Chương 1381: Nhất tộc Y Tà
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Loạn Ma Hải nằm giữa mười đại châu dị vực và vùng đất Bất Khả Ngôn, cũng phân chia khu vực hai bên ra giống như Sở hà Hán giới.
Loạn Ma Hải có phạm vi rộng lớn vô biên, bàn về diện tích thì đủ có thể so sánh với một đại châu.
Đảo nhỏ chi chít như sao trên trời. Trên rất nhiều đảo nhỏ đều có chủng tộc sinh tồn, trong đó không ít đế tộc cường đại.
Ở hải vực trong Loạn Ma Hải có một đảo nhỏ phạm vi lớn như đại lục. Trên đảo nhỏ có muôn hình vạn trạng.
Cung điện lơ lửng ở giữa không, có con sông Thái Âm mang theo âm khí buông xuống từ hư không, thác nước trút xuống. Nơi này chính là vị trí của nhất tộc Y Tà.
Nhất tộc Y Tà khởi nguyên từ Hoàng Tuyền mẫu thần dị vực, Izanami. Họ tuyệt đối là thế lực cấp bá chủ ở Loạn Ma Hải.
Mà giờ phút này, trong một tòa cung điện trung tâm đảo nhỏ, một đám người đang vây quanh nơi đây mà bàn bạc cái gì đó.
“Các ngươi thật sự quyết định muốn gả nha đầu Hoàng Tuyền kia cho tiểu tử phế vật của Bát Kỳ Đế Tộc sao?” Có người hỏi.
“Nha đầu Hoàng Tuyền kia chính là hậu bối ưu tú nhất tộc của ta trừ Thần Nhạc ra, há có thể gả cho một phế vật?” Một lão giả khí tức bất phàm, râu tóc bạc trắng lạnh nhạt nói.
Ông ta là ngũ trưởng lão của nhất tộc Y Tà, cũng là cường giả cùng mạch với Hoàng Tuyền kia. Mà Hoàng Tuyền chính là biểu muội bà con xa của Thần Nhạc.
Cũng là hậu bối có thiên tư ưu tú nhất hiện giờ trong toàn bộ trong Y Tà Đế Tộc, ngoại trừ Thần Nhạc ra.
“Nhưng hôn sự này đã đáp ứng rồi, nếu làm trái thì mặt mũi của Bát Kỳ Đế Tộc biết để ở đâu?” Một lão giả khác sầu lo nói.
“Chỉ là một tộc đã xuống dốc mà thôi, cuối cùng sẽ bị nhấn chìm trong lịch sử.” Ngũ trưởng lão không để bụng chút nào.
“Xuống dốc đến mức nào thì Lạc đà gầy chết cũng to hơn ngựa, chọc bọn họ nóng nảy thật thì ai biết họ có thể làm ra chuyện gì?”
“Bọn họ còn có một vị Bất Hủ Chi Vương đang bế quan.”
“Hơn nữa, các ngươi đã quên nhất mạch Chúc Cửu Âm sao?”
Trên chỗ ngồi đứng đầu, một bà lão già nua mở miệng nói.
Bà ta là đại trưởng lão của nhất tộc Y Tà, khí tức cũng là sâu không lường được.
Nhắc tới nhất mạch Chúc Cửu Âm, dù là ngũ trưởng lão cũng phải trầm mặc. Nhất mạch Chúc Cửu Âm có giao hảo với Bát Kỳ Đế Tộc, trong buổi tiệc thành hôn này, cũng sẽ có người của nhất mạch Chúc Cửu Âm tới tham gia.
Nếu hôn sự thất bại thì tuy họ không đến mức khai chiến với Y Tà Đế Tộc vì Bát Kỳ Đế Tộc, nhưng tuyệt đối sẽ tạo áp lực.
“Thần Nhạc tộc của ta là một trong những vương giả diệt thế, nhất mạch Chúc Cửu Âm thật sự dám trêu chọc chúng ta?” Ngũ trưởng lão còn không cam lòng mà nói.
“Ai biết được, nhất mạch Chúc Cửu Âm ẩn giấu quá sâu, không ai biết thực lực của đám rắn vô lại kia.” Đại trưởng lão hơi lắc đầu.
“Đúng rồi, Thần Nhạc không có quan hệ phải với vị chiến thần kia sao, nếu là hắn...”
Bỗng nhiên, ngũ trưởng lão nhớ tới cái gì, như bắt được rơm rạ cứu mạng.
