Chương 1330: Phệ Thần Đế Tử hiện thân
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vô Thượng Huyền Tôn, Tạo Hóa Thần Tôn, đây chính là những cường giả hàng đầu, là tồn tại cấp lão tổ trong Vương Tộc. Kết quả là chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tất cả bọn họ đều chết sạch!
Cả đất trời giống như bị bấm nút im lặng. Rõ ràng ở đây có đến triệu sinh linh nhưng không có ai dám phát ra tiếng động.
Huyết Linh Thánh Nữ sợ đến mức da đầu như muốn nổ tung, giống như mỗi một mạch máu đều sắp vỡ nát. Cô gái áo trắng mặt che lụa mỏng, xinh đẹp đến nỗi không tưởng tượng nổi kia tỏa ra khí tức tuy chưa đến mức kinh thiên động địa nhưng cũng không kém hơn là bao.
“Chuẩn… Chuẩn Bất Hủ?”
Hàm răng Huyết Linh Thánh Nữ đang run cầm cập, gương mặt trắng bệt không một giọt máu. Đây không phải là đá vào miếng sắt nữa mà đã đá vào kim cương rồi.
“Khí tức kia chẳng lẽ là Chuẩn Bất Hủ? Trời ạ, cô gá bên cạnh thần sứ đại nhân lại là một Chuẩn Bất Hủ!”
Bên phía nô tộc thì đang sôi trào.
Thác Bạt Vũ hít một hơi thật sâu, gương mặt mừng rỡ như điên!
Cậu ta cứ tưởng biểu hiện của vị thần sứ này đã chấn động lắm rồi, ai ngờ đâu cô gái đi bên cạnh hắn lại là Chuẩn Bất Hủ. Có một Chuẩn Bất Hủ đi theo bên cạnh, ra tay bất cứ lúc nào, chỉ hai chữ thôi: Trâu bò!
“Địa vị của thần sứ đại nhân này lớn thật đấy, có cả Chuẩn Bất Hủ đi theo bảo vệ.” Đôi mắt Thác Bạt Lan cũng mở to.
Chuyện này quả là đã đổi mới tam quan của nàng.
“Ngươi… Rốt cuộc ngươi là ai?” Tính cách đơn giản của Huyết Linh Thánh Nữ như sắp sụp đổ. Chỉ đi xử một vài nô tộc ti tiện mà thôi, sao lại dây vào một đại phật kinh khủng đến nhường này.
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là các ngươi muốn bàn bạc thế nào?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, trong giọng nói mang theo nét suy tư.
Ánh mắt hắn nhìn Huyết Linh Thánh Nữ giống y như ánh mắt mà nàng ta đã nhìn những sinh linh nô tộc kia. Lạnh lùng vô tình, cao cao tại thượng.
Trong lòng Huyết Linh Thánh Nữ cảm thấy không hề thoải mái. Dù sao nàng ta cũng là Thánh Nữ trong Vương Tộc, làm gì có ai khinh thường nàng ta như vậy?
Nhưng vừa nghĩ tới việc mình vẫn còn chỗ dựa, nàng ta trấn tĩnh lại ngay lập tức. Chuẩn Bất Hủ đúng là rất kinh khủng, nhưng khi đối mặt với Bất Hủ Đế tộc thì cũng phải nể mặt chứ nhỉ?
“Người chống lưng cho ta chính là Phệ Thần Đế Tử của Phệ Thần Tộc. Ngũ Mạch Vương Tộc bọn ta cũng nghe theo mệnh lệnh của ngài ấy nên mới đi vây giết những nô tộc này.” Huyết Linh Thánh Nữ bình tĩnh nói.
Quân Tiêu Dao giật mình. Chẳng trách những Vương Tộc này ăn no ửng mỡ nhằm vào nô tộc, hóa ra là do làm theo mệnh lệnh.
“Phệ Thần Đế Tử...” Quân Tiêu Dao thầm thì.
Hắn từng nghe nói đây là một trong Thất Tiểu Đế của Dị Vực, mà bản thể của Phệ Thần Tộc này lại nằm ở ma trùng Thái Cổ gần như đã tuyệt chủng – Phệ Thần Trùng. Đây chính là Thần Trùng sánh vai với Thần Ma Nghĩ (*), Thập Biến Thần Tàm, lại còn có sức mạnh cắn nuốt khống chế bá đạo
“Sức mạnh cắn nuốt…”
Đôi mắt Quân Tiêu Dao sáng lên.
Hắn vẫn chưa quên mình đang khống chế một tiên khí thôn phệ. Luồng tiên khí đó là do hắn dùng Thôn Thần Ma Công để rèn luyện.
