Chương 1309: Đại đế Tiên Vực tự mình ra tay
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Có thể nói, cho dù là sinh tồn ở trong Dị Vực tàn khốc thì loại thủ đoạn này cũng tuyệt đối tàn khốc, còn kinh khủng hơn cả ác quỷ Tu La gì đó.
Mà sự cường thịnh của bộ tộc Hắc Thiên, đúng là từ vô số sinh linh bị hiến tế chồng chất lên.
Đừng nói là tu sĩ Tiên Vực vừa nghe tin bộ tộc Hắc Thiên đã sợ mất mật.
Cho dù là Dị Vực bên này cũng có không ít chủng tộc đã bị nhất mạch Hắc Thiên diệt tộc.
Thậm chí còn có một ít người của bất hủ đế tộc, nếu như trêu chọc phải người của bộ tộc Hắc Thiên, bọn họ thậm chí còn không dám trả thù lại, chỉ có thể bỏ mặc.
Hơn nữa thù hận, kiêng kỵ, ghen ghét, cũng trong lúc bất tri bất giác hình thành nên.
Về sau, trong tộc địa của nhất tộc Hắc Thiên, có ấn ký ngôi sao sáu cánh tối đen bắn lên trời cao.
Đại biểu trong bộ tộc Hắc Thiên có Diệt Thế Lục Vương sinh ra.
Lực hiến tế, cộng thêm thiên mệnh của Diệt Thế Lục Vương.
Vị kia, rất nhanh đã trưởng thành lên, thông qua lực hiến tế, huyết tế vô số linh linh, cuối cùng trở thành Đại Hắc Thiên Thần tối cao của nhất tộc Hắc Thiên.
Vào khoảnh khắc mà Đại Hắc Thiên Thần xuất hiện ấy, thậm chí ngay cả một ít lão cổ trong chung cực đế tộc cũng bị kinh động.
Hắc Thiên nhất tộc, quá không cách nào kiểm soát.
Nổi điên lên, thậm chí ngay cả người một nhà bên Dị Vực này cũng có thể tàn sát.
Bởi vậy, một âm mưu đã sinh ra, ở trong trận đại chiến hai giới vừa qua, Đại Hắc Thiên Thần của bộ tộc Hắc Thiên đã từng xuất chiến, gây sức ép thật lớn cho Tiên Vực.
Bởi vì đã biết sự kinh khủng của Đại Hắc Thiên Thần, cho nên cường giả Tiên Vực bên này đều đi ra.
Bên Dị Vực kia, có kẻ cáo tri Đại Hắc Thiên Thần, bảo hắn đi trước đánh đầu, sau đó bọn họ sẽ lập tức ra đến.
Đại Hắc Thiên Thần không hề nghi ngờ.
Kết quả, đầy đủ năm vị đại đế Tiên Vực hiện thân đến vây quét Đại Hắc Thiên Thần.
Mà Đại Hắc Thiên Thần lại chậm chạp không chờ được Bất Hủ Vương của Dị Vực đến chi viện.
Hắn hoàn toàn minh bạch.
Hắc Thiên nhất tộc đã bị phe mình tính toán lẫn đâm sau lưng.
Nhất mạch này của hắn, quá không có khả năng khống chế, đối thủ trêu chọc cũng quá nhiều, đã bị vứt bỏ.
Cuối cùng, Đại Hắc Thiên Thần ngửa mặt lên trời phẫn nộ quát:
“Đại Hắc Thiên Thần ta, đời đời kiếp kiếp bất diệt, không ngừng luân hồi cho đến chết!”
“Ở nơi hoa Mạn Đà La nở rộ, ta sẽ lần nữa trở về!”
Hoa ngữ hoa Mạn Đà La, đại biểu cho tử vong và báo thù!
Cuối cùng, Đại Hắc Thiên Thần dùng sức một mình, hiến tế năm tôn đại đế Tiên Vực.
Biên hoang run rẩy, đại tế huyết địa hình thành biển. Dư âm và vách tường ngăn cách sinh ra, thẳng cho đến kỷ nguyên này mới bắt đầu tiêu tán.
Mà sau khi Đại Hắc Thiên Thần bị tính kế, toàn bộ bộ tộc Hắc Thiên còn lại, tự nhiên cũng bị bao vây tiêu diệt.
Những đế tộc dã từng có xung đột thù hận với bộ tộc Hắc Thiên đều ra tay, không hề nể mặt.
Đế tộc cuồn cuộn, như tòa lâu đài đồ sộ nghiêng đổ, trực tiếp hủy diệt.
Sinh linh may mắn còn sống sót của bộ tộc này hầu như không có.
Ngần ấy năm sau, một vị sinh linh huyết đồng sống lại, kết quả nửa đường chết yểu.
