Chương 1409: Lực lượng của máu đen
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giọng nói nghiêm nghị khí phách, vang vọng khắp trời cao.
Giờ phút này, không ai phản bác.
Tô Hồng Y, Thần Nhạc, tất nhiên là sẽ không phản bác.
Ma Hầu La từ lâu đã bị biểu hiện của Quân Tiêu Dao chinh phục.
Về phần Chúc Dạ và Vân Tiểu Hắc, bây giờ cứ như hai con chuột run lẩy bẩy, đừng nói phản kháng, ngay cả một chữ “không” cũng không dám thốt ra.
Quân Tiêu Dao có thể giết Nại Lạc thì đương nhiên cũng có thể dễ dàng giết bọn họ.
“Thần Nhạc, tham kiến quân chủ!”
“Tô Hồng Y, tham kiến quân chủ!”
“Ma Hầu La, tham kiến quân chủ!”
Hai người Chúc Dạ và Vân Tiểu Hắc thấy thế, biểu cảm đều giống như đớp phải con ruồi.
Cuối cùng, Chúc Dạ cắn chặt hàm răng, quỳ gối với Quân Tiêu Dao:
“Chúc Dạ… tham kiến quân chủ!”
Vân Tiểu Hắc thấy thế, cũng đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Bây giờ, gã chỉ cầu Quân Tiêu Dao có thể đừng giết gã.
“Vân Tiểu Hắc, tham kiến quân chủ!”
Năm vị diệt thế vương giả, chú định trở thành tồn tại đại nhân vật.
Hiện tại, tất cả đều quỳ gối với Quân Tiêu Dao.
Nhìn năm người quỳ gối ở trước mặt mình này, biểu cảm Quân Tiêu Dao vẫn hờ hững.
Mặc dù vật chất hắc ám không có ăn mòn nguyên thần của Quân Tiêu Dao, khiến hắn điên cuồng.
Nhưng quả thật đã có chút ảnh hưởng tới tâm tính của Quân Tiêu Dao, khiến hắn trở nên băng lãnh vô tình hơn.
Coi sinh mệnh là trò chơi.
Coi sinh linh là kiến hôi.
Đương nhiên, cái này cũng nằm trong kiểm soát của Quân Tiêu Dao.
Chỉ cần hắn áp chế lực lượng máu đen, tự nhiên sẽ từ trạng thái ma hóa bên trong thoát ra.
“Chỉ là giọt máu đen này, đã mang tới cho ta lực lượng như thế, vậy nếu như dung hợp máu đen trời xanh, tiến vào hình thức hắc ám thì sẽ mạnh cỡ nào đây?”
Bây giờ Quân Tiêu Dao không hề nghi ngờ.
Đừng nói là Tiểu Thiên Tôn, cho dù là Đại Thiên Tôn ở trước mặt hắn đều sẽ bị tay không xé nát.
Đây chính là lực lượng của máu đen.
Hơn nữa hiện tại mới chỉ là dung hợp sơ bộ, Quân Tiêu Dao vẫn còn áp chế một phần lực lượng của máu đen.
Bằng không, đúng là có chút không cách nào khống chế nổi.
“Quân chủ điện hạ, vậy an bài kế tiếp thế nào?”
Giọng điệu Ma Hầu La hơi có vẻ cẩn thận từng li từng tí.
Tuy rằng bối cảnh của hắn rất sâu. Nhưng quân chủ Ma Ảm có Con Mắt Diệt Vong, tương lai sẽ chỉ vượt lên trên chung cực đế tộc. Có thể nói, quân chủ Ma Ảm chính là trực hệ của ách họa chung cực. Nếu như nói bối cảnh của hắn là bộ tộc Ma Thủy. Thế thì bối cảnh của quân chủ Ma Ảm chính là ách họa chung cực!
Cho nên cho dù có bối cảnh bộ tộc Ma Thủy thì Ma Hầu La cũng không dám bất kính với Quân Tiêu Dao chút nào.
Quân Tiêu Dao thản nhiên, không nói gì, bước thẳng vào cái cổ trận kia.
Cầm Thiên Minh Thần Châu trong tay, lực lượng của Minh Hà lập tức cắt giảm hơn phân nửa.
Thiên Minh Thần Châu chính là cội nguồn của Minh Hà. Đương nhiên, Minh Hà mất đi máu đen, cũng không cách nào tiếp tục ô nhiễm Dị Vực.
Tuy rằng Dị Vực đã bị vật chất hắc ám xâm nhập cốt tủy ô nhiễm.
“Các ngươi đi trước đi, tạm thời ta còn có việc, đến lúc đó sẽ trực tiếp đi tìm các ngươi.” Giọng điệu Quân Tiêu Dao lạnh như băng.