Bây giờ Quân Tiêu Dao đã đạt đến Chí Tôn Cảnh, muốn tiến thêm bước nữa, ngoại trừ cách đột phá cảnh giới ra thì chỉ có thể ngưng tụ thêm càng nhiều pháp tắc chí tôn hơn nữa.
Phệ Thần Đế Tử kia hiển nhiên là đã ngưng tụ được pháp tắc thôn phệ. Nếu Quân Tiêu Dao có thể có được pháp tắc thôn phệ từ Phệ Thần Đế Tử, sau đó lĩnh hội, luyện hóa thì chẳng những có thể nhanh chóng ngưng tụ được pháp tắc thôn phệ mà còn có thể khiến Thôn Thần Ma Công của bản thân tiến thêm một bước, còn có thể dung hợp đặc tính của Phệ Thần Trùng. Đến lúc đó, Quân Tiêu Dao có thể dễ dàng khống chế được sức mạnh thôn phệ.
Thấy Quân Tiêu Dao im lặng, Huyết Linh Thánh Nữ cứ cho rằng hắn đang kiêng dè, bèn thản nhiên nói: “Nếu đã biết người đứng sau lưng ta là ai thì các ngươi lùi bước đi.”
Huyết Linh Thánh Nữ không phải kẻ ngốc. Ở bên kia có cả Chuẩn Bất Hủ, nàng ta không thể trào phúng kiểu mất não được, chỉ cần bọn họ rời đi là được. Chuyện những Huyền Tôn, Thần Tôn kia chết đi không phải là chuyện mà một Thánh Nữ như nàng ta có thể quản được.
“Không cần đâu, chính chủ tới rồi.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười nhìn về nơi xa.
Một chiếc thuyền lầu khổng lồ lướt đi trong không trung, chính là thuyền lầu của Phệ Thần Đế Tử. Gã vốn đợi ở hậu phương, chờ khi Ngũ Mạch Vương Tộc giải quyết chiến tranh xong sẽ đến thu hoạch trái ngọt. Ai ngờ đâu gã lại nhận thấy có khí tức của Chuẩn Bất Hủ tỏa ra. Chuyện này khiến Phệ Thần Đế Tử kinh ngạc, bèn đến đây tìm hiểu thực hư.
“Không biết vị tiền bối nào tỏa ra khí tức, tại hạ Phệ Thần Tộc Phệ Thần Đế Tử, hi vọng tiền bối có thể nể mặt một chút.”
Bên trong thuyền lầu, một chàng trai mặc trường bào rộng rãi, gương mặt tuấn tú, mái tóc đen kéo dài đến mắt cá chân chậm rãi bước ra. Đôi mắt của gã giống như hai hố đen cỡ nhỏ, sâu thẳm mà không thấy đáy, cứ như có thể hút cả linh hồn người ta vào đó.
Gã chính là Phệ Thần Đế Tử.
Gã nhìn sang phía Quân Tiêu Dao và Lạc Tương Linh, trong đôi mắt đen nhánh lộ vẻ kinh ngạc. Gã nhận thấy một loại khí tức nguy hiểm.
“Phệ Thần Đế Tử, ai cho ngươi lá gan dám động vào người của ta?”
Quân Tiêu Dao chẳng hề khách sáo.
Dù Phệ Thần Đế Tử có nhường một bước, hắn cũng sẽ không khách sáo. Đây chính là một phần quà ngưng kết pháp tắc cực lớn, sao hắn có thể bỏ qua được?
“Hửm?” Thái độ của Quân Tiêu Dao khiến Phệ Thần Đế Tử cau mày.
“Các hạ dùng giọng điệu này nói chuyện với ta, không biết các hạ là thần thánh phương nào, có tư cách này hay không nhỉ?”
Giọng điệu của Phệ Thần Đế Tử nồng nặc mùi thuốc súng.
Huyết Linh Thánh Nữ đứng bên cạnh thì như đang xem tấu hài. Có Phệ Thần Đế Tử ở đây, nàng ta giống như đã tìm được chỗ dựa, không còn biểu cảm hoảng hốt lo lắng sốt ruột nữa.
“Ngươi cảm thấy ta có tư cách này hay không?”
Quân Tiêu Dao giơ tay lên gỡ mặt nạ quỷ trên mặt mình xuống. Đồng thời sương mù hỗn độn lượn lờ quanh người hắn, từng luồng khí áp hỗn độn đè sập không trung.
Từng khe hở không gian xuất hiện, một luồng uy áp Chí Tôn bao phủ khắp mọi nơi.
“Hỗn Độn Khí… Ngươi là!”