Chương 1383: Bát Kỳ Tà Thần cổ xưa, bí mật của Nại Lạc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nhưng gia gia, ta nghe nói hình như Hoàng Tuyền nàng không muốn?” Nại Lạc nói, giọng điệu mang theo một tia nghiền ngẫm nhàn nhạt.
Hắn cũng hiểu không ai muốn gả cho một phế vật, nhưng nếu Hoàng Tuyền thật cự tuyệt, vậy thật sự là có mắt không tròng.
“Yên tâm đi, hôn sự này nắm chắc, cả nhất tộc Chúc Cửu Âm cũng sẽ tham dự.” Lão giả kiên quyết nói.
Ai dám ngăn cản buổi tiệc thành hôn này thì đó chính là kẻ địch của Bát Kỳ Đế Tộc, càng đừng nói còn đắc tội nhất mạch Chúc Cửu Âm.
Lão giả tin chắc không ai ngu ngốc như vậy.
Kế tiếp, thời gian trôi đi, Loạn Ma Hải cũng dần dần trở nên náo nhiệt.
Dù sao Y Tà Đế Tộc và Bát Kỳ Đế Tộc đều là bá chủ của Loạn Ma Hải, tuy Bát Kỳ Đế Tộc như mặt trời lặn Tây Sơn, nhưng Lạc đà gầy chết cũng còn lớn hơn ngựa.
Càng đừng nói còn có thiếu chủ phế vật Nại Lạc này, rất nhiều người đều nghe danh mà đến, muốn gặp thiếu chủ phế vật đế tộc này một lần.
Cũng có rất nhiều người ôm thái độ xem diễn, bọn họ không cho rằng, thiên chi kiêu nữ Hoàng Tuyền nhất tộc Y Tà sẽ cam tâm tình nguyện mà gả cho thiếu chủ phế vật đó, trừ phi là mắt mù.
“Ha hả, thú vị, ta nhất định phải tham gia buổi tiệc thành hôn này!”
“Không sai, trò hay nhất năm, ta không tin, đôi mắt của kiều nữ nhất tộc Y Tà thật sự mù, lại đi coi trọng thiếu chủ phế vật kia.”
“Nhưng không biết có thể nhìn thấy vị Thần Nhạc diễm tuyệt thiên hạ kia hay không?”
“Ồ, đó là một trong những Diệt Thế Lục Vương, thân phận không giống bình thường, nhưng nghe nói nàng chung chạ với chiến thần đấy.”
“Chiến thần à, ta cũng nghe nói, chỉ tiếc chúng ta ở Loạn Ma Hải, không có cơ hội đi đến mười đại châu để chiêm ngưỡng phong tư của chiến thần.”
Có chiến thuyền, tàu bay ra từ các đảo nhỏ ở Loạn Ma Hải, chuẩn bị tham gia buổi tiệc thành hôn này.
Cùng lúc đó, ở một đảo nhỏ cổ xưa khác cũng có một đội ngũ khống chế tàu bay lao ra.
Trên một con thuyền tàu bay có một nam tử đang đứng, mắt trái nam tử đen nhánh, mắt lại trắng tinh, cứ như đêm tối và ban ngày, trông cực kỳ kỳ dị.
Mặt ngoài làn da trên người hắn còn bao trùm một lớp vảy rồng chi chít, đúng là sinh linh nhất mạch Chúc Cửu Âm.
“Huynh trưởng đang bế quan, tìm hiểu một trang giấy cũ, bảo ta thay mặt đi tham dự tiệc cưới.”
“Chỉ là, lấy thân phận địa vị của huynh trưởng, vì sao lại coi trọng thiếu chủ phế vật Nại Lạc kia chứ?”
“Hơn nữa còn nói cho ta, nhất định không thể đắc tội hắn, ngược lại phải thành lập quan hệ thật tốt.”
Nam tử này tên là Chúc Hoàng, mà huynh trưởng của hắn ta tên là Chúc Dạ, là Đế Tử nhất mạch Chúc Cửu Âm, có thực lực phi phàm, mà gần đây còn có thêm một thân phận đáng kinh ngạc hơn.
“Dù thế nào, vẫn phải nghe huynh trưởng nói, lần này cần trợ giúp thiếu chủ Bát Kỳ Đế Tộc kia hoàn thành tiệc cưới.” Chúc Hoàng nghĩ thầm.
Đội ngũ nhất mạch Chúc Cửu Âm cũng là đến đảo nhỏ của nhất tộc Y Tà.
Trong lúc toàn bộ Loạn Ma Hải gió nổi mây phun, ở ranh giới của dị vực mười đại châu và Loạn Ma Hải, hai bóng dáng một nam một nữ hiện lên.
Nam tử bạch y thon dài, quanh thân hỗn độn mông lung, không cố tình phát ra khí tức uy áp nào, lại mơ hồ khiến hư không cũng chấn động không thôi.
