Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1367 - Chương 1367 - Hoàn Toàn Công Lược, Lạc Tương Linh Chủ Động

Chương 1367 - Hoàn toàn công lược, Lạc Tương Linh chủ động
Chương 1367 - Hoàn toàn công lược, Lạc Tương Linh chủ động

Chương 1367: Hoàn toàn công lược, Lạc Tương Linh chủ động

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tuy rằng thân phận chân chính của Quân Tiêu Dao khiến nàng cảm thấy bất ngờ, nhưng Lạc Tương Linh cũng không có lòng trung thành đối với dị vực.

Đương nhiên, nàng cũng không có lòng trung thành gì với Tiên Vực.

Nàng vốn chỉ là một con sông mà thôi, không có cái gì gọi là khái niệm trận doanh. Điều duy nhất làm nàng hơi có cảm giác quê hương chính là Chiến Thần Học Phủ.

Nhưng so với Quân Tiêu Dao, Chiến Thần Học Phủ cũng không phải cái gì.

“Tương Linh, ngươi có nghĩ tới chuyện trở về Tiên Vực hay không?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Hắn bắt đầu thử.

“Trở lại Tiên Vực?” Lạc Tương Linh sửng sốt, hình như đôi mắt có chút dại ra, nói: “Người kia nói, ta chỉ là một con sông, cũng chỉ có thể là một con sông.”

“Có lẽ ra đời linh trí đã là một sai lầm.”

Lạc Tương Linh vẫn luôn rất hoang mang, rốt cuộc nàng có nên tồn tại hay không? Hay là một con sông bình thường sẽ càng hạnh phúc?

Quân Tiêu Dao nghe vậy thì đáy mắt hơi loé lên một tia sáng.

Hắn trực tiếp tiến lên, nhẹ nhàng ôm lấy Lạc Tương Linh.

Thân thể Lạc Tương Linh lại căng thẳng.

Cũng giống như câu nói, nữ nhân là làm từ nước, ôm vào thì vừa mềm lại trơn bóng, da thịt tinh tế như tơ lụa, eo liễu mềm mại, thật sự giống như làm từ nước.

“Tương Linh, thế gian vạn vật đều có lý do tồn tại.”

“Có lẽ trước kia ngươi thật sự chỉ là một con sông bình thường, nhưng hiện tại, ngươi có tên, ngươi là Lạc Tương Linh, một tồn tại sống sờ sờ.”

“Cho nên, không cần hoài nghi sự tồn tại của mình, sống sót bằng thân phận một người chính là vận mệnh của ngươi.”

Lời nói của Quân Tiêu Dao khiến ánh mắt Lạc Tương Linh giống như ngây ra. Trái tim nàng vẫn luôn trôi dạt như lục bình. Nhưng Quân Tiêu Dao lại làm trái tim ấy yên ổn lại.

Trong đôi mắt Lạc Tương Linh có nước mắt trong suốt chảy xuống. Nàng cũng vươn tay ôm lấy Quân Tiêu Dao, ôm thật chặt thật chặt.

Cái gì mà cuộc chiến giữa Tiên Vực và dị vực, nàng căn bản không để bụng. Gặp được một người có thể hiểu, có thể lý giải nàng mới là quan trọng nhất.

Cảm giác được cảm xúc của Lạc Tương Linh, Quân Tiêu Dao chỉ yên lặng ôm.

Hắn cũng không biết, hiện tại rốt cuộc có phải đang diễn kịch hay không.

Sau một hồi an ủi, cảm xúc của Lạc Tương Linh ổn định lại, chỉ là mặt có hơi ửng hồng.

“Xem ra mạng nhỏ của ta đã giữ được rồi.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.

Lạc Tương Linh quyến rũ mà trừng Quân Tiêu Dao một cái. Nữ nhân như mặt nước này quyến rũ lên cũng thực muốn mệnh.

Hiện tại tất nhiên nàng không có khả năng lại gây bất lợi gì với Quân Tiêu Dao. Thậm chí đã bắt đầu lo lắng cho Quân Tiêu Dao, sợ hãi hắn sẽ có bất trắc gì ở dị vực.

“Tiêu Dao, ở dị vực thân phận của ngươi quá nguy hiểm.” Lạc Tương Linh lo lắng nói.

Nàng biết, Quân gia tuyệt đối là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt đối với dị vực. Quân Tiêu Dao thân là Thần Tử Quân gia, nếu thân phận bị lộ thì hậu quả không dám tưởng tượng.

“Yên tâm, Tương Linh, ta sẽ không dễ dàng bị người ta nhận ra thân phận.”

