Chương 1368: Nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa cản trở
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chung Cực Đế Tộc cường đại nhất, thần bí nhất, cổ xưa nhất dị vực cũng ở trong đó. Thậm chí Ách Hoạ chung cực được coi là thần bí nhất dị vực cũng ở vùng đất Bất Khả Ngôn.
Nàng cũng không muốn Quân Tiêu Dao đi mạo hiểm.
“Đây là chuyện ta nhất định phải làm.” Quân Tiêu Dao cười cười.
Nếu Lạc Tương Linh thật sự có thể đột phá Bất Hủ Chi Vương, vậy sẽ là trợ lực rất lớn đối với Quân Tiêu Dao.
Kế tiếp, hắn và Lạc Tương Linh lại cùng nán lại đó khoảng một tháng.
Cũng không có chuyện không hài hòa gì xảy ra.
Sau đó, Quân Tiêu Dao rời đi.
Trên đường đi, Quân Tiêu Dao tự hỏi về Hỗn Độn Thể khiến Lạc Tương Linh thức tỉnh linh trí.
Hắn mơ hồ cảm thấy Hỗn Độn Thể kia còn chưa ngã xuống.
Theo lý thuyết chỉ cần là Hỗn Độn Thể thì sẽ rất nổi tiếng ở Tiên Vực mới đúng. Nhưng trong đầu Quân Tiêu Dao lại không có người được chọn phù hợp.
Vậy chỉ có một khả năng, chính là Hỗn Độn Thể kia là người của thế lực lánh đời nào đó trong Tiên Vực, thân phận tung tích bị hoàn toàn che giấu.
Hắn không khỏi nhớ tới, Hỗn Độn Thể Chủng Tử Tiên Vực mà đến nay vẫn chưa phá phong.
Giữa bọn họ có liên hệ gì hay không?
Quân Tiêu Dao liên tưởng đến rất nhiều.
Sau đó, hắn tìm được Huyền Nguyệt.
Hai người cùng lặng yên rời khỏi Chiến Thần Học Phủ.
Lần này, Quân Tiêu Dao chỉ dẫn theo Huyền Nguyệt, không làm kinh động bất cứ kẻ nào.
Ở trên đường, Quân Tiêu Dao cũng dò hỏi Huyền Nguyệt về một ít chuyện của nhất tộc Bỉ Ngạn.
Huyền Nguyệt cũng biết gì nói hết, không có nửa lời giấu giếm.
Chỉ là, nàng cũng chưa thật sự đến Bỉ Ngạn Đế Tộc lần nào, không biết tình huống trong đó là như thế nào.
Trước đó nàng ta cũng chỉ là sát thủ nằm vùng của tổ chức Bỉ Ngạn thôi. Mà tổ chức Bỉ Ngạn chỉ là một thế lực dưới trướng Bỉ Ngạn Đế Tộc.
Nói một cách nghiêm khắc, phải nói là phụ thuộc, cũng tương tự như nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa.
“Nhất tộc Bỉ Ngạn thật là thần bí.” Quân Tiêu Dao cười cười.
Hiện giờ rốt cuộc hắn cũng ở dị vực, không cần kiêng kị cái gì nữa. Trừ phi chọc phải Chung Cực Đế Tộc, bằng không cho dù là bất hủ đế tộc, hắn cũng có thể thản nhiên ứng phó.
Nhất tộc Bỉ Ngạn ở Bỉ Ngạn đại châu. Toàn bộ đại châu được đặt tên theo nhất tộc này, có thể thấy được họ cường thế đến mức nào.
Nhưng số lượng của nhất tộc này lại cực kỳ thưa thớt, bình thường rất ít nhìn thấy ở ngoại giới. Ngược lại là sinh linh nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa càng nhiều hơn một chút.
Một tháng sau, Quân Tiêu Dao đi tới Bỉ Ngạn đại châu, sau đó trực tiếp đi đến tổ địa của nhất tộc Bỉ Ngạn.
Trên đường, Quân Tiêu Dao bỗng dừng bước, ánh mắt lãnh đạm nhìn về trước kia.
Một nữ nhân đeo mặt nạ quỷ diện, dáng người xinh đẹp lặng lẽ hiện thân.
“Hoa Liên...” Huyền Nguyệt tập trung nhìn lại.
Lúc trước, võ đấu trường ngầm, vào khoảnh khắc Huyền Nguyệt tuyệt vọng, là Hoa Liên xuất hiện, cho nàng một hy vọng hư ảo.