Hiện giờ thanh danh của Quân Tiêu Dao đang vang dội ở dị vực, cứ như mặt trời ban trưa. Cho dù ở Loạn Ma Hải xa xôi, cũng có truyền thuyết của Quân Tiêu Dao truyền lưu.
Hắn là Hỗn Độn Thể vạn cổ vô song, lai lịch thần bí. Sau lưng còn có bất hủ thần bí bảo vệ. Chiến Thần Học Phủ Thần Ngao Vương cũng là hậu thuẫn của hắn. Sau đó còn trở thành con rể của Đồ Sơn Đế Tộc.
Có thể nói, nếu Quân Tiêu Dao thật sự nguyện ý trợ giúp, vậy quyền lên tiếng sẽ không yếu hơn nhất mạch Chúc Cửu Âm.
“Lão thân cũng có nghe qua tên tuổi của hắn, nhưng việc này phải dựa vào nha đầu Thần Nhạc kia, tất cả tùy duyên đi.” Đại trưởng lão khẽ lắc đầu, cũng không ôm hy vọng gì.
Dù sao không phải ai cũng nguyện ý đắc tội nhất mạch Chúc Cửu Âm.
Mà giờ phút này, ở một thiên điện khác, một thiếu nữ đang ở trong đó.
Thiếu nữ có mái tóc thẳng màu đen mượt mà, sáng đến độ có thể soi bóng người. Ngũ quan thanh lệ, đôi mắt đơn phượng lại có một tia quyến rũ, màu da trắng nõn, dáng người cao gầy mềm mại.
Nàng chính là biểu muội bà con xa của Thần Nhạc, cũng là bên nữ trong buổi tiệc thành hôn, tên là Hoàng Tuyền.
Giờ phút này, vẻ mặt nàng rất lạnh nhạt, mang theo sự kháng cự.
“Vì sao lại là ta, thiếu chủ Bát Kỳ Đế Tộc kia có thiên phú bình thường cũng được.”
“Nhưng hắn lại là một phế nhân, thậm chí không thể tu luyện.”
“Mà ta chính là người xuất sắc nhất trong tộc chỉ đứng sau biểu tỷ Thần Nhạc mà thôi!”
Hoàng Tuyền nhìn về phía cha mẹ mình. Giờ phút này, trên mặt song thân của Hoàng Tuyền đều lộ ra vẻ tự trách.
Trước kia bọn họ gặp phải bất trắc, là được gia gia của thiếu chủ Bát Kỳ Đế Tộc cứu giúp. Khi đó còn chưa truyền ra tin thiếu chủ Bát Kỳ Đế Tộc là phế vật, cho nên vì cảm ơn, bọn họ mới hứa sẽ gả thấp Hoàng Tuyền.
Ai ngờ sau đó lại sẽ tuôn ra chuyện như vậy, đường đường là thiếu chủ đế tộc, lại là một phế vật. Thật sự là hoang đường tới cực điểm.
Cho dù Bát Kỳ Đế Tộc xuống dốc đến mấy, cũng không đến mức như thế.
Đây mới là điểm làm bọn họ hối hận.
“Nữ nhi sẽ không gả, chờ đến ngày thành hôn đó, ta sẽ tuyên bố hủy bỏ hôn ước trước mặt mọi người.” Hoàng Tuyền lạnh nhạt nói.
Nói thật, nàng không cho rằng ánh mắt mình quá cao, nhưng gả thấp cho một phế nhân thì nàng tuyệt đối không thể chấp nhận được.
“Nữ nhi, chuyện này...”
Song thân của Hoàng Tuyền nhìn nhau, đều thấy được bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
“Hai người cũng biết Thần Nhạc biểu tỷ mà, nam nhân nàng vừa ý là chiến thần của thế giới chúng ta, là Hỗn Độn Thể vạn cổ vô song, còn từng lập nên chiến công hiển hách ở biên hoang!”
“Mà nam nhân của nữ nhi lại là một phế nhân, vậy sao có thể?”
Hoàng Tuyền không thể chấp nhận được, đặc biệt là dưới sự đối lập này.
Người mà biểu tỷ Thần Nhạc của nàng ta ái mộ là Đệ Nhất Vương, là Hỗn Độn Thể, là chiến thần.
Mà nam nhân sắp sửa thành hôn với nàng lại là phế vật cả tu luyện cũng làm không được.
Chênh lệch này không khỏi quá lớn, đổi lại là ai cũng không chịu được.