Chương 1296: Bộ tộc chìm trong lịch sử, chúng sinh tế văn,
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Diệt Thế Lục Vương?”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao khẽ chấn động.
Trước kia, Mộ lão của Chiến Thần Học Phủ đã nói với hắn rằng tại Đại Tế Huyết Địa trong Dị Vực có Bất Diệt Chi Vương ngã xuống.
Thế nhưng cũng không nói là Diệt Thế Lục Vương.
Quân Tiêu Dao cũng là vừa mới biết.
Hắn lại phát giác, Thấn Khấp Chiến Kích bên trong không gian pháp khí cũng bắt đầu rung động.
Bên ngoài bao trùm lấy một tầng huyết mang, trong khi hít thở còn chập chờn sáng tối.
Quân Tiêu Dao lại càng tò mò hơn.
Hắn trực tiếp đi tới đỉnh chóp, đi tới vị trí của tấm bia cổ đen và đóa huyết sắc mạn đà la kia.
“Thật là khủng khiếp, đây là điềm xui cực lớn.”
Tiểu Thần Ma Kiến trên vai khẽ run lên.
Nó có cảm ứng của loài kiến, căn bản không dám dò thám tâm bia cổ màu đen kia.
Nó trực tiếp rúc vào trong tay áo của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao vung tay lên, thu lấy toàn bộ huyết sắc mạn đà la xung quanh tấm bia cổ.
Huyết sắc mạn đà la, cùng với Vạn Linh Huyết Dược.
Hơn nữa còn có Thiên Tiên Quả trên Tiên Thiên Thụ trong nội vũ trụ.
Những tài nguyên này đủ để giúp Quân Tiêu Dao ngưng tụ nhục thân pháp quy, trùng kích cảnh giới Chí Tôn chân chính.
Nhưng điều khiến Quân Tiêu Dao hứng thú chính là tấm bia cổ đen này.
Hắn liếc mắt nhìn.
Phía trên chằng chịt những tin tức được viết bằng chữ viết cổ xưa.
Đầu tiên nhất chính là văn tự cổ đại đẫm máu.
Hận! Hận! Hận! Hận! Hận! Hận! Hận!
Nhìn tiếp xuống, tựa như được viết từ máu tươi.
Bảy chữ “hận” tựa như là đang lên án thế giới này, lên án chúng sinh vạn linh, hoặc như là đang lên án số phận.
“Đây là do chủ nhân của đầu lâu trắng lưu lại?” Quân Tiêu Dao suy tư.
Rốt cuộc vị Diệt Thế Vương Giả kia đã trải qua những gì mới viết xuống bảy chữ này?
Ở dưới tiếp khắc một bức tranh phong cảnh.
Giữa mây đen mù mịt, một thân ảnh hắc ám của một vị Nhã Phật Nhã Ma phủ xuống đại địa tựa như Hồng Hoang Ma Nhã Thần, thân thể chèn ép khắp thiên hạ.
Một đôi con ngươi đỏ ngòm, tựa như đèn lồng máu treo trên thiên khung.
Mà ở xung quanh Ma Thần lại mọc đầy huyết sắc mạn đà la.
Trên mặt đất, vô số chúng sinh tựa như bầy kiến run lẩy bẩy.
Trong khung cảnh thê lương thảm thiết, tiếng kêu rên như thể ở giữa mười tám tầng địa ngục.
Đây là bức tranh vẽ lại khung cảnh Ma Thần huyết tế chúng sinh!
Ở phía dưới lại là một đoạn cổ văn loằng ngoằng phức tạp.
Cho dù có nhãn giới và trí tuệ như Quân Tiêu Dao, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó mà hiểu được.
Chẳng qua điều mà hắn cố thể xác định chính là, đây là một quyển tế văn huyết tế chúng sinh!
Ở trong đó, Quân Tiêu Dao bắt được một ít tin tức.
“Đại Hắc Thiên…”
Quân Tiêu Dao thì thào đọc lên ba chữ.
Hắn đọc được trong kho sách của Chiến Thần Học Phủ, đây hình như là bộ tộc chìm trong lịch sử.
Chẳng qua có quá ít ghi chép về bộ tộc này, cũng không có nhiều tin tức lưu truyền đến nay.
Quân Tiêu Dao nghiêng người nhìn tế văn chúng sinh này.
Càng xem, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
“Huyết tế chúng sinh, đây cũng là trung tâm truyền thừa của Đế Tộc này.”
Mọi người đều biết, Đế Tộc trong Dị Vực đều có trung tâm truyền thừa và thần thông tục mệnh thuộc về chính mình.