Mà hiện tại nghĩ đến, Hoa Liên chỉ lừa gạt nàng. Nhưng nếu không có lời nói của Hoa Liên, có lẽ nàng đã không chịu được hiện tại, đã nổi điên. Càng không thể gặp được Quân Tiêu Dao, xảy ra những chuyện sau đó.
Cho nên cảm giác của Huyền Nguyệt đối với Hoa Liên rất phức tạp.
“Có chuyện gì?” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.
“Chiến thần đỉnh đỉnh đại danh, quả thực danh bất hư truyền, nô gia cũng muốn cảm tạ đại nhân.” Hoa Liên cười nói.
“Nga?”
“Bỉ Ngạn Vương Tử kia thật là khiến người ta sinh ghét, ngoài ra, cũng cảm tạ đại nhân cứu Huyền Nguyệt.”
“Nàng là cây đao sắc bén nhất của tổ chức Bỉ Ngạn, nô gia cũng không muốn nhìn thấy nàng xảy ra chuyện.” Hoa Liên thực nghiêm túc nói.
“Cho nên ngươi lừa gạt ta?” Huyền Nguyệt bỗng mở miệng.
“Không phải lừa gạt, có lẽ ngươi thực sự có khả năng dẫn hồn ca ca mình về, tuy rằng khả năng cực thấp cực thấp.”
Một phần ngàn tỷ cũng là khả năng, cho nên Hoa Liên không cho rằng mình đang lừa gạt.
Huyền Nguyệt không nhiều lời.
Nàng đã nhìn ra, ca ca nàng chỉ là một tiểu tu sĩ bình thường, muốn lưu lại một chút dấu vết trên thế gian này cũng khó, càng đừng nói là dẫn hồn hắn trở về.
“Các ngươi muốn đi đến Bỉ Ngạn Đế Tộc?” Hoa Liên dời đề tài đi.
“Không sai.” Quân Tiêu Dao nói.
“Tổ chức Bỉ Ngạn cũng không dám cản đường của đại nhân, chỉ là, e rằng nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa sẽ làm khó dễ đại nhân.” Hoa Liên nói.
“Không ngại, bọn họ dám cản thì phải trả giá.” Quân Tiêu Dao không để bụng chút nào.
“Không hổ là chiến thần đại nhân, vậy nô gia cáo từ.” Hoa Liên hơi mỉm cười, thân thể cũng biến đi.
Quân Tiêu Dao dẫn theo Huyền Nguyệt tiếp tục đi tới.
Khoảng vài ngày sau, trước kia bỗng có vô số Bỉ Ngạn Hoa màu xanh. Xanh thẳm như biển cả, vô cùng mỹ lệ, có một loại ma lực làm người ta nhìn thoáng qua cũng trầm luân.
Quân Tiêu Dao nhướng mày, cảm giác tới rồi một luồng nhàn nhạt trận pháp dao động.
“Tổ mạch nhất tộc Bỉ Ngạn ở sâu trong trung tâm Bỉ Ngạn đại châu, nơi dừng chân của nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa ở bên ngoài, vậy xem ra là muốn cản đường của ta, cho ta một oai phủ đầu?”
Thần niệm Quân Tiêu Dao khẽ động, cảm giác của Tam Thế Nguyên Thần viên mãn mạnh đến dữ dội.
Hắn lập tức nhận ra, một ít khí tức đang âm thầm ẩn nấp.
Người của nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa cũng không ngốc, biết Quân Tiêu Dao không dễ trêu chọc, cho nên trực tiếp tung ra đại trận trong tộc.
Đây là một mê trận, đủ để vây khốn nhân vật cấp bậc chí tôn, hiển nhiên là muốn ngáng chân Quân Tiêu Dao.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lãnh đạm, dẫn theo Huyền Nguyệt trực tiếp bước vào.
Chỗ tối có một đám người đang quan sát, cầm đầu là một nam tử trung niên.
Ông ta là một cường giả Tiểu Thiên Tôn, cũng là thân nhân huyết thống nhất mạch của Bỉ Ngạn Vương Tử.
Bỉ Ngạn Vương Tử ngã xuống trong tay Quân Tiêu Da làm trong lòng những người nhất mạch này đều rất khó chịu.
Cho nên họ tự chủ trương, muốn đánh đòn phủ đầu Quân Tiêu Dao. Đương nhiên, muốn giết Quân Tiêu Dao là không có khả năng.
Tuy rằng ông ta cũng muốn, nhưng hậu quả kia không phải ông ta có thể chịu đựng được.
Thậm chí toàn bộ nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa cũng không chịu được.
Ở bên người ông ta còn có một ít thiên kiêu nhất mạch Bỉ Ngạn Vương Tử, cả đám đều chờ xem kịch vui.