“Chờ làm xong chuyện kế tiếp, ta sẽ dẫn ngươi trở về.” Quân Tiêu Dao nhìn Lạc Tương Linh, kiên định mà nói

Dung nhan tuyết ngọc của Lạc Tương Linh hiện lên một tia đỏ bừng. Lần này nàng cũng không trực tiếp từ chối.

“Trở lại Tiên Vực, nếu gặp phải người nọ...” Trong lòng Lạc Tương Linh vẫn có chút kiêng kị.

Đó chính là một Hỗn Độn Thể, hơn nữa Lạc Tương Linh cảm giác được có lẽ lai lịch của Hỗn Độn Thể kia rất lớn. Cho dù cách thời gian dài như vậy, ông ta cũng chưa chắc đã ngã xuống.

“Yên tâm, Tiên Vực là thiên hạ của Quân gia ta, cho dù Hỗn Độn Thể kia vẫn tồn tại, cũng không cần sợ hắn.”

Lời Quân Tiêu Dao nói không khỏi làm Lạc Tương Linh an tâm, cảm giác cực kỳ an toàn.

Nữ nhân cần nhất chính là cảm giác an toàn mà nam nhân mang đến. Mặc dù tu vi của nàng cường đại hơn Quân Tiêu Dao quá nhiều quá nhiều.

“Đúng rồi, Tương Linh, ngươi nói ngươi là mượn dùng sức mạnh của chi nhánh minh hà, mới biến thành Chuẩn Bất Hủ hiện tại.”

“Mà ngọn nguồn minh hà cũng là ở nơi không thể nói, nếu ngày sau có khả năng, ta sẽ trợ giúp ngươi đột phá, trở thành Bất Hủ Chi Vương chân chính.”

“Đến lúc đó, chỉ dựa vào sức mạnh của chính ngươi, cũng không có ai có thể uy hiếp được ngươi.” Quân Tiêu Dao kiên định nói

Nếu Lạc Tương Linh đã hoàn toàn trở thành người một nhà, vậy tất nhiên phải suy xét cho nàng. Từ trước đến nay Quân Tiêu Dao luôn rất chiếu cố người một nhà.

Hắn còn lấy ra một ít nước suối sinh mệnh chi tuyền hi hữu, hẳn cái này sẽ có ích trong chuyện tu luyện của Lạc Tương Linh.

“Tiêu Dao, đa tạ ngươi.” Nhìn thấy Quân Tiêu Dao chân thành quan tâm nàng như thế, đôi mắt Lạc Tương Linh lấp lánh, lóe quang.

Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được cảm giác được người ta bảo hộ, chiếu cố.

Không biết sao, một xúc động nảy lên trong lòng. Lạc Tương Linh chủ động dán lên, hôn lên môi Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao sửng sốt, hậu tri hậu giác mới phản ứng lại.

Lại bị cưỡng hôn!

Quân Tiêu Dao cảm giác mình như trúng ma chú. Mỗi lần bị cưỡng hôn đều là hắn, rất ít khi nào hắn chủ động.

Khi đó Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly cũng như thế.

Có lẽ đây là số mệnh rồi.

Một cái hôn như chuồn chuồn lướt nước kết thúc, đôi má Lạc Tương Linh ửng đỏ, đôi mắt lấp lánh, toả sáng như hạt châu.

Nàng cũng không biết sao lại có xúc động này.

Bởi vì đây là lần đầu tiên, cho nên chỉ khẽ chạm một chút, có hơi trúc trắc.

Quân Tiêu Dao cảm thấy may mắn, Lạc Tương Linh chỉ muốn hôn hắn mà không phải đẩy ngã hắn. Bằng không thật sự không phản kháng được.

Quân Tiêu Dao cũng không quá để ý.

Nam nhân ấy à, chịu chút thiệt thòi cũng có thể chấp nhận được. Ít nhất xem như đã bắt lấy Lạc Tương Linh.

Cái đùi này đã được ôm chặt rồi.

Không khí có chút xấu hổ.

Lạc Tương Linh rũ mắt xuống, không dám nhìn vào mắt Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao lại bình tĩnh nói: “Tương Linh, lúc sau ta sẽ nghĩ cách làm tu vi của nàng càng tiến thêm một bước.”

“Nhưng vùng đất Bất Khả Ngôn quá nguy hiểm...” Lạc Tương Linh nâng đôi mắt lên, mang theo lo lắng sâu sắc.

Có thể nói đó là nơi thần bí nhất dị vực, cho dù là nàng cũng chưa từng đặt chân đến đó.

Bình Luận (0)
Comment