Tiếp sau đó, lại có nữ tử thức tỉnh, hoa Mạn Đà La nở khắp dưới chân, sau đó cũng ngã xuống.
Cho tới bây giờ, Tô Hồng Y xuất hiện.
Người thừa kế chấp niệm của Đại Hắc Thiên Thần, tộc duệ cuối cùng của bộ tộc Hắc Thiên.
Sau khi nhớ lại toàn bộ, Tô Hồng Y quay về đây. Nàng đã hiểu rõ tất cả, cũng biết mình cơ bản cũng không có cái gọi là cha mẹ ruột.
Ở thế gian này, không nơi nương tựa, ngay cả tộc nhân cũng đã chết hết.
Một loại cô tịch trước nay chưa từng có bao vây lấy nàng.
Mà đúng lúc này, một giọng nói vang lên:
“Hồng Y, ngươi đã biết chân tướng chưa?”
Tô Hồng Y nghe được giọng nói ôn nhuận như ngọc này, giật mình lấy lại tinh thần, nhìn Quân Tiêu Dao.
Bạch y trên người hắn còn đang lây dính vết máu trên người mình.
“Không, ta còn có công tử.”
Trong đồng tử đỏ màu đỏ sẫm như máu của Tô Hồng Y, dần dần khôi phục lại thần thái.
Nàng không cha không mẹ, không có tộc nhân.
Nhưng nàng tuyệt đối không phải một mình.
Nàng cũng sẽ không kế thừa chấp niệm báo thù của Đại Hắc Thiên Thần.
Nàng chính là tùy tùng của Quân Tiêu Dao, một thị nữ và tôi tớ.
Quân Tiêu Dao bảo nàng hướng Đông thì nàng liền hướng Đông.
Quân Tiêu Dao bảo nàng hướng Tây thì nàng liền hướng Tây.
Cái gì mà phục hưng Hắc Thiên nhất tộc, cái gì mà giải quyết chấp niệm của Đại Hắc Thiên Thần.
Những điều này với Tiêu Hồng Y mà nói, hoàn toàn không quan trọng.
Với Tô Hồng Y mà nói, chỉ có Quân Tiêu Dao mới là quan trọng nhất.
Kế đó, trong cơ thể Tô Hồng Y có tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Khí tức của nàng cũng trực tiếp tăng vọt, cuối cùng cường thế đột phá đến Chí Tôn Cảnh.
Cũng không phải nói Tô Hồng Y thoáng cái lập tức từ Đại Thánh đột phá lên đến Chí Tôn. Mà là nàng vốn có loại lực lượng này, sau khi lần nữa dung nhập Ma Hắc Thiên, thực lực mới hoàn toàn giải phóng.
Hơn nữa theo nguyền rủa tiêu trừ, cảnh giới tăng vọt.
Ấn ký ngôi sau sáu cánh tối đen dưới bụng Tô Hồng Y cũng không còn mờ nhạt mà hoàn toàn ngưng tkết lại, cuối cùng hóa thành một chùng sáng thông thiên, xuyên thủng trời cao.
Một cái ấn ký ngôi sao sáu cánh tối đen, hiển hiện ở trên bầu trời biên hoang!
“Nàng ta cũng là Diệt Thế Lục Vương sao?”
Bản thân Hỗn Độn Thể là Diệt Thế Lục Vương thì cũng thôi đi, tùy tùng hắn nhặt được vậy mà cũng là một trong Diệt Thế Lục Vương.
Có một số ít thiên kiêu Dị Vực bên này trợn tròn mắt.
“Lại một vị diệt thế vương giả thức tỉnh!”
Tiên Vực, biên quan bên này, mấy vị Chuẩn Đế đứng thẳng giữa trời, vẻ mặt nghiêm túc tới cực điểm.
Đầu tiên là Hỗn Độn Thể Dị Vực, vượt qua Chí Tôn Kiếp mỏng cuối, khiến bọn họ hơi giật mình.
Bây giờ, lại một vị diệt thế vương giả hiện thân.
Hơn nữa còn là Đại Hắc Thiên Thần trước đó đã mang đến tai kiếp khủng khiếp, cùng năm tôn đại đế đồng quy vu tận.
Tiên Vực tuyệt đối không có khả năng để cho hai vị diệt thế vương giả này tiếp tục tồn tại thêm nữa!
“Vị kia chuẩn bị xong chưa, mời hắn ra tay, từ khoảng cách xa bắn giết!”
“Chỉ có hắn mới có thể làm được, lực lượng của chúng ta, không đủ để cách biên hoang trấn giết bọn chúng, dù sao Dị Vực bên kia cũng có người mạnh nhất tồn tại.”