Tựa như đôi mắt của Minh Chiếu Đế Tộc, pháp lực miễn dịch của Ma Cật Đế Tộc,…
Mà huyết tế chúng sinh hẳn là trung tâm năng lực của mạch Đế Tộc này.
Thì ra đây gọi là Hiến Tế Lực!
Ánh mắt Quân Tiêu Dao phát sáng, cực kỳ lấp lánh ánh ngọc, trong đó phảng phất có các loại đạo tắc ký hiệu đan xen.
Trong mơ hồ, linh cảm của hắn bị kích động.
Trước kia, nếu Quân Tiêu Dao muốn tìm hiểu tế văn chúng sinh này, e là phải tốn rất nhiều công phu.
Thế nhưng sau khi có Chiến Thần Đồ Lục, Quân Tiêu Dao có thể lĩnh hội trong một thời gian ngắn.
Quân Tiêu Dao có dự cảm.
Nếu bản thân có thể tìm hiểu triệt để tế văn chúng sinh này, là có thể lĩnh ngộ được tinh túy của mạch Đế Tộc này.
Sau đó lại thay đổi, dung hợp vào đại đạo thần thông bổn nguyên của mình. Trong Sáng Thể Kỷ, hình thành chiêu thứ ba.
Sáng Thể Kỷ là tâm huyết của Quân Tiêu Dao.
Nếu không có linh cảm, Quân Tiêu Dao không thể ép buộc bản thân đi sáng tạo chiếu thức không hoàn mỹ.
Cũng chính vì loại hà khắc này, cho nên đến bây giờ cũng chỉ có hai chiêu mà thôi.
Thần Chi Quang.
Thần Chi Phạt.
Quân Tiêu Dao muốn mượn tế văn chúng sinh này để lĩnh ngộ ra chiêu chức càng khủng bố hơn.
Chắc chắn sẽ vượt qua Thần Chi Quang và Thần Chi Phạt, thậm chí muốn vượt qua chiêu thức Quang Ám mà hai người kết hợp.
Sau khi quyết đoán quyết định xong, Quân Tiêu Dao cũng không chần chờ nữa mà bắt tay vào chuẩn bị.
Chẳng qua lần này, Quân Tiêu Dao không chỉ muốn lĩnh ngộ ra chiêu thức thứ ba, mà còn muốn đột phá đến Chí Tôn.
Cho nên chắc chắn thời gian sẽ không hề ngắn.
Hơn nữa trong quá trình cần chuyến, không thể bị quấy rầy.
Quân Tiêu Dao đưa tay ra giữa, trận văn đóng lại bắt đầu khởi động.
Hắn ở xung quanh bạch cốt cự sơn, bày ra Tiên Đệ Tứ Phong bị cấm, không gian cấm.
Bao kín lấy không gian này, không bị ngoại lực quấy rầy.
Ngoài ra, Quân Tiêu Dao còn sử dụng pháp lực Miễn Dịch Thần Hoàn tầng thứ mười lăm bao phủ cả vùng không gian.
“Cho dù là nhân vật cấp độ mầm mống, nếu muốn đột phá vào trong cũng không phải việc có thể làm ngay được.”
Bố trí xong hết rồi, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng ở trước tấm bia cổ đen.
Hắn lấy Tiên Thiên Quả từ trong vũ trụ ra, hơn nữa còn có Vạn Linh Huyết Dược và huyết sắc mạn đà la.
Còn có rất nhiều tài nguyên khác nữa như Bất Tử Dược, Tiên Nguyên,…
Thân làm chiến thần của Chiến Thần Học Phủ, tài nguyên mà Quân Tiêu Dao lấy được cực kỳ khủng bố.
Về phần Tiểu Thần Ma Kiến, Quân Tiêu Dao ném nó vào bên trong vũ trụ.
Thế Giới Thụ của hắn đã tiến hóa thành một thế giới nhỏ trong vũ trụ, quy tắc sơ bộ đã hoàn thiện.
Đã có thể cho phép sinh mệnh tồn tại.
Đương nhiên, hiện tại tạm thời vẫn không thể giống như thế giới bên ngoài chân chính.
Sau khi làm xong toàn bộ chuẩn bị, Quân Tiêu Dao bắt đầu tu luyện lĩnh ngộ.
Đảo mắt, một ngày thời gian đã trôi qua.
Tại một chỗ khác trong Đại Tế Huyết Địa.
Tô Hồng Y đi ngang qua trong đó.
Từ sâu bên trong, phảng phất có một nhánh cây đưa nàng vào nơi sâu trong Đại Tế Huyết Địa.