“Vâng, thế thì chư vị trước hết đến tộc của ta đi, đến lúc đó trực tiếp tiến về Vô Thiên Ám Giới.” Ma Hầu La nói.
Thần Nhạc và Tô Hồng Y đều khẽ gật đầu.
Về phần Chúc Dạ và Vân Tiểu Hắc, lại tương đối có chút nản lòng thoái chí.
Bọn họ biết mình đã hoàn toàn thất bại rồi.
Thậm chí ngay cả sống chết đều bị nắm giữ ở một ý niệm của Quân Tiêu Dao.
Rất nhanh, Ma Hầu La lập tức dẫn mọi người rời đi trước.
Về phần Quân Tiêu, lại lấy ra một cái ngọc giản, chậm rãi bóp nát.
Ngọc giản này là của Lạc Tương Linh.
Nàng lo cho Quân Tiêu Dao nên mới đưa cho hắn miếng ngọc giản này.
Bất kỳ lúc nào, nếu như Quân Tiêu Dao có nguy hiểm thì đều có thể bóp nát, nàng sẽ lập tức phát giác.
Đương nhiên, bây giờ Quân Tiêu Dao muốn mượn cái này để gọi Lạc Tương Linh, giao Thiên Minh Thần Châu cho nàng.
Thiên Minh Thần Châu chính là cội nguồn lực lượng của Minh Hà, rất quan trọng với Lạc Tương Linh.
Lạc Tương Linh đã là người mình, tu vi của nàng mạnh lên một phần, đều có lợi cho Quân Tiêu Dao.
Ngay tại thời khắc Quân Tiêu Dao bóp nát miếng ngọc giản kia.
Châu lớn Minh Hà, học phủ Chiến Thần.
Ở trong một khu rừng trúc tím.
Lạc Tương Linh đang tu luyện, lập tức nhận được tin tức.
“Đây là… chẳng lẽ Tiêu Dao đã xảy ra chuyện?”
Má lúm đồng tiền xinh đẹp tuyệt trần trơn bóng như mỡ của Lạc Tương Linh lộ ra một tia khiếp sợ.
Liên quan tới tin tức của Quân Tiêu Dao, nàng luôn liên tục chú ý.
Trước đó nghe nói, Quân Tiêu Dao ở biển Loạn Ma và châu lớn Bỉ Ngạn, gây xôn xao náo động một phen.
Bây giờ Quân Tiêu Dao bóp nát ngọc giản, chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện gì?
Lạc Tương Linh không hề chần chờ, trong lúc lách mình, thẳng phá vỡ hư không.
Chuẩn bất hủ, trong một ý niệm có thể vượt ngang không gian vô tận.
Mà cùng lúc đó, ở một bên khác.
Nơi phù Phong Vương đang bế quan.
“Khí tức của Lạc Vương biến mất, nàng ấy đi đâu rồi?”
Ánh mắt Phù Phong Vương lộ ra một tia nghi ngờ.
Trước đó, nghe được Quân Tiêu Dao kết hôn với Ngũ Mỹ Đồ Sơn, Phù Phong Vương đã tạm thời buông bỏ mũi nhọn nhằm vào, cho rằng Quân Tiêu Dao không có cơ hội tiếp xúc với Lạc Vương.
Kết quả chuyện tình sau này đã hung hăng vả mặt Phù Phong Vương.
Lạc Tương Linh ngược lại càng thân thiết với Quân Tiêu Dao hơn.
Cho nên, Phù Phong Vương rất để ý tới động tĩnh của Lạc Tương Linh.
“Chẳng lẽ lại đi tìm tên tiểu tử kia?”
Biểu cảm Phù Phong Vương hơi khó coi.
Hắn ta rời khỏi nơi bế quan, đang chuẩn bị lặng lẽ đi theo sau lưng Lạc Tương Linh tìm hiểu ngọn ngành.
Mà đúng lúc này, tiếng thần niệm của một giọng nói già nua truyền vào trong óc Phù Phong Vương:
“Phù Phong Vương, đến đây một chuyến đi.”
Giọng nói này khiến cho gương mặt Phù Phong Vương nháy mắt lộ vẻ ngạc nhiên.
“Thần Ngao Vương?”
Phù Phong Vương sửng sốt, không ngờ Thần Ngao Vương lại triệu kiến hắn ta.
Phải biết, Thần Ngao Vương chính là cổ lão vô thượng địa vị đứng đầu học phủ Chiến Thần.
Hơn nữa thực lực cũng là một cấp mạnh nhất.
Cho dù hắn ta là chuẩn bất hủ, cũng không dám có chút chậm trễ.