Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1440 - Chương 1440 - Mạt Nhật Tứ Thiên Khải!

Chương 1440 - Mạt Nhật Tứ Thiên Khải!
Chương 1440 - Mạt Nhật Tứ Thiên Khải!

Chương 1440: Mạt Nhật Tứ Thiên Khải!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đối mặt với cuộc chiến gần như đã tuyệt vọng, trong mắt Quân Vô Hối lại không có chút chán nản thất bại này.

“Chư Thần Tài Quyết, Đọa Thần Ấn!”

Trong ba ngàn Thần quốc, ba ngàn vị thần ngồi xếp bằng cùng buông xuống thần phạt vào thời khắc này!

Đây là quyết định của chư thần, có được uy lực vô tận, gia trì ba ngàn thần lực, hóa thành một ấn đọa thần!

Hư không bị đè sụp, đại đạo cũng bị đánh tan dưới một ấn này!

Phanh!

Vòng bảo hộ máu đen đang kịch liệt chấn động.

“Đều là vô dụng thôi.”

“Hắc triều sẽ làm mai một thế gian, hắc họa chân chính sẽ buông xuống.”

“Ta là một trong những Mạt Nhật Tứ Thiên Khải, tướng đầu mang đến tai kiếp cùng tuyệt vọng cho thế gian, sự phản kháng của ngươi như châu chấu đá xe!”

Từ đầu đến cuối Ách Hoạ chung cực vẫn rất đạm mạc, ma âm quanh quẩn vạn cổ, mang đến tuyệt vọng vô tận.

Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia sáng, hắn nghe thấy tin tức mấu chốt trong lời nói của Ách Hoạ chung cực.

Là Mạt Nhật Tứ Thiên Khải!

Quân Tiêu Dao đã nghĩ tới một điển cố trong Kinh Thánh kiếp trước.

Khi tai ương diệt thế tiến đến, sẽ có bốn kỵ sĩ Thiên Khải buông xuống, mang đến hủy diệt cuối cùng cho thế gian.

Bốn kỵ sĩ đó lần lượt đạu diện cho chiến tranh, nạn đói, ôn dịch, tử vong. Đương nhiên, đó là chuyện xưa ghi lại trong Kinh Thánh kiếp trước.

Nhưng hiện tại, Mạt Nhật Tứ Thiên Khải mà Ách Hoạ chung cực nhắc đến lại làm Quân Tiêu Dao không khỏi nhớ tới chuyện này.

“Máu đen làm ô nhiễm vô số thế giới, sinh linh lây dính sẽ lâm vào điên cuồng.”

“Đây chẳng phải vừa vặn tương ứng với ôn dịch trong tứ đại Thiên Khải sao?”

Quân Tiêu Dao nghĩ vậy thì cảm thấy một luồng hàn ý ập vào trong lòng.

Chẳng lẽ còn có ba tồn tại cấm kỵ như Ách Hoạ chung cực trên thế gian sao?

Điều này làm cho Quân Tiêu Dao nhớ tới những đại khủng bố thế gian. Ngọn nguồn, đại kiếp nạn kỷ nguyên, Giới Hải thần bí, tồn tại chôn giấu ở Táng Giới, còn có náo động hắc ám …v…v... Xem ra sau lưng tất cả tai kiếp này đều có bóng dáng của Mạt Nhật Tứ Thiên Khải.

Bọn chúng là kẻ thúc đẩy đại kiếp nạn của kỷ nguyên.

Rốt cuộc Tứ đại Thiên Khải là loại tồn tại nào, là do tồn tại không cách nào tưởng tượng sáng tạo ra hay là ngọn nguồn hủy diệt tự ra đời?

“Thế giới này quá thâm sâu.” Tâm tình Quân Tiêu Dao hơi trầm trọng.

Nhưng chuyện này cũng khích lệ hắn phải đạt được sức mạnh càng cường đại mới được.

Ở biên hoang, rất nhiều sinh linh Tiên Vực nhìn thấy cảnh tượng trong quầng sáng, ánh mắt trở nên rất đen tối.

“Nên làm gì bây giờ, Thần Vương đại nhân cũng không phá được phòng ngự của Ách Họa.”

“Không sai, Thần Vương đại nhân đã đủ mạnh, ngặt nổi đối thủ là Ách Hoạ chung cực!”

Cả phòng ngự cũng phá không được, điều này làm người ta cảm thấy quá tuyệt vọng.

Đổi lại là người khác, mặc dù là đại đế, khi đối mặt với cục diện này cũng sẽ bất lực, không có cách nào cả.

Mà vẻ mặt Quân Vô Hối rất kiên nghị, trong mắt lập loè tia sáng rạng rỡ. Ông ta tiếp tục ra tay, chiến ý không giảm chút nào cả!

