Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1371 - Chương 1371 - Bỉ Ngạn Thiên Nữ, Mộng Nô Nhi

Chương 1371 - Bỉ Ngạn Thiên Nữ, Mộng Nô Nhi
Chương 1371 - Bỉ Ngạn Thiên Nữ, Mộng Nô Nhi

Chương 1371: Bỉ Ngạn Thiên Nữ, Mộng Nô Nhi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao không có chút biến hóa nào, càng không bị ảnh hưởng.

Hắn vẫn chém xuống một kiếm, đánh nát thân thể của nam tử trung niên kia ra.

Sau đó Đại La Kiếm Thai như tia chớp lao đi, xuyên thủng đầu nam tử, chém chết nguyên thần trong đó.

Nữ tử kia ngẩn người, không nghĩ tới Quân Tiêu Dao căn bản không để bụng nàng, không để ý đến lời nói của nàng.

Một vị cường giả Tiểu Thiên Tôn ngã xuống, chết trong tay Quân Tiêu Dao.

Nhưng trên mặt Quân Tiêu Dao lại không có chút đắc ý nào.

Nam tử này cũng chỉ là hạng tầm thường trong giới cường giả Tiểu Thiên Tôn mà thôi. Nếu là loại Tiểu Thiên Tôn nội tình vững chắc thì chưa chắc Quân Tiêu Dao có thể giết dứt khoát lưu loát như thế.

Giải quyết những kẻ chặn đường xong, Quân Tiêu Dao mới nhìn về phía nữ tử trong biển hoa kia.

Rất mỹ lệ, thực kinh diễm.

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, có lệ mà nói: “Xin lỗi, thu tay không kịp.”

Ta tin ngươi cái quỷ!

Nữ tử rất muốn nói như vậy, nhưng mặt ngoài vẫn lộ ra một nụ cười như mộng ảo: “Tiểu nữ tử là Thiên Nữ của nhất tộc Bỉ Ngạn, Mộng Nô Nhi.”

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, cũng đã suy đoán ra thân phận của nàng.

Bỉ Ngạn Thiên Nữ Mộng Nô Nhi cũng rất có tiếng tăm ở dị vực, là một trong Bảy Tiểu Đế, nhưng trước kia vẫn chưa từng xuất thế.

Trong Bảy Tiểu Đế, Mộng Nô Nhi tuyệt đối là tồn tại có nội tình rất sâu. Nhất tộc Bỉ Ngạn vốn chính là nhất mạch đế tộc cực kỳ thần bí.

“Chẳng lẽ Mộng cô nương muốn báo thù cho bọn chúng?” Quân Tiêu Dao nói.

“Ai, bọn họ cũng có mắt không tròng, nhất tộc Bỉ Ngạn chúng ta không muốn đối địch với công tử.” Mộng Nô Nhi hơi mỉm cười, tuyệt thế khuynh thành.

Với bối cảnh hiện giờ của Quân Tiêu Dao, cho dù là Bất Hủ Đế Tộc cũng phải ước lượng sức nặng của mình. Có thể không đắc tội thì khẳng định sẽ không đắc tội.

Lúc này, Huyền Nguyệt cũng đi tới bên người Quân Tiêu Dao.

“Ngươi cũng có cơ duyên tốt, có thể gặp được người tốt như công tử đây.” Mộng Nô Nhi liếc nhìn Huyền Nguyệt một cái và nói.

Nếu không có Quân Tiêu Dao, chỉ sợ Huyền Nguyệt khó thoát khỏi cái chết. Khi đó Mộng Nô Nhi cũng chưa xuất thế, cho nên không thể ngăn cản Bỉ Ngạn Vương Tử giết Huyền Nguyệt.

“Hoan nghênh ta đến nhất tộc Bỉ Ngạn làm khách không?” Quân Tiêu Dao cười cười và nói.

“Đương nhiên hoan nghênh, ta vốn muốn tới nghênh đón công tử.” Mộng Nô Nhi mỉm cười và nói.

“Hừm?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi lóe lên.

“Có lẽ công tử có duyên phận đặc thù với nhất tộc Bỉ Ngạn cũng không chừng.” Mộng Nô Nhi như có thâm ý mà nói.

Điều này càng làm chứng tỏ suy đoán trong lòng Quân Tiêu Dao là đúng, trong Bỉ Ngạn Đế Tộc có bí mật.

Mộng Nô Nhi dẫn Quân Tiêu Dao và Huyền Nguyệt đi đến tộc địa của Bỉ Ngạn Đế Tộc.

Trên đường không còn kẻ nào tới ngăn cản, còn nhất mạch Lam Sắc Bỉ Ngạn Hoa, hiển nhiên cũng chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.

Không bao lâu sau, Quân Tiêu Dao đã đi tới tộc địa của nhất tộc Bỉ Ngạn.

