Chương 1347: Thần Nhạc hiện thân
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ngươi cũng là một trogn Diệt Thế Lục Vương!”
Sau khi cảm ứng được khí tức của nàng ta, Vân Tiểu Hắc không nhịn được mà hỏi.
Câu nói này khiến thiên địa sôi trào!
“Cái gì? Lại một vị Diệt Thế Vương giả hiện thân!”
“Nếu vậy, chẳng phải hôm nay chúng ta sẽ được nhìn thấy ba vị Vương giả gặp nhau!”
“Lại them vị tùy tùng Tô Hồng Y đi theo Chiến Thần đại nhân kia nữa, là bốn vị.”
“Quả nhiên, tận thế trong thần thoại sắp trở thành sự thật sao?”
Vô số sinh linh đều kinh ngạc vô cùng.
Không ngờ hôm nay lại có thể tận mắt chứng kiến ba vị Diệt Thế Vương giả hội tụ.
Thời khắc này chắc chắn là thời khắc mang tính lịch sử.
“Ngươi là…. người tộc Y Tà?” An Lam Đế tử hơi nhíu mày, dường như có nghĩ tới chuyện gì đó.
Trước đó y đã từng thảo luận với Bồ Quỳ Thiên nữ.
Sau khi Quân Tiêu Dao giết Phệ Thần Đế tử.
Mới đầu Phệ Thần nhất tộc còn muốn đi đòi công đạo, kết quả lại bị bộ tộc khác ngăn cản.
Bộ tộc kia chính là Y Tà nhất tộc.
“Y Tà nhất tộc?”
Quân Tiêu Dao nghiêng đầu nhìn nữ tử đang dán sát vào người mình, có vẻ còn hơi dựa vào mình nữa, trong lòng kinh ngạc.
Y Tà nhất tộc, hắn cùng từng nghe nói tới, nghe đồn là có quan hệ với vùng đất Bất Khả Ngôn.
Tổ tiên của bộ tộc này chính là Hoàng Tuyền Mẫu Thần của dị vực, Y Tà Na Mỹ.
Có thể nói là cực kỳ thần bí.
“Nô nô tên Thần Nhạc, cuốối cùng đã gặp được Nhất Vương Điện.” Nữ tử tên Thần Nhạc cất tiếng nói ngọt ngào, mểm mại như cánh hoa.
“Chúng ta quen biết nhau sao?” Quân Tiêu Dao nhíu mày.
“Tuy hiện tại chúng ta đã chuyển thế thân, nhưng lúc trước trogn luân hồi, Nhất Vương Điện đã từng cứu nô nô không chỉ một lần.” Thầần Nhạc dán sát vào Quân Tiêu Dao, mập mờ nói.
“Thì ra là thế.”
Quân Tiêu Dao đã hiểu ra.
Diệt Thế Lục Vương, hẳn là được xếp từ Đệ Nhất Vương đến Đệ Lục Vương.
Mà một mạch Chiến Thần đời thứ nhất kia hẳn là Đệ Nhất Vương.
Vương giả của mạch kia đã từng cứu Vương giả của mạch Thần Nhạc này.
Cho nên, nhân duyên tế hội, cứ dây dưa mãi tới bây giờ.
Cho tới khi Thần Nhạc thức tỉnh, vẫn luôn ôm một loại cảm xúc như hướng tới và ỷ lại với hắn.
“Vậy hẳn là….” Quân Tiêu Dao nhìn sang Vân Tiểu Hắc.
“Kia là mạch của Ngũ Vương, tùy tùng Tô Hồng Y của ngài là mạch của Lục Vương.” Thần Nhạc giải thích.
“Vậy còn ngươi?”
“Nhất Vương Điện hạ quên rồi, nô nô là mạch của Đệ Tứ Vương.”
Quân Tiêu Dao giật mình. Đến bây giờ xem như hắn đã hiểu.
Chiến Thần đời thứ nhất là mạch Đệ Nhất Vương.
Hoàng Tuyền Mẫu Thần của Y Tà nhất tộc là mạch Đệ Tứ Vương.
Thập Vĩ Diệt Thế Hắc Hồ là mạch Đệ Ngũ Vương.
Đại Hắc Thiên Thần là mạch Đệ Lục Vương.
Cứ thế mà suy ra, xem chừng Diệt Thế Lục Vương đều đại biệt cho truyền thừa vô địch của một mạch nào đó.
Quân Tiêu Dao càng nghĩ càng cảm tấy chắc hẳn Diệt Thế Lục Vương vẫn còn bí mật.
Mà vị Thần Nhạc này, biết không ít.
