Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1405 - Chương 1405 - Máu Đen Hiện, Nại Lạc Vui Quá Hóa Buồn

Chương 1405 - Máu đen hiện, Nại Lạc vui quá hóa buồn
Chương 1405 - Máu đen hiện, Nại Lạc vui quá hóa buồn

Chương 1405: Máu đen hiện, Nại Lạc vui quá hóa buồn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đúng rồi, về sau chúng ta đi đến chỗ sâu bên trong vùng đất Bất Khả Ngôn, địa điểm cụ thể là ở đâu?”

Trong lúc rảnh rỗi, Chúc Dạ mở miệng, hỏi thăm Ma Hầu La.

Thân là sinh linh bộ tộc Ma Thủy, Ma Hầu La biết, rõ ràng nhiều hơn mấy người bọn họ rất nhiều. Ma Hầu La cũng không ngại kể ra, nói: “Ở chỗ sâu bên trong vùng đất Bất Khả Ngôn có một khu vực, tên là Vô Thiên Ám Giới.”

“Vô Thiên Ám Giới?”

Lực chú ý của đám người Quân Tiêu Dao đều chuyển sang Ma Hầu La.

Những tin tức này đều rất quan trọng.

“Đúng vậy, nếu như nói vùng đất Bất Khả Ngôn là cổ địa của giới ta, như vậy Vô Thiên Ám Giới, chính là trung tâm của vùng đất Bất Khả Ngôn.”

“Nghe đồn trong đó còn có cả ách họa chung cực vĩ đại.”

“Mà sáu kiện diệt thế cấm khí sáu vương chúng ta đang sở hữu, chính là chìa khóa mở ra Vô Thiên Ám Giới.”

“Nếu như không có chúng ta, bất luận là ai cũng không thể tiến vào Vô Thiên Ám Giới.”

Trong lời nói của Ma Hầu La truyền đạt tin tức rất quan trọng.

“Vậy ngươi có biết ách họa chung cực đến cùng là cái gì không?” Thần Nhạc không nhịn được hỏi dò.

Ách họa chung cực rất thần bí, ngay cả bọn họ cũng hết sức tò mò.

Bất hủ đế tộc bên ngoài vùng đất Bất Khả Ngôn khó mà tra xét được nguồn gốc của ách họa chung cực.

Vậy chung cực đế tộc ở trong vùng đất Bất Khả Ngôn nên có chút ghi chép mới đúng.

Nhưng ai từng nghĩ, Ma Hầu La lại duỗi ngón tay ra gác lên miệng nói: “Suỵt, không thể ngông cuồng đoán mò ách họa vĩ đại đến cùng là loại tồn tại nào.”

“Ngài ấy không cách nào diễn tả, cũng không ai biết, ở trong tộc của ta cũng không có ghi chép quá tỉ mỉ.”

“Dù sao rất nhanh, chúng ta có thể gặp được rồi.”

Nhìn đến dáng vẻ mặt mày đầy cuồng nhiệt thành kính của Ma Hầu La, Thần Nhạc bĩu môi.

Thế này chẳng phải giống như cái gì cũng chưa nói sao?

Quân Tiêu Dao còn đang âm thầm suy tư.

Nói thật, hắn đang lo lắng, về sau nếu như thật sự tiến vào Vô Thiên Ám Giới thì nên làm cái gì bây giờ?

Dù sao ách họa chung cực cũng không phải là tồn tại bình thường gì.

So với bất hủ vương, không biết còn kinh khủng gấp bao nhiêu lần.

Quân Tiêu Dao quả thực không có bao nhiêu nắm chắc có thể lừa được ách họa chung cực.

Thậm chí trước giờ hắn còn không biết ách họa chung cực rốt cuộc là cái quỷ gì?

Kiểu địch trong tối ta ngoài sáng này khiến cho Quân Tiêu Dao rơi vào cục diện bị động.

“Quên đi, đi một bước xem một bước, muốn ta lùi bước, là không thể nào.” Đáy lòng Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Đều đến đây đi.

Quân Tiêu Dao cũng không phải hạng người nhát gan lùi bước đó.

Kế tiếp, bọn họ tiếp tục đi tới.

Trước đó hệ thống đổi mới địa điểm đánh dấu, từng nói đánh dấu ở vùng đất Bất Khả Ngôn, bây giờ lại không có động tĩnh gì.

