngạn Vương Tử đứng đầu Thập Đại Thiên Vương lại không có ở đây.
Nhìn thấy ba người Long Cát công chúa, Ngọc Thiền Quyên, Nhan Như Mộng hiện thân, Nhật Thánh Hộ và Nguyệt Thánh Hộ liếc nhìn nhau một cái, ánh mắt dưới mặt nạ hơi lập loè. Trong lòng bọn họ xuất hiện ý tưởng nào đó.
Còn dung nhan dưới lớp khăn che mặt của Cơ Thanh Y vẫn cực kỳ bình đạm. Không ai có thể đoán ra trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì, có thể nói là bát diện linh lung (1), khiến người ta khó có thể nắm lấy.
(1) Ý nghĩa: Hiện dùng để hình dung người linh hoạt mẫn tiệp, đối nhân xử thế linh hoạt, đối với ai cũng khéo léo.
“Ba vị, trước mắt đối đầu với kẻ địch mạnh, tạm thời đối phó với những sinh linh dị vực đó rồi nói.” Cơ Thanh Y mở miệng nói.
Đối với Cơ Thanh Y, ba nữ tử Long Cát công chúa cũng không có ác cảm gì.
Chỉ là Ngọc Thiền Quyên có chút khó chịu Nhật Thánh Hộ và Nguyệt Thánh Hộ. Nhưng trước mắt phải đối đầu với kẻ địch mạnh, quả thật cũng nên tạm thời vứt bỏ hiềm khích.
Ba nữ tử Long Cát công chúa gia nhập chiến đấu.
“Còn chưa đến được cả chuẩn chí tôn, chỉ là đưa đồ ăn mà thôi.”
“Mà nhân vật cấp Chủng Tử Tiên Vực cũng chỉ như thế mà thôi.”
Ánh mắt Ly Cửu Minh mang theo chê cười mà nhìn Thiên Tàm Tử, tự tin bị mất của hắn ta ở chỗ Quân Tiêu Dao có thể tìm về từ Thiên Tàm Tử .
“Ta chỉ mới làm nóng người thôi.” Ánh mắt Thiên Tàm Tử thật lạnh nhạt.
Tốt xấu gì hắn ta cũng là nhân vật cấp Chủng Tử trầm miên của Thần Tàm Cốc, một trong những Cửu Biến Thần Tàm ngày xưa, chỉ thiếu một chút là có được vô địch chi tư Thập Biến.
Thiên Tàm Tử vẫn đang tìm kiếm phương pháp có thể Thập Biến.
Trong khoảng thời gian trước, hắn ta đã nhận ra hình như trong rừng rậm Thiên Táng có đại cơ duyên, bởi vậy mới tới đây.
Sau đó thì gặp đám người Cơ Thanh Y.
Tiếp theo họ cùng tiến vào rừng rậm Thiên Táng, đụng phải đám người Ly Cửu Minh săn giết tu sĩ Tiên Vực.
Hai bên bùng nổ đại chiến.
Dao động pháp lực các màu thổi quét, vô số cổ mộc núi rừng sụp đổ.
Vị trí Bbn họ đã là chỗ sâu trong rừng rậm Thiên Táng, nhưng hiện giờ ,ặt đất bị đánh ra từng cái khe.
Mà lúc này, sâu trong rừng rậm Thiên Táng, nơi lộ ra cái khe bỗng hiện lên một góc cổ thành.
Linh khí mờ mịt, tiên quang trùng tiêu.
Một cổ thành hùng vĩ lộ ra hình dạng từ sâu trong rừng rậm Thiên Táng, thiên kiêu hai bên Tiên Vực và dị vực đều theo bản năng ngừng động tác, liếc nhìn một cái.
Nhưng chỉ một cái liếc nhìn đã làm bọn họ nín thở.
Cổ thành này mạ lên một tầng tử kim, trên đó còn lưu có thần ngân đại đạo thiên nhiên. Đây rõ ràng là tài liệu đúc nên đế binh, Thần Ngân Tử Kim!