“Ngu muội.” Ách Hoạ chung cực lạnh nhạt nói.

Phanh!

Lại là một kích kinh thiên động địa, làm tan biến khung trời.

Quân Vô Hối lại bị đẩy lui. Lần này, miệng ông ta phun ra một ngụm máu tươi, nhiễm đỏ bạch y trên người.

“Thần Vương đại nhân!” Trái tim của vô số người ở biên quan run rẩy, Ba Tứ Gia còn hô to, đôi mắt giật giật.

“Vô Hối!” Trái tim của các trưởng lão Quân gia cũng đang run rẩy.

“Thật sự không có cách nào sao?”

Các tu sĩ Tiên Vực đều đang tuyệt vọng, cả tín ngưỡng trong lòng bọn họ, Quân Vô Hối cũng không ngăn được, vậy còn ai có thể cứu vớt thế gian này?

Giờ phút này, tất cả sinh linh Tiên Vực đều cảm thấy tuyệt vọng, Tiên Vực đại đế cũng trầm mặc, Bắc Đẩu đại đế phát ra tiếng già nua thở dài.

Cho dù là ông ta cũng không ngăn được một kích của Ách Hoạ chung cực.

Quân Vô Hối có thể đánh với Ách Hoạ chung cực đến trình độ này đã nằm ngoài dự đoán của rất nhiều người. Bạch Y Thần Vương không phụ danh tiếng của ông ta!

Giờ phút này, trong Vô Thiên Ám Giới, Quân Vô Hối bạch y nhiễm máu, trên ngực có máu tươi nếu đào hoa nở rộ.

“Phụ thân...” Đồng tử của Quân Tiêu Dao cũng run lên.

Từ lúc xuất thế hắn đã vô địch, đẩy ngang đương thời, khí phách hăng hái dữ dội. Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao cảm thấy vô lực một cách hiếm hoi.

Đây là cảm xúc trước nay hắn chưa từng có.

“Vẫn là quá yếu.” Quân Tiêu Dao thầm nói trong lòng.

Tuy rằng hắn đẩy ngang thế hệ trẻ vô địch, thậm chí một ít cường giả thế hệ trước cũng không phải đối thủ của hắn, nhưng Quân Tiêu Dao vẫn cảm thấy mình quá yếu.

Mà đúng lúc này, Quân Tiêu Dao bỗng nhận ra tín ngưỡng chi chủng trong cơ thể đang run lên nhè nhẹ vì cảm xúc của hắn, dường như muốn ấp ủ ra thứ gì

Đồng thời, Quân Tiêu Dao cũng nhận ra, đánh dấu khen thưởng mười sao, Tam Thế Đồng Quan cũng rung động lên một chút.

“Đây là...” Quân Tiêu Dao khựng lại.

Mà lúc này, Quân Vô Hối đang tiếp tục ra tay. Đối mặt với Ách Hoạ chung cực, ông ta không chút giữ lại mà trực tiếp tung ra cấm chiêu!

Quân Vô Hối thúc giục thần năng Thần Vương Thể đến cực điểm. Đồng thời, lòng bàn tay đập mạnh vào ngực mình, tâm đầu huyết bắn ra.

Muốn tung ra chiêu này thì cần lấy huyết tế tự!

Phía sau Quân Vô Hối, mười hai quang hoa mơ hồ hội tụ, khí tức khủng bố thổi quét vũ trụ mênh mông!

Mỗi một khí tức đều vô cùng kinh người, như mười hai thiên thần ở phía sau Quân Vô Hối, thần quang chiếu khắp vũ trụ, làm chấn động đại ngàn!

Nhật Thiên, Nguyệt Thiên, Phạn Thiên, Địa Thiên, Y Xá Na Thiên, Bì Sa Môn Thiên, Đế Thích Thiên, Phong Thiên, Hỏa Thiên, Thủy Thiên, Diễm Ma Thiên, La Sát Thiên!

Mười hai thiên thần đều xuất hiện, uy trấn hoàn vũ đàn áp càn khôn!

“Thần Vương cấm thức, Thập Nhị Thần Thiên Thú!” Quân Vô Hối rống lên một tiếng, thần năng cả người bùng nổ!

Đây là cấm chiêu khủng bố của Thần Vương Thể, Thập Nhị Thần Thiên Thú!

Cấm chiêu vừa xuất hiện, thiên địa tan nát, hoàn vũ đổ sụp, vạn vật tiêu vong!

Sức mạnh của mười hai thiên thần gia trì lên người của Quân Vô Hối, tung ra một kích cấm kỵ, đánh tan cả trời cao càn khôn, cứ như muốn làm mai một tất cả tồn tại!

Bình Luận (0)
Comment