Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1364 - Chương 1364 - Ta Không Diễn Nữa, Ngả Bài

Chương 1364 - Ta không diễn nữa, ngả bài
Chương 1364 - Ta không diễn nữa, ngả bài

Chương 1364: Ta không diễn nữa, ngả bài

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao đột phá thật sự đã gây nên một cơn sóng lớn ở Chiến Thần Học Phủ.

Phải nói như thế nào đây, người ưu tú hơn ngươi còn biết nỗ lực hơn ngươi.

Biểu hiện của Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn tiêm một liều máu gà cho các đệ tử Chiến Thần Học Phủ, họ càng ra sức mà tu luyện.

Đám người Mộ lão cũng tiến đến xem qua Quân Tiêu Dao, vô cùng vừa lòng với biểu hiện của hắn, thậm chí cho rằng ngày sau Quân Tiêu Dao có thể tiếp nhận vị trí Thần Ngao Vương, trở thành trụ cột mới của Chiến Thần Học Phủ.

Nghe những lời tán thưởng đó, Quân Tiêu Dao chỉ cười cho qua.

Hắn sẽ không luôn ở lại dị vực, cuối cùng sẽ có ngày ngả bài. Đến lúc đó, không biết những sinh linh dị vực điên cuồng sùng bái hắn sẽ có cảm giác ra sao?

Quân Tiêu Dao đi đến Tử Trúc Lâm của Lạc Tương Linh.

Rừng trúc thăm thẳm, nhìn thấy cây cầu nhỏ nước chảy bóng người sâu trong đó.

Tuy rằng Lạc Tương Linh truyền ra tin tức bế quan không gặp bất cứ kẻ nào, nhưng Quân Tiêu Dao muốn tới thì cũng không ai dám ngăn trở.

Hắn đi tới biệt viện.

“Tương Linh, có thời gian không” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.

Tuy rằng lần này là tới giải quyết chuyện của Lạc Tương Linh, nhưng hắn cũng sẽ không hạ thấp mình, càng không thể làm liếm cẩu.

Dứt lời, biệt viện vẫn không có chút động tĩnh nào.

Quân Tiêu Dao nán lại một lát, sau đó cười, hắn xoay người muốn rời đi, không có chút lưu luyến nào.

Nếu Lạc Tương Linh có thái độ này thì cắt đứt đã ra sao?

Rắc.

Cánh cửa lặng lẽ mà mở ra, lúc này Quân Tiêu Dao mới cười.

A, nữ nhân đều là động vật khẩu thị tâm phi, nhưng Lạc Tương Linh ngạo kiều như vậy cũng bình thường, thân là Chuẩn Bất Hủ thì đương nhiên vẫn phải giữ chút mặt mũi.

Quân Tiêu Dao tiến vào phòng trong, nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp tuyệt đẹp như họa.

Lạc Tương Linh quay mặt đi không nhìn Quân Tiêu Dao, ngồi nghiêng trên đệm hương bồ, bàn tay trắng như dương chi ngọc nắm một cây bút lông, trước mặt nàng ta có đặ một bức họa.

Trên họa là một nữ tử đứng bên bờ sông Lạc, như muốn thuận gió mà đi, tiên khí dạt dào, duy mĩ vô song.

Đúng là bức họa mà Quân Tiêu Dao từng đưa cho Lạc Tương Linh, trên họa còn có đề từ Lạc Thần phú.

Nhưng khác với trước đó chính là, bên người nữ tử bên bờ sông Lạc có thêm một nam tử. Nam tử có dáng người thon dài đĩnh bạt, bạch y trắng hơn cả tuyết, không nhiễm một hạt bụi, sương mù mênh mông lưu động, tiên huy bao phủ, giống như trích tiên hành tẩu trong chốn phàm trần.

Rõ ràng là dáng vẻ của Quân Tiêu Dao.

Đây là đích thân Lạc Tương Linh vẽ lên.

Một nam một nữ đứng bên bờ sông Lạc, giống như một đôi thần tiên quyến lữ.

“Đẹp không?” Lạc Tương Linh bỗng mở miệng nói.

“Đẹp.” Quân Tiêu Dao trầm mặc một chớp mắt, sau đó nói.

“Ta lại cảm thấy họa kỹ của mình chẳng ra sao, không thể miêu tả ra thần vận của Tiêu Dao ngươi.” Lạc Tương Linh thở dài xa xăm mà nói.

Sự soái khí của Quân Tiêu Dao có thể dùng đầu bút lưu lại, nhưng khí chất sinh ra đã có sẵn của hắn lại khó có thể vẽ lại được.

“Hoạ bì họa hổ nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm.” Lạc Tương Linh nói.

Không biết có phải có ám chỉ gì hay không, trong lòng Quân Tiêu Dao có chút xấu hổ.

Cảm xúc u oán đó đã sắp tràn ra ngoài.