Nữ tử thì hoa dung nguyệt mạo, khuynh quốc khuynh thành, đồng thời có loại khí chất phong tình vạn chủng, thiên kiều bá mị mê hoặc lòng người.
Đó chính là Quân Tiêu Dao cùng Thần Nhạc.
Còn Huyền Nguyệt thì Quân Tiêu Dao đã bảo nàng ta về Chiến Thần Học Phủ trước.
“Đây là Loạn Ma Hải sao?” Quân Tiêu Dao phóng mắt nhìn lại, sóng biển mênh mang, mơ hồ có khí tức hắc ám bốc lên trên mặt biển.
Loạn Ma Hải là đường ranh giới giữa mười đại châu và vùng đất Bất Khả Ngôn, cũng có rất nhiều chủng tộc sinh hoạt trong đó, thậm chí các Bất Hủ Đế Tộc bao gồm Y Tà Đế Tộc, Bát Kỳ Đế Tộc, nhất mạch Chúc Cửu Âm.
“Loạn Ma Hải khởi nguyên từ nơi nào?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Nghe nói cũng có liên quan đến minh hà, dù sao minh hà là sông mẹ của thế giới của chúng ta, kéo dài qua mười đại châu.” Thần Nhạc nói.
“Minh hà...” Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút suy tư.
Hắn nghĩ tới Lạc Tương Linh cũng mượn dùng sức mạnh minh hà mới có thể đột phá Chuẩn Bất Hủ chi cảnh sau năm tháng dài lâu.
Trong lòng Quân Tiêu Dao có tính toán, nếu có khả năng thì hắn muốn dò la xem rõ đầu nguồn của minh hà, xem có thể tìm được phương pháp khiến Lạc Tương Linh đột phá hay không.
Dù sao hiện tại Lạc Tương Linh đã hoàn toàn là người của hắn, nếu có thể đột phá trở thành Bất Hủ Chi Vương thì sau lưng Quân Tiêu Dao sẽ có thêm một chỗ dựa cường đại.
Tuy rằng Chuẩn Bất Hủ có địa vị khá cao ở dị vực, nhưng hiển nhiên không thể so sánh với Bất Hủ Chi Vương chân chính.
“Loạn Ma Hải cũng rất náo nhiệt.”
Sau khi Quân Tiêu Dao ngưng tụ ra Tam Thế Nguyên Thần, cảm giác đã rất nhạy bén, cộng thêm nguyên thần cấp bậc vô lượng đại viên mãn, chỉ trong một suy nghĩ của Quân Tiêu Dao, cảm giác thần hồn đã đảo qua phần lớn hải vực.
Có rất nhiều nhân mã, đội tàu đều lao về cùng một hướng.
“Hẳn buổi tiệc thành hôn sắp bắt đầu rồi.” Thần Nhạc nói.
Kỳ thật nàng ta cũng không muốn để Hoàng Tuyền gả cho thiếu chủ Bát Kỳ Đế Tộc phế vật kia. Chỉ là, Quân Tiêu Dao không biểu đạt ý kiến gì, nàng cũng không có khả năng miễn cưỡng Quân Tiêu Dao làm cái gì.
“Đi thôi, cũng đã lâu ta không tham gia tiệc cưới.” Quân Tiêu Dao cười.
Thần Nhạc quyến rũ mà trừng Quân Tiêu Dao một cái.
“Nhất Vương Điện nhanh như vậy đã quên mất đại hội chiêu thân, ngài cưới một lần đến năm vị.”
Quân Tiêu Dao cười cười, cũng chưa nói cái gì.
Thân thể hai người phá mở không gian, Thần Nhạc cũng muốn truyền tin tức lại cho tộc nhân nhất tộc Y Tà trước.
Bên kia, ở phía trên đảo nhỏ nhất tộc Y Tà, giăng đèn kết hoa, không khí dạt dào, các nhóm nhân mã đều hội tụ đến.
“Chúc mừng kiều nữ Y Tà Đế Tộc hôm nay đại hôn!”
“Y Tà Đế Tộc và Bát Kỳ Đế Tộc thật sự là môn đăng hộ đối, một đôi tân nhân cũng là trai tài gái sắc.”
Có các tộc sinh linh tiến đến chúc mừng.
Nhưng sắc mặt của tộc nhân nhất tộc Y Tà đều đen thui, càng nghe những từ chúc mừng đó, bọn họ càng cảm thấy khó chịu, như đang châm chọc nhất tộc Y Tà bọn họ.
“Còn môn đăng hộ đối, đế tộc xuống dốc kia có tư cách gì môn đăng hộ đối với chúng ta?”
“Không sai, cái gì mà trai tài gái sắc, thiếu chủ phế vật kia có thể so được với Hoàng Tuyền tiểu thư nhà chúng ta sao?”