Quân Tiêu Dao biết, có thể là còn chưa có chân chính tiến vào chỗ sâu bên trong vùng đất Bất Khả Ngôn, cũng chính là Vô Thiên Ám Giới.

Ước chừng bảy ngày trôi qua, đám người Quân Tiêu Dao mới đi đến được khu vực đầu nguồn Minh Hà.

Liếc mắt nhìn lại, đằng trước có tiếng nước sông chảy xiết vang lên.

Sương mù xám xịt dày đặc, bao phủ giữa trời đất, thậm chí sương mù còn muốn dày đặc hơn ở khu sương mù trước đó.

Minh Hà cuồn cuộn dâng trào.

Vật chất hắc ám ẩn chứa trong đó, hơn xa những địa phương khác.

“Phía trước chính là phần cuối Minh Hà, chỗ này là điểm cuối cùng, cũng là khởi điểm bắt nguồn.” Ma Hầu La nói.

Tầm mắt mọi người nhìn lại, một tầng ánh sáng đen nửa trong suốt bao phủ cả phiến khu vực kia.

“Chắc hẳn đó chính là cổ trận bao phủ đầu nguồn Minh Hà.” Quân Tiêu Dao suy nghĩ nói.

Rồi sau đó, hắn lại thấy, ở khu vực bên trong trận pháp, dường như có một viên hạt châu màu xanh lam đậm.

Trong hạt châu có một giọt máu đen kịt sâu thẳm đến cực điểm.

Minh Hà mênh mông cuồn cuộn, bởi vì sự thúc ép của hạt châu kia mà không ngừng trào dâng.

“Đó chính là nguồn gốc lực lượng của Minh Hà, Thiên Minh Thần Châu, thứ mà ngươi muốn, ở bên trong hạt châu kia.” Ma Hầu La nói.

Hô hấp của Nại Lạc không nhịn được bắt đầu dồn dập lên.

Hắn ta có thể cảm giác được, mỗi một tế bào trong cơ thể mình đều giống như đang réo gọi giọt máu kia.

Ký ức cổ xưa lại lần nữa xông lên đầu.

Đó là một loại cảm giác huyết mạch cùng nguồn.

Nại Lạc không chút nghi ngờ, nếu như bản thân mình có thể có được giọt máu kia thì sẽ sinh ra biến đổi về chất chân chính.

Đó là một loại thay đổi từ thân thể đến linh hồn, hoàn toàn thay da đổi thịt.

Lực lượng của Tà Thần Bát Kỳ và quân chủ Ma Ảm sẽ hoàn toàn được kích phát!

Đến lúc đó, đừng nói một mình Quân Tiêu Dao. Hắn có tự tin đó, có thể hoàn toàn áp chế sáu vương!

Trái tim Nại Lạc đang đập thình thịch, hắn ta chậm rãi đi tới cái cổ trận kia.

Những người còn lại đều đang cẩn thận ngưng mắt nhìn.

Chúc Dạ và Vân Tiểu Hắc không còn nghi ngờ gì nữa, Nại Lạc chính là quân chủ Ma Ảm.

Hơn nữa bọn họ vừa hay cũng đứng đúng người.

Ma Hầu La thì lại có chút nghi ngờ.

Bởi vì biểu hiện lúc trước của Nại Lạc, quả thực có chút bất kham, ấn tượng đầu tiên đã hạ thấp xuống. Nhưng nếu như Nại Lạc thật sự có thể dung hợp máu đen, vậy hắn đương nhiên cũng sẽ thừa nhận địa vị quân chủ của Nại Lạc.

Về phần Thần Nhạc thì lại rất căng thẳng, trong lòng đang cầu khẩn Nại Lạc đừng có thành công.

Nếu không thì Quân Tiêu Dao thật sự gặp phải phiền phức rồi.

Từ đầu đến cuối Tô Hồng Y đều không lộ ra cảm xúc gì.

Bất kể Nại Lạc có phải là quân chủ Ma Ảm hay không, người mà nàng vĩnh viễn trung thành, chỉ có một mình quân Tiêu Dao mà thôi.

Mà Quân Tiêu Dao ở trong sáu vương, biểu cảm ngược lại ung dung thoải mái nhất, không hề cảm thấy áp lực xíu nào.

Nhưng điều này cũng không đại biểu, Quân Tiêu Dao chưa từng sai gì.

Hắn bắt đầu lặng lẽ thôi động một giọt máu đen trời xanh ở trung tâm vũ trụ bên trong của mình.

Bình Luận (0)
Comment