Tuy rằng không phải cả tòa cổ thành đều chế tạo thành từ Thần Ngân Tử Kim, nhưng dù chỉ mạ lên một lớp Thần Ngân Tử Kim thì số lượng vật liệu hao phí cũng đủ để đúc ra đế binh hoàn chỉnh!
“Đây là bút tích lớn đến mức nào?” Thiên kiêu hai giới đều kinh ngạc cảm thán.
Cả tòa cổ thành có khí cơ kinh người đang lưu chuyển. Mặt ngoài còn có phù điêu, có khắc đồ đằng sơn xuyên nhật nguyệt, cổ thú Hồng Hoang, thần ma đầy trời….
Các loại phù văn hiện hóa, thần liên pháp tắc quấn quanh.
Nhìn có vẻ cực kỳ cổ xưa, tuyệt đối không phải thứ thuộc về kỷ nguyên này.
Phía dưới cổ thành còn có một trận đồ cổ xưa, nhìn phạm vi thì hình như nó bao trùm toàn bộ rừng rậm Thiên Táng từ bên dưới.
Bút tích này thật khiến người ta khiếp sợ.
“Chính là cái kia...” Tiếng lòng của hai người Thiên Tàm Tử và Nhan Như Mộng cùng rung động.
Trước kia bọn họ cảm nhận được vận mệnh đang thúc đẩy mình đến cổ thành này. Còn vì sao chỉ có hai bọn họ có phát hiện, chỉ sợ là có liên quan đến thứ được cất giấu sâu trong trong cổ thành.
“Đó là cái gì?” Các kiêu tử cấp Thiên Vương Ly Cửu Minh cũng kinh ngạc.
Nhưng bọn họ mơ hồ cảm giác được, cổ thành kia mang đến cho bọn họ một cảm giác bất an cực kỳ nguy hiểm.
Đông! Đông! Đông!
Sâu trong cổ thành bỗng truyền đến tiếng chấn động kịch liệt, như có thiên quân vạn mã cùng giẫm chân, có khí tức kim qua thiết mã tràn ngập ra.
Bốn tiên binh thanh đồng bỗng hiện lên từ cổ thành.
Những tiên binh Thanh Đồng đó toàn thân có màu vàng xanh, cầm những binh khí thiên qua trường mâu trong tay, mặt ngoài có phù văn chí tôn đang lưu chuyển.
“Sinh linh dị vực, giết!” Tiếng nói dày nặng mà nặng nề truyền ra từ trong miệng tiên binh Thanh Đồng.
Bọn họ giẫm chân lao thẳng về hướng đám người Ly Cửu Minh.
“Đáng chết, đây là di tàng do đại nhân vật Tiên Vực lưu lại, lui!” Ly Cửu Minh thấy thế thì mí mắt cũng nhảy dựng.
Biên hoang có phạm vi quá lớn, tự cổ chí kim, không biết có bao nhiêu cường giả hai giới ngã xuống tại đây.
Nghe đồn Đại Tế Huyết Địa kia là do một vị vương giả đứng đầu dị vực ngã xuống nên mới hình thành cấm địa hung hiểm. Cho nên nơi đây có di tàng do cường giả tiền bối Tiên Vực lưu lại cũng chẳng có gì lạ.
Nhìn thấy đám người Ly Cửu Minh lui lại, Thiên Tàm Tử ha ha cười.
“Trời cũng giúp ta!”
Hắn ta lại đưa ánh mắt nóng cháy nhìn về phía Tử Kim Cổ Thành. Hắn ta dự cảm được, trong đó sẽ có cơ duyên giúp mình lột xác.
Nói không chừng hắn ta có thể mượn cơ duyên này để trở thành thần tàm thập biến vô địch!
Thân thể Thiên Tàm Tử hóa thành một ánh lưu quang, muốn đi vào Tử Kim Cổ Thành.
Ánh mắt Cơ Thanh Y chợt lóe, cũng tiến vào.