Lúc này, Thần Nhạc hiện thân, cục diện càng trở nên quyết tuyệt.
Ba vị Diệt Thế Vương giả đồng thời xuất hiện.
Trước kia, đây chắc chắn là một màn cực kỳ khó gặp.
Mặc dù bọn họ còn chưa hoàn toàn trưởng thành.
Nhưng nếu không vẫn lạc, sau này trở thành Bất Hủ Chi Vương có thể nói là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Nhìn Thần Nhạc cực kỳ thân thiết với Quân Tiêu Dao, trong lòng Vth bên này quả thực đã đố kỵ đến mức không biết phát tiết vào đâu.
Sao tất cả nữ tử đều thân thiết, chủ động với Quân Tiêu Dao như thế?
Gã không đẹp trai bằng Quân Tiêu Dao hay sao?
Hình như thế.
“Chịu!” Chính Vth cũng không thuyết phục đc chính mình.
So với Quân Tiêu Dao, gã hoàn toàn chính xác là một thứ rác rưởi.
Bất luận là nhan sắc, thực lực, hay tính cách, gần như không thể so sánh.
“Nhất Vương Điện, nô nô cảm thấy trước tiên không cần ra tay với Đệ Ngũ Vương.” Thần Nhạc rúc vào bên người Quân Tiêu Dao.
Đồ Sơn Loan Loan và Đồ Sơn Thuần Thuần nhìn thấy màn này mà hai mắt bốc hỏa.
Nếu Thần Nhạc không phải người Y Tà nhất tộc, lại có thân phận Diệt Thế Vương giả.
Chỉ e các nàng đã không nhịn được mà xông tới kéo nàng ta ra rồi.
Hôm nay là đại hội chiêu thân của các nàng cơ mà.
“A, ngươi đến đây để xin tha cho gã sao?” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt hỏi.
Thần Nhạc lắc đầu: “Đương nhiên nô nô làm vậy không phải là vì gã, trong long nô nô, địa vị của gã còn kém cả một sợi tóc của Nhất Vương Điện.”
Lời này lại lần nữa khiến Vth thổ huyết.
Mẹ nó chứ, ngươi thích nịnh bợ thì cứ nịnh bợ đi, cần gì phải kéo ta ra làm đệm?
Thế này gọi là nằm không cũng bị chém mà.
Vth thật sự đau long.
“Vậy ý của ngươi là gì?”
“Sau này Lục Vương còn có sứ mạng của mình, tốt nhất đừng nội đấu.”
“Đương nhiên, nếu Nhất Vương Điện thật sự không thích thì cứ ra tay, tất nhiên nô nô sẽ đứng bên phía Nhất Vương Điện.” Thần Nhạc nói.
Quân Tiêu Dao đoán không lầm, quả nhiên nàng có biết một chút nội tình.
“Có sứ mệnh gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Cái này…” Thần Nhạc nhìn quanh bốn phía.
“Vậy được.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt gật đâu, hiểu ý, trước không trúng, nhiều người phức tạp, Thần Nhạc khó mà nói được.
“Ngươi đã nói vậy thì ta sẽ nể mặt ngươi, tha cho gã một mạng, đưược chưa?”
Với Quân Tiêu Dao, Vth vốn là thứ chỉ cần dí một cái là có thể giết đc.
Sớm một chút hay muộn một chút hắn cũng không để tâm lắm.
Huống hồ, chính hắn cũng rất hứng thú với cái gọi là sứ mệnh của Lục Vương.
Nói không chừng có thể nạy ra được một chút tin tức bí mật gì đó từ Thần Nhạc.
“Nhất Vương Điện vẫn quan tâm tới tâm tư người khác như xưa.” Thần Nhạc rất vui sướng.
Bởi vì Quân Tiêu Dao nể mặt nàng.
Vth lại lần nữa tức đến mức muốn hộc máu.
Có trưởng lão Minh Chiếu Đế tộc ủng hộ, vốn gã không tin Quân Tiêu Dao có thể làm gì mình.
Kết quả, Quân Tiêu Dao lại thuận theo.
Không những mình có bậc thang để xuống, hơn nữa còn thuận tay lấy lòng đc một muội muội.
Chỉ có thể nói, muốn chơi tâm nhãn với Quân Tiêu Dao thì quả thực Vth chỉ là đệ đệ của đệ đệ.
Có thể nói là đệ của đệ.
“Còn chưa cút?”
Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Vth.
Vth lại liếc nhìn Đồ Sơn Loan Loan.
Kết quả, Đồ Sơn Loan Loan chẳng buồn chủ ý tới gã.