Chương 1382: Bí mật của thiếu chủ phế vật
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Không khí nhất thời lâm vào yên lặng.
Đúng lúc này, một lão giả đi đến, đó chính là ngũ trưởng lão.
“Ngũ gia gia!” Hoàng Tuyền nhìn thấy lão giả thì đôi mắt lập tức sáng ngời.
Ngũ trưởng lão lại than một tiếng.
“Chẳng lẽ...” Sắc mặt Hoàng Tuyền hơi trắng ra.
Cuối cùng gia tộc vẫn muốn gả nàng cho phế vật kia sao?
“Nha đầu Hoàng Tuyền, ngươi cũng không cần như thế.”
“Nếu ngươi thành hôn, nhất định nha đầu Thần Nhạc kia sẽ trở về, nếu nàng có thể thỉnh được vị kia thì nói không chừng còn có cơ hội thay đổi.” Ngũ trưởng lão cười khổ một tiếng rồi nói.
“Cái gì, vị kia sẽ đến?”
Trên gương mặt trắng nõn của Hoàng Tuyền lộ ra một tia kinh hỉ, cho dù là ở Loạn Ma Hải xa xôi, nàng cũng nghe nói đến tên tuổi của Quân Tiêu Dao.
Có thiếu nữ nào không hoài xuân, có thiếu nữ nào không ngưỡng mộ anh hùng?
So sánh với thiếu chủ phế vật Bát Kỳ Đế Tộc kia, Quân Tiêu Dao quả thực chính là nhân vật cấp bậc chân mệnh thiên tử.
Nghĩ đến Quân Tiêu Dao sẽ xuất hiện, buồn bực trong lòng Hoàng Tuyền lập tức giảm đi không ít, bởi vì có thể nhìn thấy Quân Tiêu Dao mà nàng sùng bái!
Mà cũng cùng thời gian đó, trên một đảo nhỏ khác của Loạn Ma Hải.
Tòa đảo nhỏ này bị cảm giác cổ xưa hoang dã bao phủ, vô cùng đen nhánh, như một ma đảo.
Trên đảo có một đế tộc khác sinh hoạt, đó là Bát Kỳ Đế Tộc!
Mà giờ phút này, ở trung tâm đảo nhỏ, trước một tòa thần xã vô cùng cũ kỹ.
Một thanh niên huyền y khoanh tay đứng ở chỗ này, trong mắt mang theo một tia phấn chấn đã lâu không xuất hiện.
“Khi chư vương hắc ám hiện thế, phong ấn trong cơ thể ta sẽ được cởi bỏ.”
“Mang trên người tên tuổi phế vật nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có thể rửa sạch.”
“Trong bữa tiệc thành hôn, ta muốn thế nhân biết thiếu chủ Bát Kỳ Đế Tộc này không phải phế vật, mà là tồn tại còn yêu nghiệt hơn bất cứ thiên kiêu nào!”
“Còn có Hoàng Tuyền, ta sẽ để nàng biết, có thể thành thân với ta là chuyện vinh hạnh đến cỡ nào!”
Thanh niên huyền y này chính là thiếu chủ Bát Kỳ Đế Tộc phế vật nổi tiếng Loạn Ma Hải- hắn ta tên là Nại Lạc.
Hàm nghĩa của Nại Lạc là địa ngục Vô Gian, nghe tên thì đoán có lẽ đây là một thiên kiêu yêu nghiệt tuyệt đỉnh.
Nhưng không phải, Nại Lạc không chỉ không phải thiên kiêu, thậm chí quanh năm còn mang bêu danh phế vật.
Có thể tưởng tượng ra, một vị thiếu chủ đế tộc là phế vật không thể tu luyện thì sẽ bị cười nhạo nhiều đến mức nào?
Mặc dù Bát Kỳ Đế Tộc đã là mặt trời lặn Tây Sơn, cũng không đến mức sa sút như thế.
Cho nên Nại Lạc và cả toàn bộ Bát Kỳ Đế Tộc đều bị không ít phê bình và cười nhạo.
Nhưng chỉ có Nại Lạc biết chân tướng thật sự là cái gì. Trên thực tế, Nại Lạc không chỉ không phải phế vật, ngược lại còn là thiên tài, một thiên tài xưa nay chưa từng có.
Hắn ta không chỉ có thiên phú tu luyện mạnh mẽ tuyệt đối, trong cơ thể còn có được một luồng tà lực cường đại trời sinh.
