Chương 1373: Chân thân của Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Cầu Nại Hà...” Quân Tiêu Dao tự nói một câu.
Cùng Huyền Nguyệt bước lên đầu cầu, trên đó cũng có một tấm bia đá, trên tấm bia đá cũng có khắc hai hàng chữ: Bỉ Ngạn Hoa Khai Thất Sắc Thiên, Hoa Lạc Thành Tiên Nhất Thiên Niên!
Nhìn thấy hàng chữ này, ánh mắt Quân Tiêu Dao bỗng tập trung lại.
Bởi vì đây không phải lần đầu tiên hắn nghe thấy câu này.
Trước kia, hắn từng mấy lần gặp được nữ tử quỷ diện.
Ở hạ giới, kẽ nứt Thập Giới, trên tế đàn anh linh, nữ tử quỷ diện cũng từng hiện hóa. Hơn nữa còn đọc ra câu này.
Quân Tiêu Dao có ấn tượng rất sâu đối với chuyện này.
Hắn không nghĩ tới cũng thấy được ở chỗ này, cứ như Cửu Thiên Tiên Vực, bao gồm dị vực, thậm chí toàn bộ chư thiên vạn giới đều từng lưu lại dấu vết của nữ tử quỷ diện.
Nhưng nữ tử quỷ diện kia lại thần bí tới cực điểm, như không tồn tại trong cổ sử.
Bản thân nàng ta cũng là một bí ẩn, là một Bất Khả Tư Nghị.
Quân Tiêu Dao và Huyền Nguyệt bước lên cầu Nại Hà.
Khác với hoàng tuyền lộ, ngay từ giây đầu tiên bước lên, Quân Tiêu Dao đã cảm giác được một luồng áp lực. Một luồng uy áp đến từ linh hồn cùng nguyên thần.
“Sương mù kia...” Ánh mắt Quân Tiêu Dao dừng lại trên những sương mù đó.
Những sương mù đó, mang cho áp lực nguyên thần cực lớn, thiên kiêu tầm thường đi vài bước cũng có khả năng khiến nguyên thần bị áp lực nghiền nát.
Nhưng Quân Tiêu Dao là Tam Thế Nguyên Thần, cũng không cần lo lắng cái gì.
Sắc mặt Huyền Nguyệt tái nhợt, tuy rằng cũng có áp lực, nhưng đây chỉ là khởi điểm, còn không đến mức không thể chịu đựng được.
“Nếu ngươi không được, có thể chờ ta tại đây.” Quân Tiêu Dao nói.
“Không, ta muốn cùng đi.” Huyền Nguyệt thực cố chấp.
Nàng muốn đuổi theo bước chân của Quân Tiêu Dao, hơn nữa cũng muốn gặp Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu kia một lần, xem rốt cuộc là bộ dáng như thế nào.
Và vì sao tổ chức Bỉ Ngạn lại chọn nàng?
Hai người bước đi trên cầu Nại Hà.
Áp lực càng lúc càng lớn, mỗi một tia sương mù đều đang hấp thu hồn lực, cứ như có thể đè sụp nguyên thần.
Cùng lúc đó, còn có các loại ảo tưởng hiện lên, tương tự như trăm kiếp luân hồi trong biển luân hồi.
Quân Tiêu Dao còn đỡ, sắc mặt Huyền Nguyệt càng thêm tái nhợt, dù sao quá khứ của nàng ta cũng thực nhấp nhô.
Từ nhỏ bị cho là quái thai, bị người người ngược đãi khinh bỉ. Ca ca duy nhất quan tâm mình, cuối cùng còn bị mình tự tay giết chết.
Trải nghiệm nhân sinh này ra đời tâm ma mạnh đến mức nào cũng thực bình thường.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì khẽ nhíu mày rồi trực tiếp là thúc giục Tam Thế Nguyên Thần. Trong hư không, hồn lực cuồn cuộn, hóa thành ba đóa đại đạo chi hoa.
Mỗi một đóa đại đạo chi hoa đều có một nguyên thần ngồi xếp bằng.
Quá khứ, hiện tại, tương lai!
Tam Thế Nguyên Thần vừa xuất hiện, hồn lực mênh mông cuồn cuộn thổi quét quanh mình.
Dù là những sương mù quỷ dị kia cũng hoàn toàn bị đánh xơ xác.
Tam Thế Nguyên Thần giống như ba ngọn đón sáng soi chiếu thế gian, hào quang tỏa khắp, xua tan sương mù cùng hắc ám nơi đây.
Cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mới có thủ đoạn như thế, có thể đi thẳng một đường đến đây
Rất nhanh, hai người vượt qua cầu Nại Hà, ở cuối cây cầu có một cung điện đen nhánh thật lớn.
Chung quanh nở rộ bỉ ngạn hoa màu đỏ tươi, tô điểm cho cung điện hắc ám càng có cảm giác thần bí quỷ quyệt.
Như Diêm La đại điện địa phủ, hoàng tuyền bỉ ngạn.
Một con sông hoàng tuyền vờn quanh cung điện hắc ám, có rất nhiều cánh hoa bỉ ngạn, lơ lửng trên mặt nước, thê tuyệt mỹ lệ.
Quân Tiêu Dao tiến lên, đẩy cánh cổng cung điện hắc ám ra, Huyền Nguyệt theo sát phía sau.
Cửa được đẩy mở, Một luồng uy áp khủng bố tới cực điểm thổi quét đến.
Uy áp này không phải chủ động phát ra, mà là uy áp thiên nhiên.
Quả thực như có một tồn tại bất hủ không thể tưởng tượng được ở trong đó. Chỉ là khí cơ cũng đủ để đè bẹp chí tôn xuống, thậm chí thân thể cũng nổ tung.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao không phải chí tôn bình thường, dáng người hắn thon dài, khí hỗn độn mãnh liệt tuôn ra, ngăn cản uy áp này
Huyền Nguyệt đi theo phía sau hắn nên vẫn chưa bị ảnh hưởng.
“Uy áp tự nhiên mà cũng cường đại như thế...” Quân Tiêu Dao âm thầm suy tư.
Làm nhân vật tiếp nhận một chiêu của đại đế, Quân Tiêu Dao biết đại khái đại đế có được loại uy áp nào.
Nhưng uy áp trước mắt tuyệt đối không phải đại đế bình thường có khả năng có được.
“Rốt cuộc Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu đã tới cảnh giới nào rồi?” Quân Tiêu Dao âm thầm nghiền ngẫm.
Chỉ sợ cả những người của Bỉ Ngạn Đế Tộc Mộng Nô Nhi cũng không rõ lắm.
Ít nhất Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu cũng là Bất Hủ Chi Vương.
Nhưng Quân Tiêu Dao cảm giác, hẳn nàng ta không chỉ dừng lại ở bước này, mà là bước vào cảnh giới càng sâu hơn.
Trong cung điện cũng nở đầy bỉ ngạn hoa, trung tâm có một con đường nhỏ.
Quân Tiêu Dao và Huyền Nguyệt chống đỡ uy áp, thâm nhập vào trong đó.
Phía trên cung điện có đại tinh lập loè, tinh quỹ vờn quanh, phảng phất như đi tới vũ trụ vô biên.
Nơi bế quan của Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu thực kinh người.
Rốt cuộc cũng đi đến cuối đường, Quân Tiêu Dao thấy được một tòa vương tọa như đứng sừng sững vĩnh hằng.
Trên vương tọa kia có điêu khắc ấn ký bỉ ngạn hoa cổ xưa, một bóng hình xinh đẹp tuyệt thế bị váy dài màu đen bao lấy đang ngồi trên đó.
Khí cơ khủng bố vô tận bao phủ thân thể nàng, khiến người ta có cảm giác không nhìn thấu, tồn tại như câu đố, không nằm trong không gian và thời gian này. Chỉ có cường giả tuyệt đỉnh mới có loại dị tượng này hiện lên.
Sức mạnh cường đại đến mức khiến nhân quả và tồn tại đều có thể mơ hồ. Các loại trật tự thần liên, lạc ấn đại đạo, phù văn huyền ảo vờn quanh thân này.
Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày, trong hai mắt có khí hỗn độn kích động.
Năng lực đặc thù của Hỗn Độn Thể, Hỗn Độn Chi Nhãn được thi triển ra, có thể nhìn thấu tất cả vô căn cứ.
Sau khi gia trì Hỗn Độn Chi Nhãn, cuối cùng Quân Tiêu Dao có thể hơi thấy rõ người trên vương tọa.
Ba ngàn sợi tóc đen như thác nước chảy xuống từ vương tọa. Một đôi chân dài thẳng tắp thon dài tuyệt đẹp thò ra từ làn váy rồi bắt chéo.
Chân ngọc trần trụi không mang giày vớ, ngón chân trong suốt, mu bàn chân trắng nõn tinh tế, như tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.
Đôi chân trắng trẻo tuyệt đẹp này hẳn chưa từng chạm vào mặt đất, lây dính bụi bặm.