Phóng mắt nhìn lại, từng mạng bỉ ngạn hoa nở rộ, các loại kiến trúc cung điện lơ lửng trong hư không.

Rất ít sinh linh qua lại, nhưng nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì đều tò mò nhìn qua.

Quân Tiêu Dao phát hiện trên mặt một ít người trong đó cũng có mặt nạ quỷ diện.

“Mặt nạ này...” Quân Tiêu Dao nói.

“Mặt nạ quỷ diện được coi là một đồ đằng của tộc ta, là một loại tôn kính và kính ngưỡng đối với vô thượng.” Mộng Nô Nhi giải thích.

“Vô thượng?” Quân Tiêu Dao tò mò.

“Là ngọn nguồn của nhất mạch Bỉ Ngạn, cũng là sơ tổ mà chúng ta thành kính cung phụng, cây trụ, tín ngưỡng tinh thần của tộc ta.”

Khi nhắc tới vô thượng, trên mặt Mộng Nô Nhi cũng lộ ra tín ngưỡng và tôn kính.

“Xin hỏi tên của vô thượng là?” Quân Tiêu Dao tò mò, mơ hồ cảm thấy nhân quả của nữ tử quỷ diện có quan hệ với vô thượng của nhất tộc Bỉ Ngạn.

“Vô thượng tộc ta tên là Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu.” Mộng Nô Nhi nói.

“Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Nghe tên liền biết là một đại lão. Dù sao ở dị vực, Bỉ Ngạn Đế Tộc thần bí mà cường thịnh, còn cao hơn Bất Hủ Đế Tộc bình thường một bậc, tương đương với nhất mạch Hắc Thiên trong thời kỳ cường thịnh lúc trước.

Có thể nói là cường tộc tuyệt đối chỉ dưới Chung Cực Đế Tộc.

“Không biết ta có may mắn bái kiến Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu một lần hay không?” Quân Tiêu Dao cảm thấy rất hứng thú.

“Ngươi muốn bái kiến vô thượng?” Mộng Nô Nhi có chút kinh ngạc.

“Thế nào, không tiện sao?” Nhìn thấy nét mặt của Mộng Nô Nhi, Quân Tiêu Dao hỏi.

Mộng Nô Nhi hơi lắc đầu và nói: “Cũng không phải, chỉ là, vô thượng không ở tổ địa của tộc ta.”

“Cho dù là tộc nhân, muốn bái kiến cũng rất khó khăn.”

Mộng Nô Nhi muốn tỏ ý là, cả tộc nhân nhà mình bái kiến cũng khó, càng đừng nói là người ngoại tộc.

“Xin hỏi vô thượng của quý tộc ở chỗ nào?”

Dù có khó khăn bao nhiêu, Quân Tiêu Dao cũng phải đi một chuyến.

“Vào vực sâu không đáy, giẫm lên hoàng tuyền lộ, qua cầu Nại Hà là có thể thấy được vô thượng tộc ta” Mộng Nô Nhi nói.

Quân Tiêu Dao biết ở Bỉ Ngạn đại châu thật sự có một nơi tên là vực sâu không đáy.

Nơi đó ở chỗ sâu nhất trong Bỉ Ngạn đại châu, được xưng là cấm địa vạn linh, ngày thường không có sinh linh nào dám đặt chân.

Hơn nữa nghe hàm ý trong lời nói của Mộng Nô Nhi thì hiển nhiên hoàng tuyền lộ, cầu Nại Hà gì đấy cũng không phải tùy tùy tiện tiện có thể đi qua.

“Đa tạ báo cho.” Quân Tiêu Dao hơi chắp tay.

“Ngươi thật sự muốn đi sao, muốn xông qua cũng không dễ, càng đừng nói không biết vô thượng sẽ đối đãi ngươi như thế nào.” Mộng Nô Nhi đang khuyên bảo.

Ngày thường, nếu không liên quan đến đại sự của tộc đàn thì cho dù là cường giả nhất tộc Bỉ Ngạn cũng không dám tùy ý đi đến quấy rầy Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu, càng đừng nói một ngoại nhân như Quân Tiêu Dao, thực lực chí tôn ở trước mặt Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu không khác con kiến là bao nhiêu.

Nàng thật sự không rõ, vì sao Quân Tiêu Dao lại chấp nhất muốn đi gặp Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu như vậy.

“Chỉ muốn tìm kiếm một đáp án trong lòng, giải trừ nghi hoặc thôi.” Quân Tiêu Dao cười, không nói tỉ mỉ.

Mộng Nô Nhi cũng rất thức thời, cũng không hỏi Quân Tiêu Dao tới cùng.

“Vậy được rồi, công tử lựa chọn thế nào là tự do của ngươi.” Mộng Nô Nhi cũng không khuyên bảo nữa

Bình Luận (0)
Comment