Khi đó, toàn bộ Bát Kỳ Đế Tộc đều quyết định muốn bồi dưỡng Nại Lạc trở thành vũ khí bí mật, cũng trực tiếp giao vị trí thiếu chủ cho hắn, tất cả tài nguyên đều được đổ vào cho Nại Lạc.
Nhưng biến cố đã xảy ra.
Trong Bát Kỳ Đế Tộc thờ phụng một tòa thần xã cổ xưa, tên là Bát Kỳ Thần Xã, được dùng để cung phụng tổ tiên của Bát Kỳ Đế Tộc.
Khởi nguyên của Bát Kỳ Đế Tộc là một tồn tại cường mạnh đến không thể tin nổi – Đó là Bát Kỳ Tà Thần!
Khác với mẫu thần nhất tộc Y Tà Hoàng Tuyền và Đại Hắc Thiên Thần của nhất mạch Hắc Thiên, Bát Kỳ Tà Thần quá cổ xưa, thậm chí còn không có bao nhiêu ghi chép trong cổ sử, chỉ có một vài lời rất mơ hồ.
Nghe đồn hắn ta là Thiên Tai đến từ cuối hắc ám, mang đến cho thế gian hắc ám và mối họa vô tận.
Mà Bát Kỳ Đế Tộc có một tập tục, chính là sau khi hậu bối tới độ tuổi nhất định thì phải đến trước Bát Kỳ Thần Xã thăm viếng, cầu xin tà thần chúc phúc.
Nhưng khi Nại Lạc thăm viếng, tất cả người của Bát Kỳ Đế Tộc đều cho rằng hắn có thể được tà thần chúc phúc, từ đó tu vi lại tinh tiến.
Kết quả lại là, một ánh sáng tím bắn ra từ Bát Kỳ Thần Xã, trốn vào trong người Nại Lạc.
Sau đó tất cả sức mạnh của hắn ta đều bị phong ấn.
Trong một đêm, Nại Lạc từ thiên kiêu yêu nghiệt biến thành người thường.
Không, còn không bằng cả người thường.
Người thường cho dù có thiên phú kém đến mấy, nhưng ít nhất cũng có thể tu luyện. Mà Nại Lạc lại tu luyện không được.
Mà khi đó lại có một âm thanh vang lên trong đáy lòng hắn.
“Khi chư vương hắc ám hiện thế, đó là lúc giải trừ phong ấn.”
“Đến lúc đó, ngươi sẽ vào thần xã, tiếp nhận tẩy lễ tà thần chân chính.”
Lời này chỉ có Nại Lạc nghe được, hắn không nói cho bất cứ kẻ nào.
Bởi vì nói ra cũng không có ý nghĩa, dù sao hắn không bao giờ có thể tu luyện. Tên tuổi phế vật luôn bị gán lên đầu Nại Lạc. Nhưng trong khoảng thời gian gần đây, khi từng vị vương giả diệt thế thức tỉnh, Nại Lạc cảm giác được rõ phong ấn trong cơ thể mình đang buông lỏng.
Thậm chí đôi khi Nại Lạc còn hoài nghi, chẳng lẽ mình cũng là một trong những diệt thế chư vương?
Nhưng dù thế nào, hắn tin phong ấn của mình rất nhanh có thể giải trừ.
Nại Lạc chấp tay sau lưng, đứng trước mặt Bát Kỳ Thần Xã.
Trong thần xã không có kẻ nào đi vào, là cấm địa của Bát Kỳ Đế Tộc.
Nhưng Nại Lạc tin tưởng rất nhanh hắn ta có thể đi vào, đạt được sức mạnh tối cao, hắn mới là thiên mệnh chi tử của thời đại này!
“Nại Lạc...” Một giọng nói có chút già nua vang lên.
“Gia gia.” Nại Lạc xoay người, thấy được một lão giả tóc trắng xoá, đó là gia gia của hắn.
Lúc trước cũng dựa vào ông ta nên mới có hôn ước giữa hắn và nhất tộc Y Tà Hoàng Tuyền.
“Ngày thành thân sắp đến, đến lúc đó con cũng có một đường lui, ít nhất có thể an ổn một đời, gia gia cũng an tâm rồi.” Lão giả cười nói.
“Yên tâm đi, gia gia, tôn nhi sẽ không làm người thất vọng.” Nại Lạc hít sâu một hơi.
Hắn không nói bí mật của mình cho bất cứ kẻ nào, cả người thân nhất cũng không kể. Chờ đến ngày cởi bỏ phong ấn, không cần hắn tốn nhiều miệng lưỡi, thế nhân tự động sẽ biết bọn họ ngu xuẩn cỡ nào!