Đường đường là Lạc Vương, vậy mà như biến thành một oán phụ khuê phòng, nhưng xét đến cùng vẫn là vì Quân Tiêu Dao gây nên.

“Tương Linh, ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, nếu ta nói giữa ta và Đồ Sơn Ngũ Mỹ không phát sinh chuyện gì cả, ngươi có tin không?” Quân Tiêu Dao lẳng lặng nói.

Đôi mắt hơi ảm đạm của Lạc Tương Linh bỗng sáng lên.

Thật ra ngay từ đầu nàng cũng không tin Quân Tiêu Dao sẽ làm như vậy. Tuy Đồ Sơn Ngũ Mỹ diễm tuyệt dị vực, nhưng Quân Tiêu Dao không phải người tùy tiện như vậy.

Hơn nữa, nếu Quân Tiêu Dao ham sắc đẹp thật thì nàng sẽ thua kém Đồ Sơn Ngũ Mỹ hay sao?

“Vậy ngươi là vì...” Lạc Tương muốn nói lại thôi.

“Rất nhiều chuyện đều có nguyên nhân, nếu ta nói ta cần sức mạnh của Đồ Sơn Đế Tộc thì sao?” Quân Tiêu Dao mang theo thâm ý mà nói.

“Cần sức mạnh của Đế tộc, vì sao, ngươi...” Rốt cuộc Lạc Tương Linh cũng quay gương mặt tuyệt đẹp qua, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Trước đó nàng đã cảm thấy Quân Tiêu Dao giống như một bí ẩn, khiến người ta nhìn không thấu.

Quân Tiêu Dao hơi phun ra một hơi, hắn muốn làm theo kế hoạch của mình, tranh thủ hoàn thành lúc đang hăng hái.

“Tương Linh, ngươi từng nói qua, ngươi có quá khứ thuộc về mình, ta cũng vậy, mỗi người đều có bí mật của riêng mình.”

“Mà hiện tại, ta có thể thẳng thắn thành khẩn nói tất cả cho ngươi.” Quân Tiêu Dao kiên quyết nói.

“Tiêu Dao, ngươi...” Lạc Tương Linh cũng đã nhận ra giọng điệu của Quân Tiêu Dao không thích hợp.

Nàng phất tay theo bản năng, ngăn cách toàn bộ biệt viện, phòng ngừa mọi ánh mắt nhìn trộm.

“Ngươi còn nhớ rõ tình cảnh lần đầu tiên gặp mặt không?” Quân Tiêu Dao đột nhiên hỏi.

Lạc Tương Linh hơi rũ mắt, lông mi rất rậm, khẽ gật đầu và nói: “Đương nhiên nhớ rõ.”

Nếu không có lần gặp mặt kia thì sao lại có câu chuyện hiện tại.

“Khi đó ngươi nói ta là người của Tiên Vực, là thám tử ẩn núp vào Chiến Thần Học Phủ.” Quân Tiêu Dao cười.

“Đó chỉ là hù ngươi thôi.” Lạc Tương Linh cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng.

“Tương Linh, ngươi đoán đúng rồi, từ khoảnh khắc đầu tiên ngươi nhìn thấy ta thì ngươi đoán đúng rồi.” Quân Tiêu Dao thực nghiêm túc mà nói.

Lạc Tương Linh lập tức ngước mắt, ánh mắt nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao áp chế khí tức Thượng Thương Hắc Huyết trong nội vũ trụ, khôi phục thành khí tức Tiên Vực ban đầu.

“Ta đến từ Tiên Vực Quân gia, tên thật sự là Tiêu Dao, nhưng không phải Ngọc Tiêu Dao, mà là... Quân Tiêu Dao!” Quân Tiêu Dao bình đạm mà nói.

Nhưng mỗi một chữ rơi vào trong tay Lạc Tương Linh lại như sấm sét nổ vang.

Nàng ngơ ra, thật sự đờ người.

Một Chuẩn Bất Hủ mà tư duy cũng chưa kịp phản ứng.

Hắn không phải Ngọc Tiêu Dao, là Quân Tiêu Dao, tất cả những chuyện trước kia đều là lừa nàng?

Đổi lại là bất cứ kẻ nào cũng sẽ ngơ ngác, căn bản không thể tưởng tượng được. Càng quan trọng là Quân Tiêu Dao còn là một trong những Diệt Thế Lục Vương, là vương giả diệt thế mang đến tai kiếp cùng hủy diệt cho Tiên Vực.

Nhưng bản thân hắn lại là sinh linh Tiên Vực, chẳng phải là trò cười lớn nhất trong thiên hạ?

Nếu tiết lộ ra thì toàn bộ dị vực sẽ đảo lộn, bởi vì mọi người, thậm chí bao gồm một ít Bất Hủ Chi Vương cũng bị Quân Tiêu Dao lừa gạt!

Bình Luận (0)
Comment